Thời điểm lực lượng người ta xem như kiêu ngạo nhất bị địch nhân tiêu diệt ngay lập tức, bọn họ còn có tin tưởng hay không?
Tô Kính đả kích tâm của địch nhân, một chiêu này vô cùng đơn giản, cũng phi thường thực dụng.
- Bước tiếp theo hẳn là đàm phán ah?
Tô Kính nhìn qua sa bàn và lẩm bẩm.
- Ca, phát hiện một chi hạm đội, số lượng rất lớn.
- Tình báo thế nào?
- Khí cầu và chiến hạm phù không mất đi liên hệ.
- Sẽ là Ngư Nhân đế quốc sao?
- Tuyệt đối không phải.
Tô Kính ngẫm lại, nói:
- Tất cả phi xà hạm cất cánh, thả chiến hạm phù không loại nhỏ, trừ loại dùng trên mặt đất ra, thả tất cả ra.
Tô Mộ lúc này ra lệnh, tuy nàng mới là thủ lĩnh của Ám Dạ song long quân nhưng nàng tin tưởng phán đoán của Tô Kính, chi hạm đội này có thể phá hủy bộ đội tình báo của nàng, nhất định có số lượng cường giả Kim Đan không ít.
Chỉ dựa vào vũ khí của hạm đội căn bản không có khả năng phá hủy chiến hạm phù không loại nhỏ vô cùng linh hoạt.
Sau đó Tô Kính lại lệnh cho tàu chỉ huy của mình chuyển di chiến trường, cũng đi tụ hợp với Tô Mộ. Phải để Tô Mộ ở bên cạnh mình mới an tâm. Hơn nữa trên tàu chiến chỉ huy của mình có ngũ hành đại pháo uy lực lớn nhất, Tô Mộ bên kia, Tô Kính không dám thiết kế ngũ hành đại pháo quá không hợp thói thường, bởi vì hắn tích lũy đã không đủ sức chế tạo ngũ hành đại pháo mạnh nhất.
Dùng cảnh giới Trúc Cơ luyện chế đạo khí cỡ lớn, có thể làm được cố nhiên là kỳ tích nhưng tiêu hao lại phi thường to lớn.
Ngũ hành đại pháo cuối cùng không phải vũ khí thông thường.
- Mộ Ngân Mâu bên kia như thế nào?
Tô Kính truy hỏi một câu.
- Liên lạc không được, có lẽ nàng đang ở hòn đảo khác, không trong phạm vi chiến đấu.
Tô Kính gật đầu, trong nội tâm nghi hoặc, phân tích tất cả tình báo có đực, địch nhân đang bay về hướng mình. Mình có thể lui sao? Ở trên đảo này có hơn tám vạn người, bến cảng đã nhổ hơn phân nửa pháo đài, chỉ còn lại thành quả thắng lợi chờ đợi hái, lúc này xuất hiện địch nhân cường đại, cũng quá xảo hợp một ít.
Hòn đảo này cực lớn, hắn muốn liên hệ với Mộ Ngân Mâu cũng rất phiền toái, cho dù liên hệ được, Mộ Ngân Mâu tới tác chiến cũng phải cần một khoảng thời gian. Nếu như là hải chêến bình thường cũng bỏ đi, chỉ sợ địch nhân rất cường đại.
Mặc dù như thế Tô Kính còn thông qua trận pháp mang một phong thư cho Mộ Ngân Mâu, nói tình huống trước mắt, bảo nàng tận khả năng trợ chiến. Về phần thời gian, Tô Kính cũng không nói rõ, Mộ Ngân Mâu nguyện ý giúp thì tốt nhất, không muốn thì không vấn đề.
Không thể mang hi vọng ký thác vào người khác, Tô Kính cũng không thấy hạm đội của mình cần người khác trợ giúp.
Hắn lập tức mệnh lệnh hạm đội của mình và hạm đội Tô Mộ đều lên chiến hạm phù không, toàn bộ cất cánh, tướng sĩ bị đưa tới thành thị này, chiếm lĩnh các nơi tiếp giáp trong thành thị, trực tiếp đóng quân nơi dây.
Những người này nếu như lưu trên chiến hạm cũng là gánh nặng.
Tô Kính tính cảnh giác phi thường cao, hắn biết rõ muốn triệt để tiêu diệt đội ngũ phi hành của mình nhưng không cho bất cứ binh sĩ nào báo tin là chuyện vô cùng gian nan.
