Hồng Liên Bảo Giám

Chương 74: Độc nhất vô nhị (Hạ)



Có thể thấy thành tựu Kim Đan là việc rất khó khăn, Hoàng Sương dám nói như vậy, nếu nàng không phải loại người vô tri không biết sợ thì chắc là thiên tư của nàng, rất xuất sắc.

Người như vậy bị Tiêu Dao Hầu mua về từ lúc còn nhỏ xíu, nếu người mười hai Đạo Cung biết sẽ tức hộc máu.

Rất có tố chất đệ tử chân truyền vậy mà bị dạy làm nha hoàn.

- Nàng biết không? Đại Quản Gia, Nhị Quản Gia lúc trước là tiểu tư thiếp thân của phụ thân, tuy hai người không thể vào Tô gia nhưng phụ thân tìm khẩu quyết tu luyện tốt nhất cho họ, để trở thành cánh tay của phụ thân. Năm đó...tiểu tư như họ có hơn mười người hầu phụ thân.

Hoàng Sương thầm thở dài, ngoài mặt không biểu tình.

Được đến là may mắn của ta, nếu không có thì là số phận. Hoàng Sương không quá để ý chuyện tương lai, đi theo Tô Kính, dù đến chết cũng theo hắn. Trở thành người như Đại Tiên Sinh Nhị Tiên Sinh? Thiếu gia còn không có cách thành tựu Kim Đan thì sao có thể bỏ ra nhiều tài nguyên cung cấp cho nàng?

Tô Kính đổi đề tài hỏi:

- Hoàng Sương định theo ta cả đời sao?

Hoàng Sương trả lời sảng khoái:

- Đương nhiên, ta không có nơi nào khác để đi.

Bất giác Hoàng Sương ngồi thẳng dậy. Thiếu gia thật lạ, ấp a ấp úng làm gì?

Tô Kính lại hỏi:

- Nếu ta nói ta có cách có thể trường sinh thì nàng chịu học không?

Hoàng Sương sửng sốt. Thiếu gia có cách gì khiến người trường sinh?

Hoàng Sương không nghi ngờ lời của Tô Kính, vì từ khi hắn bị sét đánh cả người phấn chấn lên, giống hồi hắn năm, sáu tuổi luôn nghĩ chuyện tu hành.

Nếu không có cách đặc biệt thì khí hải đan điền của thiếu gia đã bị hỏng, còn cố gắng làm gì?

Cách này e rằng khó lộ ra với người.

Hoàng Sương nhìn hướng Lam Mân. Lam Mân ôm hộp cờ, ngón tay thuôn dài chộp quân cờ đen phát ra tiếng rào rạo. Chắc chắn người này biết chuyện xảy ra trên người thiếu gia!

Tô Kính nhìn vào mắt Hoàng Sương, lòng thầm vui mừng.

Quả nhiên người bên cạnh là khó lừa nhất, các nha hoàn đều thấy sự thay đổi của hắn. Thời gian ngắn có thể tìm lý do thuyết phục được họ, nhưng thời gian lâu sẽ có các loại suy đoán, rồi sẽ có giả thiết rất gần với sự thật.

Một khi bắt đầu hoài nghi thì sẽ không ngừng xác thực nó.

- Thiếu gia, ta học.

Tô Kính nhắc nhở Hoàng Sương:

- Nàng suy nghĩ kỹ chưa?

Hoàng Sương nói đến giữa câu hơi do dự, cuối cùng là kiên quyết:

- Kỹ rồi, lão gia mua ta hầu hạ thiếu gia, cả đời ta khó có được kỳ ngộ khác. Thiếu gia muốn ta trở thành người như Đại Tiên Sinh hoặc Nhị Tiên Sinh là phúc của ta, dù...phải đối địch với toàn Đạo Môn cũng không sao hết.

Tô Kính ngây người:

- Ta tu luyện bí pháp Binh gia, có Ngũ Luân Chân Bảo trong người, khí hải đan điền bị tổn hại đã được Ngũ Luân Chân Bảo bảo vệ. Miễn ta tu luyện Huyết Nhục Luân và đại thành thì chắc chắn thành tựu Kim Đan, nếu nàng cũng tu luyện bí pháp Binh gia ta sẽ gieo hạt giống thần binh cho nàng. Khi nào ta thành tựu Bạch Hổ Luân là có năng lực phong thần, lúc đó nàng tất nhiên được trường sinh.

Tô Kính nói thẳng ra hết, dù Hoàng Sương chuẩn bị tâm lý rồi nhưng khuôn mặt nhỏ vẫn tái mét.

Hoàng Sương quỳ ngồi, nhìn thẳng vào Tô Kính:

- Thiếu gia đuổi người khác đi chỉ để lại ta và Lam Mân, nếu ta không đồng ý thì các người sẽ giết ta diệt khẩu phải không?

