Hồng Liên Bảo Giám

Chương 647: Lại vào (1)



Tô Kính mỉm cười, thu Hồ Lô, nói:

- Cám ơn.

Sau đó, tay hắn lấy ra Chu Tước Đan, nuốt vào một viên, tiếp tục chế luyện vũ khí cho Đường Hà.

Đường Hà trợn mắt há hốc mồm. Cái này là đan dược của mình. Còn nữa sao?

Tô Kính sử dụng đan dược của Hoàng Gia, thay thế đan dược của Đường Hà, bổ sung chân khí cho bản thân. Đó là bởi vì hắn biết kết cấu đan dược của Hoàng Gia. Tuy rằng không lấy được cách điều chế, nhưng đã có thể cung cấp cho Tô gia suy nghĩ đại thể.

Luyện đan hắn không làm được. Chỉ có điều trong đan dược tồn tại phù văn tự nhiên, hắn có thể sử dụng Lục Đạo Thần Giám phân tích.

Đan dược Đường Hà cho hắn, ở trong Đường gia cũng là trân phẩm. Đặt ở bên ngoài, giá lại cao thái quá. Tô Kính được một Hồ Lô, chắc chắn sẽ không đi ăn, mà là muốn nghiên cứu.

Đường Hà lại cho rằng, Tô Kính muốn thu giấu đan dược của hắn. Mà ở trong mắt Đường Hà, ngoại trừ có thời gian phát huy hiệu lực tương đối ngắn ra, phần lớn tính năng đan dược của hắn cũng không giống như đan dược của Hoàng Gia. Hắn càng không biết, Tô Kính lại nhìn trúng hiệu lực phát huy thời gian ngắn trong đan dược của hắn. Đơn giản là cách thức bạo phát bổ sung chân khí.

Hơn nữa đan dược của Đường gia, đan độc luôn luôn là ít vô cùng. Hai điểm mức độ trân quý này vượt xa so với đan dược Hoàng Gia.

Về phần bổ sung số lượng chân khí nhiều hay ít, không ở trong phạm vi suy nghĩ của Tô Kính. Cái vấn đề thành phẩm này, không phải là vấn đề kỹ thuật.

Loại đan dược này nhất định không thể mở rộng trong quy mô lớn, sẽ không cho binh sĩ trong quân đội dùng, cho nên sản lượng thấp cũng không thể nói là có vấn đề.

Tô Kính bên này, đan dược vẫn là chuyện thứ yếu. Phần lớn thời gian của hắn đều dùng để nghiên cứu chế tạo vũ khí, cũng không có thời gian thăm dò thử nghiệm nhiều lần ở trên phương diện này. Hiện tại bắt đầu, hắn sẽ làm kỹ thuật dự bị.

Thu thập rất nhiều đan dược của các môn phái gia tộc trong khắp thiên hạ, Tô Kính sử dụng Lục Đạo Thần Giám tới phân tích, nhất định sẽ chế tạo ra một loại thuộc tính tốt nhất, thành phẩm cao nhất.

Chiến chùy nhanh chóng định hình. Tất cả phù văn, Tô Kính đều dựa vào Lục Đạo Thần Giám chiếu ra. Điều này sẽ khiến cho kết cấu không ổn định. Thời gian sử dụng rút ngắn. Chỉ có điều mấy tháng vẫn có thể bảo đảm.

Tô Kính cũng phải tiết kiệm chân khí, tiết kiệm đan dược, tiết kiệm thời gian. Chậm rãi chế luyện, hắn tăng thêm phù văn ở trên chiến chùy mà không duy trì quá hai ba năm, vậy thì không cần thiết nữa.

Tô Kính từ bên trong Long Xà Bát Cảnh Hồ lấy ra chiến chùy, giao cho Đường Hà.

Đường Hà cũng không có bộ dạng gì thận trọng, vẫn vân đạm phong khinh. Lực lượng thần thức quét xuống, liền nhìn ra được huyền bí của Tô Kính khi chế luyện chiến chùy này.

Ở trong khe hở của chiến chùy này, Tô Kính rót vào trọn vẹn phù văn trận pháp, có thể làm cho chiến chùy của mình trong thời gian thi triển trọng lực phù văn, đồng thời mang theo thuộc tính kim loại sắc bén.

Đây không phải là một loại thuộc tính thường khó xuất hiện. Bản thân chiến chùy là vũ khí cùn. Dựa vào chính là trọng lực đả kích. Một chùy đánh xuống, không quan tâm ngươi mặc áo giáp gì, cũng sẽ bị đập cho vỡ nát.