Bên cạnh mình không có cường giả Kim Đan lục trọng, đây là thiếu hụt cực lớn.
Vạn nhất địch nhân làm hành động trảm thủ tất cả lực lượng ẩn tàng đều được co rút trong tàu chiến chỉ huy. Như vậy không thể nào tiến hành bảo hộ các chiến hạm khác.
Chiến hạm của mình có thể ẩn hình, đối phương nhất định phải dùng mắt thường quan sát mới phát hiện ra, sau đó mới có thể tiến hành phá hủy. Nhiều chiến hạm phù không loại nhỏ như thế biến mất vô thanh vô tức, Tô Kính phớt lờ thì hắn quá ngu.
Phi xà hạm, mỗi chiếc có thể vận chuyển bốn vạn quân, Tô Kính có được mười lăm chiếc, Tô Mộ có được mười lăm đầu tổng cộng một trăm hai mươi vạn binh sĩ. Những binh lính này đều dựa theo tiêu chuẩn huấn luyện lục quân, thời khắc mấu chốt có thể điều khiển chiến hạm.
NHưng mà Tô Kính không có khả năng lại cho nhiều lục quân đánh hải chiến như vậy, đành phải bảo bọn họ lui trước nói sau.
Chuyện còn lại giao cho hải quân của Tô Kính và Tô Mộ, hai người đều triệu tập đội ngũ hạch tâm, người Mã gia được mang đến, trừ Mã Siêu ra, Mã gia hiện tại đã có được ba đại tiễn sư.
Đây là số mệnh nện vào đầu, trong máu Mã gia có gien bắn tên tồn tại, nếu không người khác có bị nện nhiều tiền hơn nữa chỉ có thể sinh ra tiễn sư mà thôi.
Đại tiễn sư và tiễn sư, khác nhau một chữ là khác biệt một trời một vực.
Tô Kính gọi bốn đại tiễn sư Mã gia tới tàu chiến chỉ huy, sau khi tụ hợp với Tô Mộ, tàu chiến chỉ huy được rất nhiều chiến hạm bảo hộ liền chạy tới lĩnh vực không biết.
Vốn không cần như thế nhưng Tô Kính nhất định phải bắt lấy hòn đảo này, hắn không cho phép kẻ khác nhúng chàm.
Nếu không chiến đó là thất bại. Huấn luyện hải quân, chế tạo chiến hạm làm cái gì?
Hơn một trăm chiếc Hải Nê Thu lặng yên không một tiếng động tiến vào biển cả, bởi vì Tô Mộ đã tổn thất một ít lính tình báo điều tra, cho nên Hải Nê Thu cũng không có liên lạc với Tô kính, chỉ dựa theo kế hoạch Tô Kính chỉ định, chúng chậm rãi dò đường phía trước hạm đội, cho dù phát hiện địch nhân cũng không cần báo cáo.
Nhiệm vụ của bọn họ chính là sau khi khai chiến lặng yên không một tiếng động tiếp cận địch nhân, sau đó dùng khôi lỗi kim loại đánh phá tàu chiến kẻ địch.
Tô Kính vốn ưa thích Tiềm Long hạm, Tiềm Long hạm càng lớn và có thể mang theo nhiều khôi lỗi kim loại.... Nhưng mà sau khi trải qua ngư yêu truy đuổi, Tô Kính hiểu ra một đạo lý, trong nước, chêến hạm nhân loại lặn xuống nước không phải càng lớn càng tốt, mà là ẩn hình và tốc độ cao.
Tiềm Long hạm đối phó hạm đội nhỏ yếu không thành vấn đề, đối phó cường giả Kim Đan có chuẩn bị là tuyệt đối không được. Đối phương không tiếc trả giá dùng trận pháp liên tục, tung lưới thì tất cả Tiềm Long hạm không có đường ẩn trốn.
Mà Hải Nê Thu, cho dù bị mắt thường phát hiện cũng bị xem thành yêu thú trong biển, tuyệt đối không liên quan tới đồ vật do nhân loại tạo ra.
Tiềm Long hạm ngược lại không phải không có phóng thích, mà là rời xa tàu chiến chỉ huy mười dặm. Bọn họ sẽ hấp dẫn địch nhân chú ý, tất cả Tiềm Long hạm đều chờ đợi Hải Nê Thu công kích lần đầu tiên mới phóng thích công kích.
Tô Kính cẩn thận cũng không phải không có hồi báo.