Hồng Liên Bảo Giám

Chương 256: Thôi miên (Hạ) (1)



Tô Kính chưa thấy lo nếu Chu Tước Chi Viêm bị sao chép, sợ nhất là đối phương có thể sao chép kỹ năng thôi miên. Vậy khi nào mới có thể sử dụng thôi miên đây?

Tô Kính có khả năng ngăn được kỹ năng thôi miên nhưng e rằng Vô Ưu công chúa không thể. Nếu Vô Ưu công chúa bị thôi miên thành kẻ địch với hắn thì mọi việc chấm dứt.

Trận chiến này vì khôi lỗi giấy không ngừng học tập kỹ năng khiến Tô Kính, Vô Ưu công chúa bó tay bó chân. Hai người đều có thuật đạo hoặc võ kỹ cường đại nhưng không dám sử dụng.

Tô Kính luôn dùng kỹ năng bình thường, ý cảnh giấu trong ba thức Long Xà. Vô Ưu công chúa cũng vậy, nàng toàn dùng thuật đạo phòng ngự vào người Tô Kính. Khi dùng Chu Tước Chi Viêm cũng vì Vô Ưu công chúa chắc chắn trong một chốc đối thủ khó học được.

Nhưng không ngờ một khôi lỗi giấy cầm khối ngọc phù, hình dạng giống hệt Chu Tước ngọc phù của Vô Ưu công chúa.

Tô Kính hơi do dự, để đao treo hai bên người, hắn lấy trường cung ra bắn tên. Tô Kính vẫn không dám dùng phù tiễn, vì phù tiễn có thể tiêu diệt bốn khôi lỗi giấy trước mắt nhưng bị đối phương học được công kích cự ly xa rồi bắn bậy trong đại sảnh là Tô Kính, Vô Ưu công chúa sẽ chết vì kiệt sức.

Không nói tới Tô Kính, Vô Ưu công chúa trong đại chiến bách gia diệt vong không biết có bao nhiêu luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan chết dưới phù tiễn.

Quả nhiên mũi tên bắn qua bị một khôi lỗi giấy hất nhẹ trường thương đổi hướng bay lên nóc nhà, cắm vào xà ngang.

Uy lực giống nhau, công kích giống nhau thì lần thứ hai vô hiệu với khôi lỗi giấy, ít ra công kích cấp thấp là thế. Tô Kính thấy khôi lỗi giấy cầm ngọc phù, ngọc phù hơi đỏ là hắn biết phe địch sắp đánh trả, hắn và Vô Ưu công chúa chỉ có thể cứng rắn đỡ.

Tô Kính chợt hỏi:

- Vô Ưu có sợ không?

Vô Ưu công chúa bình tĩnh nói:

- Không sợ.

- Vậy nắm chặt chút, xông lên!

Tô Kính cất cung tên, hai chộp trường đao lơ lửng hai bên. Trên trường đao mơ hồ có phù văn nhấp nháy, đó là biểu hiện mở ra hết lực lượng.

Giờ phút này Tô Kính không che giấu lực lượng của bản thân nữa, mặc kệ cho đối phương bắt chước. Bởi vì hắn biết nếu cứ kéo dài thế này thì chính hắn và Vô Ưu công chúa phải chết.

Làm sao phá cục? Với Tô Kính thì không có đáp án, hắn chỉ biết kẻ địch quái dị đến bây giờ chưa lộ mặt, chỉ cướp quyền khống chế khôi lỗi giấy đã nhốt chết hắn và Vô Ưu công chúa. Nếu kẻ địch tự sử dụng thủ đoạn thì Tô Kính chỉ đành cố gắng giành một đường sống, cố câu giờ xem hoàng đế bệ hạ có thể cứu hắn và Vô Ưu công chúa ra được không.

Mặc kệ trước mắt thế nào, dao sắt chặt đay rối.

Không có biến số mới là việc nguy hiểm nhất. Tô Kính nghĩ đến đây mắt nhìn chằm chằm khôi lỗi giấy cầm ngọc phù, có kinh nghiệm trước đó nên chỉ chớp mắt thuật thôi miên của hắn đã sinh ra cảm ứng. Mắt khôi lỗi giấy mơ hồ, ngọc phù đã đỏ rực như khối sắt nung nóng.

Tô Kính thốt ra chân ngôn:

- Bắn!

Chu Tước Chi Viêm ẩn chứa trong ngọc phù bỗng chốc bắn tứ phía. Ba khôi lỗi giấy đứng gần nhất bị trúng chiêu. Vô Ưu công chúa đã thúc thú khôi lỗi lao ra cửa.

Ngoài cửa có mấy chục khôi lỗi giấy cầm đao thương lao lên, chúng nó thấy trận pháp bài bố trong đại sảnh. Kẻ địch đã rời khỏi trận pháp, chúng nó không sợ liều mạng.