Đối đầu với loại chiến chùy, đạo mưu lợi chính là sử dụng phương thức né tránh trượt ra, khiến cho công kích không thể rơi vào đúng thực chỗ.

Trận pháp này của Tô Kính, khiến cho thời gian bản thân chiến chùy công kích, vốn có thuộc tính xé rách. Thuộc tính xé rách này, nhìn như không có ý nghĩa gì, nhưng dụng ý chân chính, là cắt nguyên khí vận chuyển. Thậm chí khiến cho không gian cũng phát sinh sóng dao động. Nói như vậy, hiệu quả né tránh của kẻ địch sẽ giảm bớt nhiều.

Trận pháp này không cần quá mức cường đại. Chỉ cần đủ để phối hợp với phù văn trọng lực là được.

Trọng lực phù văn hướng vào phía trong, không có cách nào công kích ảnh hưởng kẻ địch. Chỉ là tăng trọng lượng vũ khí, khiến cho vũ khí đả kích trở nên càng hung tàn. Thuộc tính xé rách của Tô Kính, lại khiến cho kẻ địch né tránh trở nên chật vật.

Cứ như vậy, thuộc tính của chiến chùy có thể tăng cao gấp đôi.

Đây mới là thiên tài thiết kế. Nếu như có thể cố định trận pháp này, đạo khí hạ phẩm này sẽ lập tức biến thành đạo khí trung phẩm.

- Hiền đệ, cái này...

Đường Hà có chút do dự. Mặc dù Tô Kính chỉ tạm thời tăng thêm một trận pháp ở trên chiến chùy của hắn, nhưng điều này có ý nghĩ là, sau đó hắn cầu người chế luyện đạo khí này, sẽ dễ hơn nhiều. Hơn nữa mấy tháng này hắn có thể nhiều lần quen thuộc với năng lực mới của chiến chùy. Cứ như vậy, chờ sau này thuộc tính như vậy được cố định hóa, hắn sẽ không cần phải một lần nữa thích ứng.

Lúc này, là một khoảng thời gian yên ổn nhất của hắn. Đừng thấy ở Nam Hải chinh chiến, có thể an toàn hơn hiều so với đi tới quốc gia Tà Thần.

Có mấy tháng làm thời kỳ giảm xóc này, sau đó dùng một lần cơ duyên của mình, đi cầu một cao thủ Nguyên gia luyện khí giúp đỡ mình, chuyện này sẽ được nắm chắc.

Nhưng Tô Kính bên này, mình chính là thiếu một nhân tình.

- Người bằng hữu như ngươi, vẫn là chơi được.

Tô Kính cười nói:

- Ngươi không nên cảm thấy thiếu nợ nhân tình ta. Sau này, ta có chuyện sẽ tìm ngươi hỗ trợ. Hơn nữa không phải là chuyện nhỏ.

- Vậy là tốt rồi.

Đường Hà gật đầu nói:

- Là chuyện bảo ta đi chịu chết, ta đương nhiên sẽ không đi. Chỉ có điều ngươi đắc tội người nào, ta không quan tâm.

Đường Hà thẳng thắn, cảm giác phiêu dật nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Cuối cùng hắn cũng lộ ra một tia phong quang.

Luyện Khí Sĩ chắc chắn sẽ không dễ dàng đi chịu chết. Nhưng là vì Tô Kính, hắn đồng ý đắc tội với người. Đó cũng không phải là lời hứa hẹn tốt. Bởi vì người Tô Kính có thể đắc tội, khẳng định cũng là đẳng cấp trong chín gia tộc lớn.

Các gia tộc nhỏ khác, đối với loại người thân phận như Tô Kính mà nói, căn bản chưa nói tới hai chữ đắc tội.

Gia tộc nhỏ nào mắt không mở, đắc tội Tô Kính, kết quả duy nhất chính là bị diệt tộc.

- Vậy là tốt rồi. Ta đích xác là đắc tội một người tương đối phiền phức. Sau đó nếu như ngươi giúp ta, người kia ngươi cũng sẽ đắc tội.

- Không phải hoàng đế bệ hạ, thì không thành vấn đề.

Đường Hà thản nhiên nói.

- Thật sự không phải là hoàng đế bệ hạ. Đó là nhạc phụ của ta, ta làm sao có thể đi đắc tội. Người ta đắc tội, xem là nhiếp chính vương hiện tay, Khương Dạ.

Đường Hà hơi ngây người ra một lúc, nói:

- Nói như vậy, trước đó phải nói rõ ràng chuyện này. Sau này, một khi ngươi cần ta đối phó với hắn, đây chẳng qua là chuyện của chính ta, không có liên quan đến Đường gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.