Tô Kính gật đầu nói:

- Đúng. Với Lam Mân thì ta lừa trước, gieo hạt giống thần binh rồi mới nói cho nàng ấy biết sắp tu luyện cái gì. Với nàng thì ta nói cho biết trước, nếu nàng không đồng ý, ta không biết nàng có đi báo cho phụ thân không. Giết người diệt khẩu...là đương nhiên.

Hoàng Sương cười:

- Thiếu gia thật ác.

Nụ cười làm mặt mày lạnh lùng trở nên lộng lẫy, khí thế tăng vọt, cảnh giới từ Dẫn Khí Nhập Thể lên đến trình độ Khí Phản Tiên Thiên.

- Ta tu luyện Nhị Thập Tứ Lệnh thiên biến vạn hóa, nhưng ta tu hành một môn Sương Giảng, thiếu gia biết tại sao không?

Tô Kính lắc đầu.

Hoàng Sương nói:

- Môn Sương Giảng trong Nhị Thập Tứ Lệnh túc sát nghiêm khắc, chuyên để chiến đấu. Khí hải đan điền của thiếu gia bị tổn hại, ta sợ tương lai bị người ăn hiếp.

Một câu thấm đượm tình cảm, Hoàng Sương chỉ là thiếu nữ mười ba, bốn tuổi mà tình cảm đó làm tim Tô Kính đập nhanh.

Hoàng Sương nói:

- Muốn ta tu luyện bí pháp Binh gia cũng được, nhưng thưa thiếu gia, là lão gia mua ta về, một nửa tự do thuộc về lão gia. Thiếu gia muốn ta hết lòng hết dạ thì hãy cho ta xem thần binh của thiếu gia trước đi.

Hoàng Sương đứng thẳng dậy, váy dài màu vàng nhạt bay bay, hơi thở lạnh lùng phát ra, khí thế đã cao hơn Lam Mân.

Tô Kính đẩy bàn cờ, tùy tay ném con cờ trong tay, hắn đứng lên ra hiệu Lam Mân đừng nhúc nhích.

Tiểu anh đầu này rất có cá tính, thú vị hơn Tử Đằng nhiều. Nếu đấu một chọi một thắng Hoàng Sương thì sau này dù Tiêu Dao Hầu ra lệnh nàng cũng sẽ không tuân theo, sẽ chỉ một lòng theo Tô Kính.

Lam Mân lùi ra sau chừa không gian, nàng quỳ ngồi ở cửa.

Nếu Tô Kính không đánh lại Hoàng Sương thì Lam Mân sẽ ra tay ngay, khi đó đành giết Hoàng Sương tại chỗ.

Hoàng Sương mỉm cười chỉ hướng Tô Kính, tia lạnh sắc bén ngưng kết trên đầu ngón tay nàng, chớp mắt biến thành dòng khí màu trắng bắn hướng hắn. Tô Kính đã rút Khổng Tước Mâu ra khỏi cơ thể, mâu đâm tới.

Rõ ràng là Hoàng Sương tấn công trước nhưng mâu đánh tan dòng khí trắng, mũi mâu sắp đâm vào ngón tay nàng.

Hoàng Sương rút tay về, người bay lên như cánh hoa trong gió, vung hai ống tay áo quấn lấy Khổng Tước Mâu.

Tô Kính không kích ngũ sắc thần quang của Khổng Tước Mâu, thắng kiểu đó không đẹp. Hai ống tay áo của Hoàng Sương không dài, nhưng khi vung lên hầu như cuốn lấy cả người Tô Kính.

Khổng Tước Mâu của Tô Kính chợt mềm xuống quấn ngược lại.

Hai ống tay áo của Hoàng Sương bao lấy Khổng Tước Mâu, từ Khổng Tước Mâu truyền đến sức mạnh chấn rách tay áo nàng. Lực lượng xé áo Hoàng Sương rách rưới như lưới đánh cá.

Khổng Tước Mâu điểm tới trước thẳng hướng cổ họng Hoàng Sương.

Hoàng Sương hé môi phun ra ngụm chân khí lấp lánh ánh sáng màu vàng nhạt, là mấy chục cánh hoa dài xoay tít chặn lại Khổng Tước Mâu.

Nếu Khổng Tước Mâu không có chất liệu tốt, cương thiết bình thường đã bị nghiền nát.

Chiêu này chuyên phá hoại binh khí của kẻ địch, Tô Kính bất đắc dĩ kích phát ra ngũ sắc thần quang nháy mắt đánh tan chân khí vàng nhạt. Sau lưng Tô Kính chợt nổi lên hai luồng gió, Khổng Tước Mâu ném hai chuỗi tàn ảnh. Hai cánh hoa như thực chất vỡ nát sau lưng Tô Kính biến thành từng đóm sáng vàng tan biến trong không khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.