- Rớt đầu tức là chết tại chỗ rồi, không thể thụt lùi.
Đám tăng binh cười thầm, không khí nặng nề tan biến.
Tô Mộ nói:
- Được rồi, Khuyển Thập Lang hãy đi tiếp ứng Quân Vô Tà, hắn sắp kẹt trong vòng vây rồi.
Quả nhiên giây sau Quân Vô Tà bị vây kín, trường đao xoay tròn trái phải, nhát đao chém qua thường chỉ đánh bật binh khí của địch. Quân Vô Tà vung đao rất nhanh nhưng có có mấy chục cánh tay đâm tới, thật là hai đấm khó địch lại bốn tay.
Quân Vô Tà rống to, chiến giáp tỏa ánh sáng vàng chói mắt mấy chục ma binh.
Thừa dịp đó trường đao xoay như bánh xe, Quân Vô Tà chật vật lùi lại, chớp mắt giết về. Mới rồi Quân Vô Tà lao vào quá sâu, đã rất nguy hiểm.
Quân Vô Tà có thể cảm nhận được phạm vi công kích của mục sư, gã đã vào vòng nguy hiểm nhưng không biết tại sao đối phương không ra tay.
Quân Vô Tà lao lên trước chưa được mười trượng chợt cảm giác sau lưng đau nhói.
Đòn công kích lặng lẽ, chiến giáp không sứt mẻ nưng chân khí trong người Quân Vô Tà bỗng chốc biến mất một nửa.
Công kích loại nguyền rủa!
Đông Tần đế quốc không có nhiều thuật đạo công kích loại nguyền rủa, vì nếu không thành công thì lực lượng phản phệ rất khủng bố, gấp mấy chục lần công kích nguyền rủa quay ngược lại người thi chú. Nếu thực lực cao hơn kẻ địch thì nguyền rủa làm gì? Thực lực thấp hơn kẻ địch nếu không thể hoàn toàn thành công sẽ phải chịu đựng phản phệ.
Kẻ địch thi nguyền rủa lên người Quân Vô Tà thành công trăm phần trăm vậy ít nhất là nhân vật Kim Đan nhị trọng trở lên.
Quân Vô Tà bị thương nặng, bước chân chậm lại, ma binh cách sau lưng gã chỉ mười trượng, dù bọn họ đi chậm đến mấy...
Vèo!
Một thanh đoản kiếm bay tới, Quân Vô Tà lảo đảo cố tiến lên. kiếm cắm phập vào sau eo Quân Vô Tà, Ám Dạ Song Long giáp cứng rắn chặn lại làm kiếm bật ra rớt xuống đất.
Nhưng xung lực quá lớn, Quân Vô Tà té nhào.
Công pháp của tán tu có sức bật cực mạnh, nhưng thay đổi thông thường giữa công phòng thì kém xa đệ tử của môn phái lớn. Quân Vô Tà miễn cưỡng lao ra bao vây vì vậy phải trả giá đắt, bị mục sư phát hiện sơ hở nguyền rủa một phát liền thành công.
Quân Vô Tà cảm giác nhịp tim đập của mình càng lúc càng chậm, hầu như sắp ngừng nhảy. Ý thức trở nên mơ hồ, trước mắt hiện ra ảo giác thuở thiếu thời gã gặp một đạo nhân lôi thôi cầm hồ lô lớn đỏ thắm uống rượu, ăn thịt nướng trong ngôi chùa hoang tàn.
Khi đó gã đã nói gì?
- Tiên trưởng có đạo thành tiên không?
- Không có.
- Ta muốn học.
- Đã nói không có!
- Tiên trưởng không dạy ta thì ta sẽ đốt chùa này!
- Có ai bái sư kiểu như ngươi!?
Sau đó gã làm sao học được đạo pháp? Quân Vô Tà không nghĩ ra, đôi mắt mơ hồ dường như lại thấy đạo nhân lôi thôi đẩy ngã tượng phật trong chùa hoang, từ bên dưới tìm ra một quyển kinh thư giao cho gã.
- Nếu ngươi đọc hiểu thì trong vòng mười năm có thể đến tìm ta.
Thời hạn mười năm, khi đó gã quyết tâm biết bao, sau đó thì sao? Sau đó... gã không nghĩ ra.
Cánh tay Quân Vô Tà co giật muốn bò dậy, một luồng sáng vàng chiếu xuống người gã. Ưng Dương hành động, bay lên giữa không trung lao tới gần lưng Quân Vô Tà. Ưng Dương cầm cung tên, giày trên chân bắn ra móc sắt quắp chân Quân Vô Tà, cung ngắn bắn liên hồi.
