Lý tưởng cuộc đời Khuyển Thập Lang là được làm chó săn hợp cách bên cạnh Tô Kính. Nói đến thì lý tưởng của Khuyển Thập Lang không cao thượng bằng Bạch Anh, hơn nữa gã hiểu nghĩa chó săn hơi sai lệch. Đại Tiên Sinh huấn luyện khiến Khuyển Thập Lang mở ra linh trí, tuy trí lực tăng vọt nhưng tính bẩm sinh không thay đổi gì.
Tô Kính biết muốn thay đổi tính cách của một yêu quái là rất khó khăn, may mà hắn có kinh nghiệm lãnh đạo đoàn đội nên biết giải quyết vấn đề này thế nào.
Vì lời hắn nói là mệnh lệnh tuyệt đối, Khuyển Thập Lang có tính cách như thế sẽ không trở thành vết thương trí mạng.
Tô Kính không dây dưa đề tài này với Khuyển Thập Lang:
- Nói việc chính đi.
Khuyển Thập Lang cười toe lấy một khối ngọc giản ra, nói:
- Tô Linh thiếu gia đưa cho thiếu gia, bên trong có hồ sơ tiểu thư khuê các toàn Ngọc Kinh thành. Thiếu gia, hay chúng ta bắt cóc vài người về thử trước?
- Thử cái gì?
- Thiếu gia, lần trước các người uống rượu chẳng phải thiếu gia nói giày có vừa chân hay không phải mang rồi mới biết? Ta bắt từng tiểu thư vào Hầu phủ, thiếu gia thử một lần là biết tốt hay xấu!
Khuyển Thập Lang nói đến đây hung phấn chảy nước miếng.
Tô Kính không ngờ đề tài vòng trở lại, hắn nhấc chân đá Khuyển Thập Lang ra ngoài cửa.
Tô Kính quát:
- Ở trong viện tử này không được nói bậy bạ!
Khuyển Thập Lang lăn lông lốc dưới đất rồi đứng dậy, với năng lực của gã nếu Tô Kính không dùng chân khí đánh thì gã làm sao thảm như vậy. Vừa thấy Tô Kính nhấc chân Khuyển Thập Lang biết phải khiến thiếu gia vừa lòng nên gã tự mình lăn hai vòng, đơn giản là muốn làm hắn vui.
Tô Kính rất muốn cởi giày đập vào mặt Khuyển Thập Lang, hàng này quá bê bối, ngươi là chó săn nhưng ta không phải ác thiếu gia!
Tô Kính cầm ngọc giản, lòng thầm cảm khái. Năm xưa đại ca Tô Linh trưởng thành không bao nhiêu người tới cửa cầu hôn. Ai đều biết Tô Linh xuất thân bình thường, huyết mạch không khiết, đã định trước không thể được tước vị Tiêu Dao Hầu.
Sau đó Tô Linh Trúc Cơ, nhậm chức Ngự Sử mới có quý tộc địa vị tương đương tìm đến cửa. Nhị ca Tô Kiến nhận được cầu hôn cũng đều là chi nhánh trong gia tộc lớn.
Thế giới này giữ đẳng cấp nghiêm ngặt, nếu Tô Kính xui xuyên qua thành nô bộc, dù có Lục Đạo Thần Giám cũng không thể trở mình. Phải rồi, nếu hắn xuyên vào nô bộc thì không lọt vào mắt Lục Đạo Thần Giám. Vì thân phận của Tô Kính là thế tử Tiêu Dao Hầu nên khí linh Lục Đạo Thần Giám mới chủ động đầu vào.
Nếu Tô Kính già mồm cho rằng loại đẳng cấp này là bất công, không có tính người, muốn lật đổ nó thì kết cục sẽ rất thảm. Giữ được nguyên xác xem như ông trời thương tình.
Không nói đến bên Tô Kính cảm thán vận mệnh, Lãng Uyển Thư Hải, trong thư phòng Tiêu Dao Hầu. Nửa bên áo giáp của Lâm Hoành Sơn ướt đẫm máu, nửa người bên kia khét đen, chỉ có khuôn mặt và cánh tay phải là lành lặn. Lâm Hoành Sơn đứng thẳng như cây thương, máu nhỏ giọt xuống đất nghe rõ ràng.
Trên bàn học trước mặt Tiêu Dao Hầu có cái túi da đã mở, hai đầu người đẫm máu đựng trong đó.
Trong phòng trừ Tiêu Dao Hầu, Lâm Hoành Sơn còn có nữ nhân váy đen. Nàng dựa vào bức tường gần cửa, mắt nhìn ra cửa sổ. Bầu trời bên ngoài âm u, không thấy bóng dáng Bích Nhãn Thần Nha đâu, lẽ ra Nha Đầu nên ở đây.
