Vì Tô Kính thấy mặt Lâm Hoành Sơn tái nhợt nâng Long Xà Đồ Lục đứng trước mặt hắn, bàn tay hơi run. Tức là lực lượng cường đại như luyện khí sĩ Kim Đan kỳ vận chuyển Long Xà Đồ Lục này cũng khó khăn bất lực.
Nếu như mỗi lần quan sát đều phải như vậy thì Tô Kính không cách nào học tập, chỉ có thể chờ Lâm Hoành Sơn khỏe lại. Theo thường thức của Tô Kính nếu cưỡng ép vận dụng trang bị cao hơn cảnh giới của mình sẽ gây ra tổn thương cho thân thể, tức là Lâm Hoành Sơn không thể thường xuyên cho hắn quan sát thứ trong Long Xà Đồ Lục.
Có phù lục đó thì Tô Kính có thể theo nội dung mình hiểu tu hành từ từ. Lục Đạo Thần Giám đúng là vô cùng thần kỳ, có thể sao chép cả phù lục như vậy.
Nên biết Tô Kính chỉ trông thấy ảo cảnh chứ không phải thật sự vào Long Xà Đồ Lục quan sát. Thông qua ảo cảnh ảnh hưởng linh hồn phản chiếu ra thứ gì cơ bản sẽ biến dạng, khác biệt rất lớn với nội dung gốc. Cái gọi là sai một ly đi một dặm, nếu không có Lục Đạo Thần Giám thì Tô Kính chỉ có thể cách một đoạn thời gian quan sát Long Xà Đồ Lục, lặp đi lặp lại ghi nhớ, tìm hiểu, muốn tu luyện ba thức đầu thành công không biết mất bao nhiêu năm.
Lâm Hoành Sơn thở hổn hển hỏi:
- Tô Kính, linh hồn của ngươi quá yếu, ta khó khống chế ảo cảnh, phần lớn sức mạnh dùng để bảo vệ linh hồn của ngươi. Chờ khi ngươi Trúc Cơ rồi có thể tu luyện nội dung đoạn sau, ngươi đã nhớ rõ phù văn đó chưa?
Tô Kính khó che giấu nỗi lòng vui vẻ:
- Ta nhớ rồi sư phụ, trước khi Trúc Cơ ta có thể dựa vào phù lục này tu hành.
Tô Kính có thể tu luyện Thanh Minh Chân Giải nhưng nó rất khó vận dụng thần binh, nội dung trong Long Xà Đồ Lục rất hợp với thần binh của hắn. Hơn nữa Thanh Minh Chân Giải chú trọng tu hành cảnh giới, Long Xà Đồ Lục thì bày ra sự kết hợp hoàn mỹ giữa cảnh giới và lực lượng.
Tô Kính gật đầu, Binh gia luận bàn là chuyện thường, sư phụ và đồ đệ là đánh nhau nhiều nhất.
- Vậy dùng Khổng Tước Mâu của ngươi đi.
Lâm Hoành Sơn mỉm cười nói:
- Ta sẽ cho ngươi thi triển hết ba thức ngươi muốn lĩnh ngộ.
Tô Kính lập tức lùi lại rút Khổng Tước Mâu ra khỏi cơ thể, mâu đâm hướng ngực Lâm Hoành Sơn. Động tác của Tô Kính nhìn như tùy ý nhưng vẻ ngoài rất gần với một kích Xà Vẫn của cổ xà.
Khi Tô Kính thụt lùi chỉ giây lát đã bắt chước cổ xà thổ nạp. Tô Kính cảm giác tất cả lực lượng trong thân thể tụ tập lại, tùy thời bộc phát ra. Một mâu vượt kiểm soát của Tô Kính, nó bùng nổ nhanh đến mức làm hắn khó tin.
Lâm Hoành Sơn tạt ngang một bước, trông rất đơn giản, khi Tô Kính chưa đâm ra Xà Vẫn thì gã đã bước ngang một nửa. Lâm Hoành Sơn không dùng cảnh giới ăn hiếp Tô Kính, Khổng Tước Mâu đã tỏa định gã nhưng đâm vào không khí.
Khổng Tước Mâu phát ra tiếng rung rung cuốn lấy người Lâm Hoành Sơn.
Tô Kính có ảo giác Khổng Tước Mâu như biến thành con rắn dài gấp khúc, nhưng sự thật thì Khổng Tước Mâu vẫn thẳng băng, cái quấn là lực lượng Xà Vẫn biến hóa. Bị thân Khổng Tước Mâu lướt qua là kẻ địch sẽ gãy xương đứt gân ngay.
Lâm Hoành Sơn tiến lên trước một bước, đã đến sau lưng Tô Kính:
- Ngươi muốn xem thần binh của vi sư phải không?
