Hồng Liên Bảo Giám

Chương 267: Chuẩn bị đi xa (1)



- Thưa phụ thân, bệ hạ phong cho nhi tứ phẩm Viễn Hương Bá, Lang Kỵ Vũ Lâm quân, Cung Đình Úy. Ban cho dinh thự, điền sản, lục thư, phù ấn...

Tô Kính liệt kê hàng loạt, lấy văn kiện ra đặt trên bàn của Tiêu Dao Hầu.

- Viễn Hương Bá...Kính nhi, xem ra bệ hạ có ấn tượng rất tốt với ngươi. Bệ hạ bị thương nặng không?

- Nhi nghe nói sẽ tìm người thay thế nhiếp chính, trong vòng ba, năm năm không quay về Ngọc Kinh thành được.

- Là hoàng tộc nào nhiếp chính?

- Tên Khương Dạ, ngoài ra Võ Uy Quận Vương thăng tước, sau này gọi Võ Uy Vương, thống lĩnh bốn quân.

Chiến Vô Địch nghe tin tức này thì khẽ ừ, lộ nét đăm chiêu.

Tô Kính không nói dối, nhưng hoàng đế có dặn là không được nói về Xuân Săn điện và vị diện Thâm Uyên. Tô Kính không dám làm trái ý của hoàng đế, nếu hắn nói ra, hoàng đế là Kim Đan cửu trọng dù bị thương nặng cũng sẽ cảm ứng được.

Tô Kính không dám đánh cuộc tiết lộ bí mật có bị hoàng đế làm thịt không.

Ở thế giới nào cũng không thiếu chuyện hy sinh nữ tế, làm người đừng quá ngây thơ. Có lẽ bí mật này không quan trọng, ít ra sau này hoàng đế bệ hạ không thể che giấu tất cả mọi người, nhưng bây giờ không thể nói, nếu không khi nào hoàng đế nhớ đến sẽ đổi phu tế khác cho Vô Ưu công chúa.

Qua thật lâu Tiêu Dao Hầu mới nói:

- Khương Dạ là Kim Đan bát trọng giống gia chủ Tô gia chúng ta, có lẽ càng mạnh hơn chút. Tính cách người này không bằng hoàng đế.

Tô Kính hỏi dò:

- Phụ thân, bệ hạ nâng tước vị của Võ Uy Quận Vương chắc cũng có ý ngầm quan tâm Hầu phủ chúng ta?

- Không sai, hơn nữa ban hôn cho Kính nhi, chỉ thiếu tổ chức nghi thức. Kính nhi được tứ phẩm Viễn Hương Bá đã vượt rất xa mong đợi của ta. Vô Ưu công chúa đã xem như người trong nhà, ca ca thân với nàng nhất được phong vương chắc bệ hạ có ý muốn ta qua lại nhiều với hắn, đừng để nhiếp chính vương lật trời dỡ nước.

- Phụ thân, nhiếp chính vương chắc không làm ra chuyện gì rắc rối đi?

- Sẽ không, Khương Dạ tuyệt đối không làm chuyện có hại cho hoàng tộc, nhưng Kính nhi không phải hoàng tộc, trong mắt hắn chưa chắc là người tốt.

- Vậy nhiếp chính vương có quyền cắt bỏ tước vị của nhi không?

- Không thể nào! Khương Dạ không tự quyết định hôn sự củ Kính nhi được, đó là chuyện nội bộ hoàng tộc. Có mặt hoàng đế, người khác không có quyền lực nói chuyện. Vì hôn sự nên Kính nhi có tước vị, rất vững chắc, trừ phi Kính nhi học giận Vô Ưu công chúa, nàng đi tìm hoàng đế cáo trạng.

Tô Kính cảm giác Tiêu Dao Hầu chưa nói hết, nhiếp chính vương Khương Dạ chắc chắn rất rắc rối.

Tô Kính không muốn suy đoán nhiều, hắn và Tiêu Dao Hầu nói kỹ thêm vài điều rồi ra khỏi thư phòng. Ngoài cửa Tô Kính thấy Nha Đầu đại yêu Kim Đan.

Nha Đầu chủ động bắt chuyện với Tô Kính:

- Thiếu gia hai ngày nay tăng trưởng lực lượng mau thật.

Nha Đầu đang cảm thán lực lượng linh hồn của Tô Kính trưởng thành rất mau.

Lòng Tô Kính ấm áp, mặc dù sự quan tâm này không phải cho con người thật của hắn, nhưng hắn cũng là Tô Kính, thế tử cũ đã không còn tồn tại, bị hắn thay thế rồi.

Tô Kính nói:

- Chào, được lợi từ chỗ hoàng đế, ta có đồ tốt cho ngươi đây.

Tô Kính đeo bao tay vào, chộp một viên đá quý ra khỏi túi da tặng cho Nha Đầu. Đá quý màu lam bên trong có sợi vàng, rất hiếm thấy, có thể dùng để luyện khí.