Tiêu Dao Hầu chỉ vào đầu người hơi nhỏ nói:
- Ta kêu ngươi giết Kinh Phù Phong, vậy mà ngươi dám giết cả Bạch Đạo Liên của Thanh Dương cung, thật là...can đảm đáng khen.
- Ta lên đường rất sớm, không ngờ Bạch Đạo Liên và Kinh Phù Phong đã hội hợp, một sáng một tối rõ ràng là cạm bẫy nhằm vào Hầu gia. Bọn họ thả tiếng gió dụ Hầu gia phái người ra tay.
Tiêu Dao Hầu nhìn Lâm Hoành Sơn, lạnh nhạt nói:
- Kim Đan Thanh Dương cung bị giết rồi thì thôi, chết không có đối chứng. Ta chỉ thấy lạ là một tiên thiên võ giả như ngươi làm sao giết được luyện khí sĩ Kim Đan kỳ?
Lâm Hoành Sơn lấy làm lạ hỏi:
- Trước khi Hầu gia triệu hoán ta không điều tra qua sao?
Tiêu Dao Hầu không đáp, ngón tay gõ nhẹ mặt bàn từng chút một.
Một lúc sau Tiêu Dao Hầu nói:
- Cũng đúng, Tát Mãn trên Hoang nguyên chết vào tay ngươi cũng hơn trăm, giết một Kim Đan chỉ hơi rắc rối chút. Thuật đạo của ngươi còn quá yếu, song tu võ đạo vốn nên giữ cân bằng. Ta có một môn đạo pháp, tuổi như ngươi còn kịp tu luyện, với tư chất của ngươi đến Trúc Cơ chỉ chừng trăm ngày.
Lâm Hoành Sơn chắp tay thi lễ:
- Đa tạ Hầu gia.
- Ta không thể truyền dạy đạo pháp Tô gia cho ngươi. Ngươi cũng không được hỏi Hồng nhi. Ta cho ngươi đạo pháp là đổi từ chỗ bệ hạ. Năm xưa Khương thị tụ tập Đạo Môn tru diệt bách gia, góp nhặt nhiều pháp quyết tu luyện, sau cùng có mấy trăm bộ bị sửa chữa thành đạo pháp Đạo Môn. Nguyên Từ Cửu Long Chuy là pháp quyết tu luyện trong chi nhánh Ngũ Hành môn, sửa chữa rất ít, vốn là phái chủ khí lưu, dùng để chiến đấu cũng không tệ.
Nói xong Tiêu Dao Hầu lấy một khối ngọc giản ra đặt trên bàn.
Lâm Hoành Sơn cầm lấy ngọc giản:
- Hầu gia, việc ta giết Bạch Đạo Liên...
Tiêu Dao Hầu mỉm cười nói:
- Bệ hạ sẽ không xen vào.
Lâm Hoành Sơn thầm hiểu, gã cất ngọc giản. Tiêu Dao Hầu thật rộng rãi, giết một Kim Đan Thanh Dương cung mà đưa tặng một pháp quyết tu đạo cho Lâm Hoành Sơn.
Nếu là bí truyền Đạo Môn thì không có tác dụng lớn cho Lâm Hoành Sơn, pháp quyết tu luyện sửa từ bách gia càng thích hợp với gã hơn. Đặc biệt Nguyên Từ Cửu Long Chuy vốn là tông sư trong đoàn tạo sư sáng chế, xếp ba hạng đầu trong chuy pháp của mỗi lưu phái. Nguyên Từ Cửu Long Chuy không giúp nhiều cho việc tu luyện trường sinh, đơn thuần là tài nghệ.
Lâm Hoành Sơn tu luyện Thiên Địa Luân thành công, đã bắt đầu ngưng kết Bạch Hổ Huyết Sát, tuổi thọ khá dài. khuyết điểm của Nguyên Từ Cửu Long Chuy không là gì. Có môn pháp quyết này Hỗn Độn Kim Chuy của Lâm Hoành Sơn có thể ngụy trang giống Khổng Tước Mâu của Tô Kính, về sau gã dễ bày ra thực lực thật sự, bảo đảm an toàn bản thân tốt hơn.
- Hoành Sơn, đã có quyết nghị bệ hạ viễn chinh. Ngắn thì ba năm, lâu thì mười năm sẽ tây chinh. Ta đề nghị với bệ hạ sẽ tổ kiến quân đoàn mới, thực lực của ngươi đã đủ, chẳng qua kinh nghiệm chưa đủ.
Lâm Hoành Sơn hít sâu, máu ngừng chảy ra. Cường giả Kim Đan hấp hối đánh trả khiến Lâm Hoành Sơn mãi đến lúc này mới miễn cưỡng chặn lực lượng lĩnh vực Kim Đan trên vết thương. Muốn chữa lành chỉ dựa vào dược vật không có hiệu quả.