Đá lửa đập vào Phật môn chiến tháp phát ra tiếng dồn dập như mưa đá. Lớp ngoài cùng Phật môn chiến tháp dần tách lìa, Vô Niệm không vội mở ra trận pháp.
Lớp ngoài chiến tháp là dán bụi và băng vào tăng độ dày, làm vậy chỉ là thói quen khiến Phật môn chiến tháp trông khá quê mùa.
Đá lửa bay xuyên qua Hư Không Phật Nhãn chẳng tạo thành tổn thương gì. Hư Không Phật Nhãn như tồn tại trong không gian khác, nó ở trên đỉnh Phật môn chiến tháp như một phản chiếu.
Tô Kính phát hiện đá lửa bay dày đặc cỡ nào cũng không đánh trúng lỗ bắn của Phật môn chiến tháp được.
Hư Không Phật Nhãn thấy rõ đằng trước đại quân địch có mấy chục con yêu thú kéo chiếc xe to. Xe đen thui không có thùng xe, chỉ trải một miếng phẳng giăng một trận pháp đơn sơ lên trên. Mấy chục tà thuật sư đứng trong trận pháp, trong tay từng người phát ra ánh sáng rực rỡ.
Chính giữa trận pháp trên tấm lót nổi lên mấy chục đoàn lửa, tà thuật sư chỉ tay, đống đá lửa bay hướng Phật môn chiến tháp.
Tô Kính, Tô Mộ không thấy rõ ràng, hắn đẩy bàn tới trước cửa sổ, trên bàn hiện ra hình ảnh Hư Không Phật Nhãn trông thấy.
Tô Mộ kinh thán:
- Thật là lợi hại, không ngờ có thể phát ra công kích pháp thuật xa vậy.
Tiên phong quốc gia Tà Thần cách Phật môn chiến tháp trên năm dặm.
- Điểm yếu rất nhiều, nếu không ở trên chiến trường thì bọn họ không phát ra kỹ năng này được.
Nghe Tô Kính nói vậy Tô Mộ cũng hiểu tại sao. Những tà thuật sư phát ra tà thuật phải đứng trong một trận pháp, trước đó luyện chế trận pháp này chứ không thể lắp ráp hay vẽ tại chỗ. Nên chế tạo chiếc xe lớn thế này cần mấy chục con yêu thú kéo đi.
Đại quân Tà Thần để tà thuật sư xung phong làm Tô Kính bất ngờ.
Hắn cau mày, nếu như mặc kệ công kích kiểu này tiếp tục, đi thêm ba dặm là sẽ đánh tới Hồ Lô khẩu. Nhưng đi thêm ba dặm thì xe lớn yếu ớt sẽ nằm trong phạm vi công kích của Phật môn chiến tháp.
Hình như phe địch...
Ù ù ù!
Trong đại quân phía sau vang tiếng kèn, Tô Kính thấy phương trận kỵ binh ngay ngắn xuất hiện.
Tô Kính không biết nên nói cái gì. Kỵ binh mà làm phương trận gì, bộ binh đế quốc đều là đơn nguyên loại nhỏ tổ hợp với nhau. Một đơn vị chiến đấu quy mô nhỏ nhất gồm hai trăm người, năm tiểu kỳ tổ thành một kỳ ngàn người.
Nhiều lúc binh sĩ đế quốc lấy kỳ làm một đơn vị tổ hợp với nhau trùng kích.
Phương trận của kỵ binh hình như có một vạn người?
Đáng tiếc họ không nằm trong tầm bắn của nỗ pháo lớn, không thì một phát bắn chết bảy, tám chục người, nếu may mắn xử lý vài trăm kỵ binh dễ như chơi.
Phương trận kỵ binh tiến lên trước bỗng tản ra như nước chảy. lúc này Tô Kính hơi khâm phục, kỵ binh chơi đội hình kiểu này không có nhiều ý nghĩa thực chiến nhưng hành động suôn sẻ thuận lợi chứng minh quan chỉ huy của đối phương có trình độ cao, huấn luyện quân đội chính xác. L:oại quân đội này rất đáng sợ trên chiến trường.
Có lẽ trong đại quân trăm vạn địch có một vạn tinh nhuệ.
Tô Kính đang suy nghĩ thì trong tuyết bay lại xuất hiện phương trận kỵ binh một vạn người. Hư Không Phật Nhãn dời góc độ không nhìn đám tà thuật sư thi triển tà thuật, dù sao muốn tổn thương Phật môn chiến tháp cần đến gần sát mới được.