Những khôi lỗi giấy xông lên bị Chu Tước Chi Viêm bắn trúng tự bốc cháy. Thú khôi lỗi dưới thân Tô Kính đụng mạnh theo sự điều khiển của Vô Ưu công chúa, đám khôi lỗi giấy bị đụng bay tứ phía.

Tô Kính giật mình, hắn không thấy rõ tọa kỵ va chạm thế nào, chỉ cảm giác giây phút đó quanh người hắn tràn ngập thiên đạo pháp tắc chưa từng thấy.

Thiên đạo pháp tắc kia cực kỳ bá đạo, đám khôi lỗi giấy tuy biến ra từ phù giấy nhưng có trọng lượng thật. Mấy chục khôi lỗi giấy bị đụng bay cùng lúc thì thú khôi lỗi chắc nặng cỡ mấy ngàn cân.

Lúc này thú khôi lỗi há mồm phun ra khí độc, khói độc chớp mắt tràn ngập trong đình viện. Tô Kính thầm điều khiển khôi lỗi giấy bị hắn thôi miên gục xuống đất.

Khói độc nhanh chóng ăn mòn hết mọi thứ nó chạm đến, những cảnh quan trong đình viện nhanh chóng mục nát, còn có mấy chục khôi lỗi giấy tụ tập lại.

Song đao tung hoành, phù văn không ngừng nhấp nháy trên đao. Mỗi nhát đao chém xuống khôi lỗi giấy và vũ khí bị chém nát. Giờ phút này Tô Kính phối hợp hai loại chân khí với trường đao lên đến cực độ. Trường đao có sức sát thương không bằng Nghịch Lân Mâu, nhưng hiệu suất vung song đao cao hơn Nghịch Lân Mâu nhiều.

Khôi lỗi giấy không tụ tập hướng đình viện nữa, chúng nó âm thầm rút lui. Trong khói độc song đao Tô Kính lấp lóe, đao quang đỏ rực theo sau lưng hắn. Tô Kính xoay người giết trở lại đại sảnh.

Khôi lỗi giấy xông vào đại sảnh không bị đốt chết hết, Tô Kính xách đao xông lên, vòng qua tám cây cột đồng truy sát. Chưa đến một phút Tô Kính đã giải quyết sạch đại sảnh.

Tô Kính quay đầu nhìn lại, mặt đất thú khôi lỗi đi qua đạp nát hết đá lót xanh thành bụi đất.

Tô Kính nhìn Vô Ưu công chúa sau lưng mình, ích lợi của mũ giáp này là thị giác rất rộng, hắn không cần quay đầu cũng thấy sau lưng:

- Vô Ưu nói xem đối phương có khi nào sẽ làm ra một con thú khôi lỗi không?

- Sẽ, chúng...đến rồi!

Vô Ưu công chúa chưa dứt lời thì nóc nhà trên đỉnh đầu mới được nàng vá lại đột nhiên sụp xuống, một con thú khôi lỗi to lớn từ trên trời giáng xuống đáp xuống cái rầm đối diện Tô Kính.

Thú khôi lỗi rất giống với con Tô Kính cưỡi, đầu mọc mấy trăm cái sừng dài sắc bén, người tỏa ánh sáng màu xanh. Một người trẻ tuổi ngồi trên lưng thú khôi lỗi, mặt mũi giống Tô Kính. Người trẻ tuổi mặc bộ đồ linh chiến giáp nhưng không đội mũ giáp, một tay cầm đao.

Người trẻ tuổi mở miệng nói:

- Không ngờ còn cần ta đích thân ra tay.

Tô Kính, Vô Ưu công chúa hết hồn. Đây là sinh mệnh cường đại bám vào người khôi lỗi giấy tự mình ra tay.

Khôi lỗi giấy ở bên ngoài đều là ảo ảnh, không biết nói.

Người trẻ tuổi chỉ khoảng đỉnh Trúc Cơ, hơi lạ, người sao chép được thú khôi lỗi nói sao cũng phải là trên Kim Đan lục trọng. Tô Kính biết nếu Tiêu Dao Hầu giáng lâm vào người khôi lỗi thì nhất có thể giữ lực lượng Kim Đan tam trọng.

Tô Kính dùng đao chỉ vào người trẻ tuổi, không nói chuyện.

Người trẻ tuổi ngắm Tô Kính, thú khôi lỗi dưới thân giẫm tại chỗ, khi thì vòng sang trái lúc thì sang phải.

Người trẻ tuổi nói với Tô Kính:

- Không tệ, hai người chắc là người rất quan trọng.

Tô Kính hỏi:

- Ngươi chạy ra đây vì muốn làm giao dịch?

- Rất thông minh, nếu như ta muốn giết ngươi thì ngươi đã...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.