Hồng Liên Bảo Giám

Chương 889: Kiếm tu (2)



Thật ra vũ khí ở trên Tiềm Long Hạm có thể thử một chút. Chỉ là Tiềm Long Hạm quá dễ dàng bị phát hiện. Chỉ có thể tiến hành một đợt công kích lực. Sau khi công kích, phải lập tức lui lại. Khác với Hải Nê Thu, trên Tiềm Long Hạm có ít nhất hơn hai trăm binh sĩ khống chế vũ khí. Còn có hơn năm Luyện Khí Sĩ trấn thủ. Bản thân giá trị chế tạo cũng rất cao.

- Cẩn thận, đối phương muốn liều mạng.

Tô Kính nhắc nhở mọi người. Chiến hạm của hắn vẫn quá gần. Đối phương trên chiến hạm duy nhất, tám bóng người bay lên trời, lao về phía hạm đội của Đường Hà.

Lúc này khoảng cách giữa hai bên chỉ còn lại có chưa đầy ba dặm. Đối với cường giả Kim Đan, khẳng định trong vòng mười giây đã đến nơi.

Công chúa Vô Ưu cười nói:

- Những tín đồ của Tà Thần này, không tới giây phút cuối cùng, sẽ không nỡ liều mạng đâu. Hiện đang liều mạng, có hơi muộn.

Ánh mắt của nàng không sai. Nếu như hạm đội của đối phương ngay từ đầu đã dự định liều mạng, lao mạnh vào bên trong phạm vi của lĩnh vực, mà không phải nỗ lực sử dụng loại vũ khí có uy lực cực lớn này để giải quyết vấn đề. Tám cường giả Kim Đan đồng thời mạnh mẽ tập kích, cũng sẽ không có loại cục diện như lúc này.

Đương nhiên, như vậy cũng sẽ không thay đổi được kết cục. Chỉ là sẽ tạo ra tổn thất lớn hơn cho hạm đội của Đường Hà.

Thực lực của liên quân cường hãn, cường giả Kim Đan rất nhiều, còn dẫn theo số lượng nữ quan ác ma khổng lồ qua. Chỉ có dân bản thổ của ba đảo Địa Ngục mới có tư cách chống lại. Mười hai chiếc chiến hạm tạo thành hạm đội, căn bản cũng không phải là đối thủ.

Đường Hà ứng chiến, cũng là để kiểm nghiệm một chút xem vũ khí bản thân mình mới được có uy lực như thế nào. Tuy rằng trước đó đã nhiều lần kiểm tra cũng không có vấn đề gì, nhưng đối mặt với kẻ địch khác nhau, vũ khí lại có hiệu quả cũng khác nhau.

Kết quả khảo nghiệm khiến Đường Hà rất hài lòng. Trong hạm đội của Đường Hà cũng có tám cường giả Kim Đan bay lên, nghênh đón.

Chỉ thấy trong bầu trời, mấy trăm đạo kiếm quang bay lượn. Lại là một kiếm tu trong đó, ở dưới sự trợ giúp của Luyện Khí Sĩ, mở ra túi kiếm, phóng ra phi kiếm tới đón địch.

Luyện Khí Sĩ của Địa Ngục Đảo căn bản là không có kinh nghiệm đối mặt với kiếm tu. Tốc độ phi kiếm kia quá nhanh. Trong nháy mắt lại có ba cường giả Kim Đan bị chém ngang lưng, máu tươi bắn ra khắp bầu trời.

Mà đạo thuật do Kim Đan của Địa Ngục Đảo phát ra, đều là chim lửa màu đen lửa, cũng ùn ùn kéo đến, đánh ra vô số lỗ thủng trên cái lồng ánh sáng màu sắc sặc sỡ do bảy Luyện Khí Sĩ Đường gia phát ra.

Thân hình Luyện Khí Sĩ của Đường gia không ngừng lóe lên, tránh thoát từng công kích. Kiếm tu kia điều khiển phi kiếm, trong nháy mắt lại chém đầu một tên địch.

Tô Kính thấy vậy cũng kinh tâm. Uy lực của kiếm tu này cũng quá cường đại! Chỉ là Kim Đan tam trọng, còn chưa tới cảnh giới tứ trọng, không ngờ có thể chém giết nhiều đối thủ cùng đẳng cấp như vậy.

Hắn không biết, bên trong túi kiếm của kiếm tu kia đều là những thanh phi kiếm thượng cổ, cũng là vũ khí bí mật của Đường Hà. Hắn chuyên môn bồi dưỡng kiếm tu này, cũng là đệ tử ký danh của hắn. Một tay đan kiếm thuật, ở trong toàn bộ Đường gia cũng cực kỳ hiếm thấy.

