Trong mắt Khuyển Thập Lang có nước mắt tí tách rơi xuống. Hắn khóc ròng nói:
- Thiếu gia, vẫn là thiếu gia thông cảm cho ta!
Không biết vì sao, trong lòng Tô Kính đau xót. Tiểu yêu này không ngờ ảnh hưởng đến tâm cảnh của mình? Đúng vậy. Trong lòng Khuyển Thập Lang có nỗi thống khổ, lại không chịu quên. Hắn hiện tại đùa giỡn, không ngoài muốn giả vờ thoải mái.
Mình muốn lừa hắn thoái mải, cũng không làm được.
Hai vật nhỏ này đi theo mình sớm nhất. Một bên học tập đạo giết chóc, không có đường rút lui. Một vật nhỏ khác, trong lòng có tâm ma, không có cách nào loại bỏ.
Một ngày kia, nếu như mình mất đi hai tiểu yêu này, có thể đặc biệt hối hận hay không? Hối hận vì mình không chiếu cố tốt cho bọn họ.
Hai người này đã không phải là thủ hạ, không phải là nô bộc, không phải là công cụ. Khuyển Thập Lang và Ưng Dương rất trung thành đối với mình. Mình thì coi bọn họ là thành người nhà.
- Thập Lang, sau này hai người các ngươi không nên chạy đến địa phương. Sắp tới phải đi theo ta, chuyện trong tay, cứ giao cho người khác làm.
- Ai, thiếu gia.
Khuyển Thập Lang đáp ứng, trên mặt cuối cùng cũng có vẻ tươi cười. Ở bên ngoài làm việc, tất nhiên là giúp đỡ Tô Kính nhiều hơn. Nhưng hắn biết, việc này cũng không phải là sở trường của mình. Không có mình, cũng có người khác đi làm, sẽ không ảnh hưởng tới bất kỳ chuyện gì của Tô Kính.
Ưng Dương trầm mặc, cũng không che giấu vẻ vui mừng.
Theo Tô Kính, bảo vệ an toàn của Tô Kính, mới là chuyện hắn muốn làm.
- Hai người các ngươi đều là đại yêu, có thần thông gì còn không có nói cho ta biết. Là cái gì vậy? Để ta còn đặc biệt chế tạo trang bị cho các ngươi. Vừa lúc trong tay ta có chút hàng tích trữ. Chờ sau khi giải quyết xong cuộc chiến đấu vòng ngoài, ta lại để Thần Lâm tới gặp các ngươi.
Tô Kính vừa nói chuyện, vừa phi thân xống núi, lao thẳng đến bình nguyên. Các nữ quan ác ma lại xông tới, giang rộng cánh, giống như từng đám mây đen, bay ở phía sau lưng Tô Kính.
Hai cường giả Kim Đan chào đón, thi lễ về phía Tô Kính, miệng nói chủ công.
Tô Kính cười nói:
- Dùng sức hơi mạnh một chút. Chỉ có điều kẻ địch là khuôn mặt mới, có thể lý giải được. Quay đầu lại sẽ phát lá bùa chú bổ sung cho các ngươi. Lần này... Làm không tệ.
Hai cường giả Kim Đan hưng phấn đáp ứng. Bọn họ đều là từ Tiên Cảnh tới, đã không có hy vọng thành tiên. Nhưng Tô Kính đã từng nhận lời, nếu như Tô Kính thành tiên, bọn họ chỉ cần không có chết trận, thân thể có thể được phong thần.
Thân thể phong thần, so với linh hồn phong thần vẫn tốt hơn nhiều. Đó là hiệu quả gần với thành tiên.
Tô Kính vẽ ra một bánh, không biết có bao nhiêu Luyện Khí Sĩ đã bắt đầu chờ ăn. Nghe rất ngu, nhưng hiện thực chính là như vậy. Người đồng ý hứa hẹn giống như Tô Kính, toàn bộ Đông Tần đều không có.
Bởi vì ngoại trừ Tô Kính ra, người có thể cho hứa hẹn như vậy, đều thuần túy là người trong Đạo Môn. Không giống như Tô Kính, còn cùng lúc tu luyện bí pháp Binh Gia, nắm giữ loại vật như Long Xà Đồ Lục.
Tô Kính hoàn toàn có thể dùng biện pháp Binh Gia để phong thần cho bọn họ, ở trong tất cả toàn bộ chiến tranh vị diện, người như Tô Kính vậy, cho dù không thể thành tiên, tuyệt đối cũng có thể thành tựu bài vị Binh gia.
