Hồng Liên Bảo Giám

Chương 554: Ngươi có bệnh (1)



Là do cửu đại gia tộc kéo dài thời gian rất tốt, trên chiến hạm của bọn họ có luyện khí sĩ cường đại, tiếp tế đầy đủ, trang bị không gian mang theo đủ nhiều.

Đổi lại là tiểu gia tộc không thể không cập bờ tiếp tế, không có khả nưng lênh dênh trên biển lâu ngày như vậy.

Mặc kệ cách làm của Tô Kính ngây thơ cỡ nào, Chu gia, Đường gia khẳng định sẽ có suy nghĩ của mình. Ít nhất Đường gia sẽ tán thành phần nhân tình này của Tô Kính. Nhân tình này nói lớn không lớn, bởi vì Tô Kính cũng có ý tứ châm ngòi nhưng có thể lấy được một khẩu ngũ hành đại pháo trơớc sẽ có chỗ tốt lớn.

Tô Kính đáng hận nhất chính là đưa kâẩu ngũ hành đại pháo cho Đường gia, hắn còn làm nhiều cố gắng, uy lực hơi lớn hơn một chút.

Không sợ so, chỉ sợ không đồng đều, Đường gia có khẩu ngũ hành đại pháo uy lực lớn hơn các gia tộc khác, mà tiêu hao lại giống với mọi người.

Tô Kính chuẩn hoá sản xuất ngũ hành đại pháo cho nên mỗi khẩu gần như từ khuôn mẫu đúc ra, không có bất cứ thuộc tính khác biệt nào.

Tô Kính có nhà xưởng luyện khí trong thần mộc hạm, hắn bố trí hơn một vạn thần binh khôi lỗi, đây là đồ vật có tính phát triển, vừa bắt đầu có tốc độ làm Tô Kính không hài lòng nhưng mà không có biện pháp, thời gian của hắn quá ít.

Khi hắn âầu nhập tài liệu càng ngày càng nhiều, những thần binh khôi lỗi này có thể học tập, tốc độ luyện khí càng lúc càng nhanh. Ít nhất lúc luyện chế tài liệu trụ cột ngũ hành đại pháo đã nhanh hơn không ít.

Tô Kính cũng không có ý định nghỉ ngơi vài năm tại đây, ba mươi chín khẩu ngũ hành đại pháo, hắn tối đa trì hoãn ba tháng đã luyện chế hoàn tất.

Tài liệu trụ cột do Thần Lâm chế tạo, Tô Kính và Tô Mộ chỉ lắp ráp cuối cùng.

Đương nhiên Tô Kính biết rõ thời gian quý giá, hắn cũng hiểu chính mình và Tô Mộ cùng luyện chế ngũ hành đại pháo cũng có chỗ tốt khi tu hành, Tô Mộ sắp đạt tới Kim Đan tam trọng, bản thân hắn vẫn là Trúc Cơ hậu kỳ.

Chuyện này không tính là cái gì, chỉ cần có thời gian, hai người tích súc tự nhiên đầy đủ thâm hậu, chỉ có tiến giai Kim Đan tứ trọng mới là nguy hiểm nhất, nguy hiểm vẫn còn trên ngư yêu đuổi giết lần trước.

Tô Kính bán đại pháo là vì chia sẻ áp lực với mình.

Đế quốc nhiều hạm đội như vậy, không phải trực tiếp đi tới Tà Thần quốc độ, trên đường đi còn thanh lý các nước Nam Hải. Bởi như vậy có ngũ hành đại pháo cho nên bọn họ san bằng quân địch nhân hơn rất nhiều, Tô Kính đi tới Võ Thánh đảo tìm kiếm Tu La tràng cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Tốt nhất là mỗi đại gia tộc đều rời đi, cũng thanh lý các đảo quốc không còn. Dù sao không có tinh đồ, bọn họ cũng không phá hiện ra bảo tàng Võ Thánh lưu lại.

Nói là bảo tàng, Tô Kính không có kỳ vọng gì, dù sao Bệnh Thiên Quân lúc tuổi còn trẻ đã đi càn quét qua. Mộ Dung là người khôn khéo như thế, hắn sẽ không lưu quá nhiều đồ vật cho mình. Bản thân mình có thần mộc hạm, cũng không dám không đi Võ Thánh đảo. Bị Bệnh Thiên Quân tức giận, chỉ cần có một chút sai lầm thì hắn phải chết không nghi ngờ.

Vấn đề này còn phải nỗ lực, ai bảo chính mình cần Tu La Đạo chứ?