Phía sau có đại quân quốc gia Tà Thần rậm rạp hầu như phủ kín bình nguyên, số lượng tuyệt đối không dưới trăm vạn. Trong đó có nhiều binh sĩ mặc đơn sơ, chỉ mặc áo bông, không có một cái giáp da.
Những người này cũng là mối uy hiếp. Thật ra giáp da rất vô ích cho quân đội đế quốc, một nhát đao thì mặc giáp da hay không chẳng khác biệt. Đánh nhau trong phố phường, săn bắn trong núi rừng mới mặc giáp da.
Chiến đao của Ám Dạ Song Long quân sau khi đưa vào chân khí thì chỉ chiến giáp kèm thuật đạo mới chặn lại được.
Tô Kính không biết đó là đại quân nô lệ của quốc gia Tà Thần. Những đại quân nô lệ là vật phẩm tiêu hao, bình thường làm công việc vất vả mệt mỏi nhất, ra chiến trường dựa vào kỵ sĩ.
Hôm nay thì khác, quân viễn chinh của quốc gia Tà Thần quyết ý công chiếm Hồ Lô khẩu, không thể dựa vào kỵ binh xung phong vì bộ binh rất quý giá. Dùng đại quân nô lệ trùng kích tường thành là hợp nhất.
Ai leo lên trên đầu tường không chết sẽ có thân phận dân tự do ngay.
Ma pháp sư không ngừng bắn ra đá lửa bay công kích Phật môn chiến tháp, tuyết quanh tháp đều hòa tan. Nhưng mặt đất đóng băng rất sâu, nước tuyết lại nhanh chóng kết băng.
Tà thuật sư quốc gia Tà Thần không ngờ tới điều này, lát nữa bộ binh muốn tấn công tháp sẽ phải phí nhiều thủ đoạn.
Có ba vạn kỵ binh, hai vạn bên cánh phải, một vạn ở cánh trái. Những tà thuật sư công kích một chốc không thấy hiệu quả gì, Phật môn chiến tháp sừng sững không ngã.
Tà thuật sư ngừng công kích, chờ mệnh lệnh.
Đại quân nô lệ từ phía sau dâng lên, hai bên đại quân là trọng bộ binh thiết giáp tinh nhuệ. Bọn họ mặc giáp tụ có tà thuật gia cố, mặc vào nhẹ hẫng.
Thiết giáp trọng bộ binh kẹp đại quân nô lệ tiến lên, trong đám nô lệ xen lẫn nhiều yêu thú kéo vũ khí công thành.
Tô Kính thấy nhiều khúc gỗ lớn, dụng cụ kim loại, thầm nghĩ chắc người trong Hồ Lô khẩu sẽ ra khỏi thành chặn lại?
Tô Kính đang suy nghĩ thì mấy chục tảng đá to đột ngột xuất hiện trên bầu trời rớt xuống dưới.
Đại quân nô lệ bất ngờ bị đập trúng.
Mấy trăm ánh lửa phóng lên cao, không biết bao nhiêu tà thuật sư phát ra tà thuật bắn lên trời. Bên trên đại quân nô lệ càng nhiều hòn đá rớt xuống nhưng nhỏ hơn đợt đầu, mỗi tảng đá nặng mấy chục cân, từ trên trời rơi xuống dù là trọng bộ binh cũng không chịu nổi.
Tô Mộ chợt nhớ ra điều gì, nàng nói với Tô Kính:
- Đây là thuật đạo của Đạo Cung.
- Đạo Cung nào?
Thần Mộc Đạo Cung, quan hệ với Tô gia tạm được, không thân bằng Khổng Tước Đạo Cung.
Tô Kính nghe nói sau lưng Đạo Cung xuất hiện thì chẳng còn áp lực gì nữa.
Hồ Lô khẩu chỉ thử tiết tấu công kích một chút, tấn công với khoảng cách xa như vậy làm luyện khí sĩ đuối sức. Những hòn đá rơi xuống đập chết gần ngàn lính nô lệ, phá hủy hơn hai mươi chiếc xe lớn kéo thiết bị công thành phải ngừng lại.
Tô Kính chú ý thấy Hồ Lô khẩu không trực tiếp công kích đám tà thuật sư.
Người quốc gia Tà Thần rất căng thẳng, tà thuật sư lập tức rút ra sau. Trong đại quân hậu phương lại xuất hiện gần ngàn tà thuật sư hợp thành một phương trận lớn sẵn sàng đón địch.
Đại quân nô lệ chậm rãi tiến lên, có tám vạn người, phía sau vẫn còn đại quân nô lệ, nhưng nhóm người này mặc trang bị giáp da, dụng cụ phòng hộ như tỏa tử giáp.