Bình thường kiếm tu này không dùng tới túi kiếm trân quý, thoạt nhìn cũng bình thường. Giờ phút này, đối mặt với Luyện Khí Sĩ tín ngưỡng Tà Thần, hắn chém giết gọn gàng dứt khoát. Những kẻ địch này muốn liều mạng cũng không có cơ hội. Tốc độ của phi kiếm quá nhanh. Khí tức địa ngục trên người bọn họ, cũng không có cách nào ô nhiễm được phi kiếm cao cấp như vậy.

Mấy trăm đạo kiếm quang, trên thực tế chỉ là sáu thanh kiếm cổ được phóng ra. Những kiếm quang đan xen lẫn nhau, càng lúc càng ít, uy lực cũng càng lúc càng lớn. Trong nháy mắt, trong bầu trời chỉ còn lại một kẻ địch.

Luyện Khí Sĩ của Địa Ngục Đảo này phát ra công kích, kiếm tu căn bản là không có tránh né, đều được đồng bạn bên cạnh liều mạng chặn lại.

Sự phối hợp giữa các Luyện Khí Sĩ của Đường gia, so sánh với thủ hạ của Tô Kính thậm chí còn có thể lợi hại hơn. Phối hợp như vậy, có thể phát huy ra uy lực của kiếm tu đến trình độ lớn nhất.

Lúc này Tô Kính mới phát hiện, Luyện Khí Sĩ bay lên làm bạn với kiếm tu, đều am hiểu phòng ngự. Hơn nữa trên người đeo ngọc phù, cũng là loại hình phòng ngự, gần như không tiến hành công kích.

Thực sự hung tàn!

Vốn có cho rằng phải phí không ít nhân thủ, không nghĩ tới là chèn ép nghiêng về một phía.

Đường Hà cũng đắc ý. Thủ hạ của mình cuối cùng cũng không mất mặt. Đối mặt với kẻ địch phản công, giải quyết cuộc chiến đấu một cách gọn gàng dứt khoát.

Cơ Vô Song hừ lạnh một tiếng, nhìn Tô Kính nói:

- Nếu như ta đi, sẽ nhanh hơn.

- Ngươi không biết xấu hổ sao?

Tô Kính trừng mắt với hắn một cái. Cơ Vô Song cảnh giới Kim Đan thất trọng, nghiền ép những kẻ địch có thực lực Kim Đan tam, tứ trọng, thật sự tương đối dễ dàng.

- Vì sao không biết xấu hổ?

Cơ Vô Song cảm thấy kỳ quái nói.

- Chúng ta phải giết chết tất cả kẻ địch. Trong đó còn phân chia đẳng cấp gì sao?

- Sẽ có lúc cho ngươi động thủ. Hiện tại để ngươi động thủ, kẻ địch sẽ đặc biệt nhằm vào ngươi, hiểu rõ chưa?

Tô Kính tức giận nói. Cơ Vô Song này không phải là người của Thần Châu, hành sự hung ác. Nếu không phải là bị mình kìm hãm, mình cũng không dám sử dụng hắn. Lần này dẫn Cơ Vô Song qua, cũng là đề phòng trong kẻ địch có tồn tại quá cường hãn.

Nếu như không có phiền toái, thời điểm Tô Kính chuẩn bị quyết chiến cùng Địa Ngục Đảo, sẽ lại vận dụng Cơ Vô Song.

- Biết rồi.

Cơ Vô Song cũng không tức giận. Hắn bán mình cho Tô Kính, Tô Kính sẽ trọng dụng hắn. Bằng không là Tô Kính tổn thất. Trọng dụng, chính hắn có thể mò được không ít lợi ích.

Tiên Cảnh bị Tô Kính lấy đi, nhưng hắn thu được cơ hội tham gia cuộc chiến tranh này. Lợi ích trong đó thế nào, hắn đều hiểu rõ ràng. Nếu như Tô Kính ra lệnh một tiếng, hắn không ngại đi tàn sát người phàm.

- Có lẽ ta cũng nên bồi dưỡng mấy kiếm tu.

Tô Kính nhìn thủ hạ của Đường Hà, tương đối quen mắt.

Đường Hà cười khổ nói:

- Ngươi nếu có thể tu luyện tới cảnh giới của sư phụ ngươi, còn để ý tới kiếm tu làm cái gì?

Tô Kính nghe, lại giống như có sấm sét vang lên ở bên tai. Đúng vậy, nếu có thể tu luyện ra Bạch Hổ Luân, so kiếm tu lại hung tàn hơn nhiều. Con rắn chín đầu kia cũng bị sư phụ dễ dàng chém chết. Nếu như mình đi diệt con rắn chín đầu, nữ quan ác ma bên cạnh sợ rằng sẽ không còn dư lại bao nhiêu người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.