Động tác của Lâm Hoành Sơn bình thường không có gì lạ, bộ pháp mấy ngày nay gã truyền dạy cho Tô Kính, nhưng gã nắm giữ thời cơ quá tốt. Tiếc cho Tô Kính có tốc độ mau nhưng không thể theo kịp bước chân Lâm Hoành Sơn.
Lâm Hoành Sơn đến sau lưng Tô Kính, Khổng Tước Mâu đã quất ra sau hóa thành cái bóng, tốc độ và lực lượng mãnh liệt hơn hai chiêu trước cộng lại.
Đoạn Ngọc là kiểu tuyệt sát, nếu Tô Kính đủ mạnh, cảnh giới bằng Lâm Hoành Sơn thì dù gã thoát một thức Băng Sơn, trong không gian này sẽ tràn ngập lực lượng quấn quýt khiến Lâm Hoành Sơn chậm chạp hơn, động tác vặn vẹo.
Nếu vậy thì thức thứ ba càng kinh khủng nữa.
Nhưng Lâm Hoành Sơn không bị Băng Sơn ảnh hưởng, một kích Đoạn Ngọc bị thanh chuy vàng trong tay gã chặn lại.
Đó là cây chuy nhỏ dài ba thước, màu hoàng kim, đầu chùy như nụ hoa, cán chuy không thẳng mà như cành sinh trưởng tự nhiên có đường cong kỳ diệu.
Chuy đè lên Khổng Tước Mâu của Tô Kính.
Tô Kính bị đóng đinh tại chỗ, hắn cảm giác lực lượng không thể tả chớp mắt bộc phát trong người hắn trùng kích huyệt khiếu toàn thân. Chuy đập một cái làm tiên thiên chân khí trong người Tô Kính bị kích thích lao ra khỏi huyệt khiếu, tán loạn không quay về chỗ cũ.
Chân Tô Kính mềm nhũn, lực lượng trong Hoàng Đình Thần Ngọc tỏa ra muốn bổ sung chân khí bị xói mòn. Nhưng tất cả huyệt khiếu đã mở, bị cưỡng ép chấn động, trong người Tô Kính không thể chứa chân khí.
Hoàng Đình Thần Ngọc liên tục lấp lóe, Tô Kính không được lực lượng bổ sung cuối cùng ngồi bệch xuống đất.
Tô Kính không biết linh hồn mình choáng váng, nếu không có Lục Đạo Thần Giám bảo vệ thì hắn đã ngủ rồi. Nhờ có Lục Đạo Thần Giám nên cả người Tô Kính mềm nhũn từ từ ngã xuống đất.
Tô Kính kinh hoàng hét lên:
- Sư phụ!
Lâm Hoành Sơn thu về kim chuy thần binh, nhẹ vỗ trán Tô Kính. Hắn hơi tỉnh táo lại nhưng lực lượng chưa lấy lại, tất cả huyệt khiếu ở trạng thái bị cưỡng ép xé mở.
Lâm Hoành Sơn ngồi xuống cạnh Tô Kính, khẽ nói:
- Đây là thần binh Hỗn Độn Chuy của vi sư, dưới Kim Đan bị trúng một chuy là sẽ thành phấn. Ngay cả đạo khí của kẻ địch nếu bị ta đánh trúng thì hiệu quả cũng giống nhau.
Lâm Hoành Sơn nói hờ hững nhưng nếu Đạo Môn nghe được sẽ dốc hết sức vây giết gã.
Dưới Kim Đan trúng một chùy liền chết, thậm chí không cần đập trúng người, đụng vào pháp khí kẻ địch cũng có hiệu quả giống nhau. Đạo Môn có nhiều nhất là luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ, Tiên Thiên kỳ, đó mới là gốc của Đạo Môn. Nếu những người này gặp Lâm Hoành Sơn thì không có khả năng chống cự.
Tô Kính cười khổ nói:
- Lão sư xuống tay ác quá.
Tô Kính đã tính sơ, ít nhất trong mười hai canh giờ hắn không cách nào hoạt động
bình thường. Hoàng Đình Thần Ngọc không có hiệu quả, chỉ đành chờ lực lượng thần thức trong người tan biến thì hắn mới có thể đi đứng bình thường.
- Ta hầu như dốc hết sức mạnh ức chế quy tắc trong thần binh, nếu không ngươi đã chết.
Hắn tựa như tờ giấy trước mặt lão sư.
Nhưng cũng không lạ, Tô Kính mới chỉ là Tiên Thiên kỳ, lão sư thì có lực lượng đối kháng với luyện khí sĩ Kim Đan. Nhưng lão sư mạnh như vậy toàn tập trung ức chế quy tắc trong thần binh cũng tại vì hắn quá yếu.