Nha Đầu cười tủm tỉm nhìn Tô Kính:

- Nếu nặng bên này nhẹ bên kia thì Vũ Y sẽ rất tức giận.

Tô Kính không phật lòng, tiếp tục lấy một viên đá quý màu xanh nhạt ra, phẩm chất giống cái màu lam.

Tô Kính đưa cho Nha Đầu:

- Một người một viên đã vừa lòng chưa?

Nha Đầu hỏi:

- Tàm tạm, thiếu gia có nhiều loại bảo thạch này không?

Tô Kính tặng đá quý chỉ để làm người vui lòng, nếu đổi thành hoàng kim trong trần gian thì cũng quý trọng, nhưng dùng để luyện khí thì đó chỉ là tài liệu luyện chế pháp khí, không dính dáng gì tới đạo khí, phẩm chất không đủ.

Tô Kính không giấu diếm:

- Đúng rồi, siêu nhiều.

Nha Đầu làm bộ giận:

- Vậy là tặng cho chúng ta chỉ để vui vẻ?

Tô Kính cười nói:

- Thứ này chỉ dùng làm trang sức, ngươi cầm đi ban thưởng cho tiểu đệ có lẽ những tiểu yêu sẽ cảm động đến rơi nước mắt.

Tô Kính nói đúng, đại yêu Kim Đan nhận tài liệu đẳng cấp này như nhai gân gà, nhưng yểu yêu trông thấy sẽ thèm nhễu nước miếng.

- Tuy phẩm chất thứ này bình thường nhưng ưu điểm là hiếm hoi, nếu thiếu gia gom được bảy trăm hai mươi viên tặng cho ta thì ta sẽ lên trời hái giúp một viên lôi châu cho.

Tô Kính động lòng, ngoài miệng thì nói:

- Không được, tuy ngươi thiên phú dị bẩm nhưng lên chín tầng trời sẽ có nguy hiểm. Nếu ngươi thích thì lần sau ta gom góp rồi đưa cho.

Tô Kính luyện chế lôi châu thường sẽ không bay lên trời đi gom sấm sét, đó là tự tìm chết. Bích Nhãn Thần Nha trời sinh có thể bay trong mưa sét, là loại dị chủng cực kỳ hiếm thấy. Nhưng bay là bay, nếu đi góp nhặt sấm sét sẽ có nguy hiểm mạng sống.

- Thiếu gia đã lớn, miệng ngọt ghê. Ha, vậy thiếu gia hãy tự tìm một thứ có thể an toàn chứa đựng lực lượng lôi đình, ta tuyệt đối không nuốt lời, sẽ tặng một viên lôi châu cho thiếu gia.

Thấy Tô Kính do dự, Nha Đầu cười nói:

- Thiếu gia, ta muốn bảy trăm hai mươi viên bảo thạch phẩm chất giống cái này để luyện chế một đạo khí hiếm hoi. Mấy năm nay ta chỉ góp nhặt hơn một trăm viên bảo thạch cùng loại, phẩm chất kém xa bảo thạch thiếu gia tặng. Nếu luyện thành công xem như ta có đạo khí thứ ba.

Tô Kính gật đầu đồng ý, hắn đi xuống lầu kêu Ưng Dương, Khuyển Thập Lang luôn yên lặng chờ. Hai tiểu yêu biết Tô Kính trải qua mạo hiểm mà họ không thể sát cánh bên hắn, lòng rất buồn bực.

Vô Ưu công chúa thì không thân với hai người, sau này Tô Kính thành hôn có lẽ nàng càng bài trừ họ ra.

Tô Kính không biết tâm tình của hai tiểu yêu, hắn có rất nhiều việc cần hoàn thành. Tô Kính chạy về Vấn Tâm cư, bắt đầu sửa sang lại thứ mình có được.

***

Sau khi Vô Ưu công chúa về cung tâm tình khá tệ, trong cung không có ai để tâm sự. Vô Ưu công chúa mở gương nước liên lạc với Tô Mộ, hai người trò chuyện một lúc sau tâm trạng của nàng khá hơn.

Vô Ưu công chúa đã sớm dự đoán huynh đệ chết nhưng khi thật sự xảy ra vẫn làm nàng rất buồn. Sau khi tâm tình vui hơn chút Vô Ưu công chúa đi thay đồ, đến điện đường tu luyện, nàng đuổi hết người đi, ngồi xuống lấy cây tiêu túc Tô Kính làm ra.

Vô Ưu công chúa đỏ mặt, lòng thấp thỏm. Một lúc sau trong óc Vô Ưu công chúa không hiện ra những hình ảnh kia, nàng mới lấy ra mảnh vỡ tiên khí mà Tô Kính tặng cho, một đống ô ti.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.