Binh gia thành thần là độc quyền của rất ít người, nếu toàn bộ đệ tử bin gia dều thành thần là không thể nào, Đạo Môn cũng như thế, không có khả năng mỗi luyện khí sĩ đều thành tiên.

Một người đắc đạo gà chó lên trời là không hợp lý. Nhất tướng công thành vạn cốt khô, đây mới là thái độ bình thường.

Tô Kính cần chiếu cố người bên cạnh, không thể không làm Tu La Đạo, nếu không tám nha hoàn, hai tiểu yêu tuyệt đối không có khả năng trường sinh bất tử.

Hiện tại hắn có thê nhi, còn chưa xử lý xong vấn đề của muội muội, hắn cũng biết không có khả năng mỗi người đều có khí vận tương sinh, mà Tu La Đạo là đường lui của hắn.

Sau khi mình thành thần còn có thể phong thần, lực lượng Tu La Đạo ít nhất có thể chiếu cố vài ngàn người đấy. Tô Kính phán đoán hiệu quả kém nhất.

Binh gia thành thần, hắn không hiểu nhiều về thứ này, nó còn gian nan hơn Đạo Môn thành tiên rất nhiều.

Trong nháy mắt đã là mùa hạ, Tô Kính ở trên biển thời gian không ngắn, các đại gia tộc thay nhau tới, nhiếp chính vương tại thành Ngọc Kinh vẫn phái người tới nơi này, Tô Kính tránh không gặp.

Sứ giả gấp tới độ không chịu nổi, Tô Kính bắn tiếng, chính mình đang toàn lực luyện chế ngũ hành đại pháo cho cửu đại gia tộc, sẽ không trì hoãn vì bất cứ chuyện gì. Sớm một ngày luyện chế thành công thì sớm ngày hoàn thành tấn công lục địa.

Hành động của hắn là mang theo đại kỳ chính nghĩa, sứ giả thực không có biện pháp, hắn cũng không dám cứ như vậy quay về thành Ngọc Kinh, không có truyền chỉ đã rời đi, hắn đang tìm đường chết đấy. Sở dĩ hắn không may là vì lần này nhiếp chính vương phái hắn ra ngoài hải ngoại mười vạn dặm, cũng không có biện pháp tùy thời liên lạc với hắn.

Không thể liên hệ với nhiếp chính vương, hắn cũng không dám đi, cũng không có biện pháp nhìn thấy Tô Kính.

Cho nên khi Tô Kính và Tô Mộ luyện chế xong kâẩu ngũ hành đại pháo cuối cùng, thời điểm chịu gặp sứ giả này, sứ giả bị chọc phát điên. Phò mã gia ngươi tốt, vậy mà ra oai phủ đầu với ta, dám không xem nhiếp chính vương ra gì?

Thậm chí Tô Kính không có chiêu đãi sứ giả trên tàu chiến chỉ huy, chỉ tiếp hắn trên tàu hậu cần không lớn không nhỏ. Chiến hạm hậu âần vận chuyển đồ ăn, trang bị tinh lọc nước ngọt, cũng có không ít linh kiện chiến hạm, mỗi ngày sứ giả ăn cá biển, hơn nữa còn có không ít muối.

Tô Kính mặc thường phục, cũng không mặc quan phục phò mã làm gì, trực tiếp gặp sứ giả trong nhà ăn của chiến hạm hậu cần. Cũng không phải tới một mình, còn mang theo một trăm hộ vệ. Hắn là phụ tá của nhiếp chính vương Khương Dạ, bản thân cũng có tước vị tam phẩm.

Nhìn thấy Tô Kính từ ngoài cửa đi tới, sứ giả không áp chế nổi lửa giận và rống lên.:

- Phò mã, ngươi có biết tội của ngươi không?

Tô Kính lặng người một chút, hắn dò xét sứ giả từ cao xuống thấp. Đây là người hơn ba mươi tuổi, xem bộ dáng là Trúc Cơ sơ kỳ. Hắn mặc như quan ngọc, giữ lại râu ngắn, bộ dáng đường đường, thời điểm quát lên còn mang theo vài phần uy nghiêm.

Tô Kính cũng không có nói tiếp, Khuyển Thập Lang và Ưng Dương sau lưng đi tới, nhìn thấy Tô Kính như vậy, cũng không nói chuyện. Tên sứ giả ngồi sau bàn ăn, Khuyển Thập Lang mang ghế cao lớn đưa tới cho Tô Kính, lúc này Tô Kính ngồi đối diện sứ giả, cách bàn ăn nhìn từ trên cao xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.