Lâm Hoành Sơn lại càng không cần phải nói. Hắn ở trong cuộc chiến tấn công quốc gia Tà Thần, chỉ cần Đông Tần thắng lợi, Bạch Hổ Luân của Lâm Hoành Sơn sẽ tiến giai đến cửa ải cuối cùng, pháp tắc Thiên Đạo buông lỏng một chút, hắn có thể thành thần.
Đây không phải là vấn đề tích góp của Lâm Hoành Sơn tích, mà là thế giới này có một nóc thủy tinh ngăn cản ở nơi đó, ai cũng không thể đi lên.
Loại người như Tiêu Dao Hầu có thể thành tựu tiên nhân, tuyệt đối là thiên tài cộng thêm vận khí, không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi dọn dẹp hai căn cứ nhỏ ở địa phương, đội quân tám vạn người của Tô Kính lại một lần nữa tập trung, bắt đầu tiến hành sắp xếp lại một lần nữa. Phi thuyền ở trên không không chút kiêng kỵ điều tra. Trong thần miếu này không có lực lượng mới xuất hiện. Điều này nói rõ, lực lượng Thần Thuật Sư ở trên đảo chậu này tương đối mỏng.
Hệ thống tin tức tình báo của đối phương không phải quá phát triển. Bọn họ cũng không biết năm hạm đội của Tô Kính bên này, hơn hai trăm vạn đội quân. Không chỉ như vậy, số lượng tân binh cụ thể trên Kim Ngọc Phù Đồ vẫn không biết được rõ ràng. Số lượng vật tư cất trữ ở trên lại phong phú tới cực độ. Cuộc chiến tranh này, Tô Kính đánh hai ba năm cũng không cần lo lắng tới vấn đề lương thảo.
Hiện tại, giá trị của Kim Ngọc Phù Đồ cũng được thể hiện ra.
Long Xà Bát Cảnh Hồ của Tô Kính có không gian lớn hơn, lối ra lại chỉ là một điểm như vậy. Muốn thay thế Kim Ngọc Phù Đồ là không có khả năng. Muốn cung ứng hậu cần cho mấy vạn người thật ra dễ dàng.
Tô Kính lựa chọn cửa ải yếu nhất để tấn công. Hắn cũng trước sau tiến công ba chỗ trên hòn đảo, đi về phía trước ngoài sáu trăm dặm, sẽ có khả năng nhìn thấy được ba đảo Địa Ngục.
Khoảng cách này đối với cường giả Kim Đan mà nói, là rất gần. Nhưng đối với trăm vạn đại quân mà nói, lại rất phiền toái.
Nhưng đối phương không bố trí tuyến phòng ngự quá mạnh mẽ. Thậm chí trong thần miếu cũng không có tăng cường Thần Thuật Sư. Đây là chỗ có vấn đề.
Ba đảo Địa Ngục ở khu vực này Hoành hành ngang ngược trong thờì gian quá dài, căn bản chưa từng nghĩ tới, còn có một thế lực to lớn như thế có thể tới gần.
Ban đầu, kẻ địch lớn nhất của ba đảo Địa Ngục, chắc là Vũ Thánh Đảo. Nhưng Vũ Thánh Đảo chuyên tâm phát triển vè hướng đông, căn bản không để ý tới chuyện phía tây. Khoảng cách từ Vũ Thánh Đảo tới ba đảo Địa Ngục cũng không gần. Cũng sẽ không khai chiến với Vũ Thánh Đảo.
Sau khi Tô Kính chiếm được Vũ Thánh Đảo, đánh chiếm Địa Ngục Đảo đã là chuyện không thể tránh khỏi. Lấy Địa Ngục Đảo làm trung tâm, trong phạm vi mấy vạn dặm về hướng tây đều là khu vực Địa Ngục Đảo khống chế.
Quân đội của Tô Kính đến, có hơi sớm. Địa Ngục Đảo cũng không chuẩn bị sẵn sàng. Tô Kính nhanh chóng nhìn thấu điểm ấy, lập tức gia tăng tốc độ hành quân, đồng thời phân phó Tô Mộ mang theo Kim Ngọc Phù Đồ, đi tấn công hòn đảo kế tiếp.
Bởi vì nơi này rất nhanh có thể hoàn thành được ý đồ chiến lược, phá hủy thần miếu. Một khi thần miếu bị phá hủy, trên mặt đất không cần chiếm bao nhiêu đất đai nữa. Cái đảo chậu này đã không có ý nghĩa gì nữa.
Làm ván cầu, cửa địa ngục phía sau mới là thích hợp nhất.