Khuyển Thập Lang cũng xông lên, hai mươi tăng binh theo sát phía sau.
Trước khi Quân Vô Tà hôn mê cố nói năm chữ với Ưng Dương:
- Ta bị nguyền rủa...
Ma binh xông lên, Khuyển Thập Lang đập kim chuy lung tung, trong hành lang toàn là chuy phong của gã.
Binh bốp bùm!
Các ma binh bị Khuyển Thập Lang đánh bay, dù không chết thì áo giáp cũng bị lõm vào khảm chặt người họ. Tay tăng binh cầm binh khí nặng như hàng ma xử, sau khi dùng đao kiếm chịu thiệt thì hòa thượng già Vô Niệm đã luyện chế thứ này cho tăng binh, rót vào phật lực khi vung gậy không quá nặng nề.
Khuyển Thập Lang chém bay mục tiêu toàn là lên trên, hàng ma xử của tăng binh chuyên đập vào đầu hỗ trợ.
Khuyển Thập Lang giết hăng máu chợt ngước đầu lên thấy cuối hành lang có một mục sư đang nhìn gã chằm chằm, tay mục sư vẽ thức dẫn đường chú ngôn.
Khuyển Thập Lang hết hồn, Quân Vô Tà đã bị trúng chiêu như thế.
Khoảng cách của thuật nguyền rủa có hạn, đặc biệt là trong hành lang huyền băng, tất cả pháp thuật đều bị phật pháp quấy nhiễu. Quân Vô Tà có cảnh giới đỉnh Trúc Cơ, trong hoàn cảnh này gã vẫn bị trúng chiêu, Khuyển Thập Lang bẩm sinh gan bé bị hù suýt ướt quần.
- Grư grư!
Khuyển Thập Lang không xoay người bỏ chạy mà chùng xuống đất biến thân con chó to dài gần ba trượng. Răng nanh lòi ra ngoài môi, mắt màu hoàng kim, lông dựng đứng, miệng đẫm máu vì... nó căng thẳng quá cắn trúng lưỡi mình.
Tô Mộ thấy trên lưng Khuyển Thập Lang có thứ giống bướu thịt đột nhiên chui vào người nó. Lúc Quân Vô Tà trúng chiêu không có cái này.
Nguyền rủa mất đi hiệu lực, mục sư vẫn cố tấn công. Tô Mộ nhớ đến một truyền thuyết khá nhảm. Nghe nói thời kỳ thượng cổ máu chó có thể trừ tà, đạo nhân bị tạt máu chó vào rất nhiều thuật đạo không cách nào thi triển.
Chẳng lẽ truyền thuyết này là thật sao? Máu chó của Khuyển Thập Lang có thể ngăn chặn nguyền rủa của mục sư.
Khuyển Thập Lang đã mất kim chuy, sau khi thân hình biến lớn thì gã cắn xé trở nên khủng bố hơn. Khuyển Thập Lang lao vào trọng giáp bộ binh địch, cắn một cái là áo giáp gì cũng nát bấy.
Vì sợ hãi nên Khuyển Thập Lang cắn rất mạnh, không hay biết trên lưng có cục bướu màu đen vì không thể chui vào thân thể nên trướng phình lên, giống như bàng quang lớn đã đổi màu nửa trong suốt. Một sinh vật hình người mọc hai sừng trên đầu đang vùng vẫy trong bướu thịt.
Đầu kia hành lang là mục sư thi triển nguyền rủa, mũi chảy máu ồ ạt, phản phệ gây tổn thương lớn cho gã. Mục sư không hiểu tại sao một mục tiêu nhỏ yếu vậy mà thuật nguyền rủa của gã bị phản phệ? Không lẽ đối phương có lực lượng quy tắc cao hơn Tử Thần?
Không thể nào!
Mục sư sờ mũi mình, máu nóng cháy như dung nham trong địa ngục.
Khuyển Thập Lang ngăn cản giây lát, người bị trọng giáp bộ binh chém không biết bao nhiêu đao, lông rụng đầy. Mục tiêu nào bị Khuyển Thập Lang cắn trúng đều đứt thành hai khúc.
Khuyển Thập Lang không ăn thịt người, một là vì mùi vị không ngon, tử khí quá nồng. Hai là vì những người này đều bọc vỏ, Khuyển Thập Lang không có thời gian lột vỏ. Trừ phi tu luyện thành yêu vương, khi đó nó có thể nuốt trọng kẻ địch từ từ luyện hóa trong bụng hấp thu dinh dưỡng.