Tô Kiến chúi nhủi tới trước, phi kiếm của Tô Tuyết đã chém đầu ngạ quỷ đánh lén.
Chiến đấu như vậy chỉ diễn ra trong chớp mắt, nhanh kinh người. Tô Kiến bị con quỷ cào một cái, cảm giác lưng đau rát, may mắn có Bách Quỷ Dạ Hành Y nên gã chỉ bị thương nhẹ.
Tô Linh tức giận quát:
- Tật!
Một khôi lỗi to bay ra từ túi da Tô Linh đeo bên hông. Bề ngoài khôi lỗi đơn sơ như cái hòm gỗ có tám chân máy móc. Bên trên cái hòm gỗ gác một cung nỏ. Một người nhỏ xíu đứng sau cung nỏ, mặt mũi sống động.
Tiểu nỗ trên hòm gỗ lấp lóe tia sáng, một nỗ tiễn màu vàng nhạt chợt bắn ra.
Bộp!
Khôi lỗi như hòm gỗ quét hai cái chân máy móc đánh hai con ngạ quỷ đứng gần gãy eo chín mươi độ. Vẻ ngoài khôi lỗi thô sơ nhưng sức chiến đấu không tồi.
Tô Kính nhanh chóng từ Hoàng Đình Thần Ngọc ném khôi lỗi kim loại ra, hắn cầm khôi lỗi này nghiên cứu, số khác đều để trong viện tử của Lâm Hoành Sơn.
Tô Kính lấy đi khôi lỗi kim loại vị trí lão tốt, tay cầm cây gậy sắt mảnh dài, đầu gậy là móc câu sắc bén. Gậy sắt mảnh cỡ nào cũng thô cỡ thân thương, rất rắn chắc. Khôi lỗi kim loại quét gậy sắt tới trước đánh lui ba con ngạ quỷ, Tô Kính nhanh chóng gần sát Tô Tuyết, Tô Kiến cũng tìm đến, dựa vào khôi lỗi kim loại rốt cuộc họ không bị vây công.
Tô Linh nhờ khôi lỗi hòm gỗ liên tục chạy, đoản đao chém các ngạ quỷ đến gần, chớp mắt tình hình chiến đấu trở nên kịch liệt.
Tô Kính ra lệnh khôi lỗi kim loại bảo vệ, nó tử thủ sau lưng hắn, gậy sắt múa may lung tung. Đám người Tô Kính có cơ hội thở dốc, sau đó mấy chục ngạ quỷ áp sát. Móng vuốt ngạ quỷ lấp lóe tia sáng lạnh biến thành hàng trăm mũi tên bắn tới.
Tô Kính tiến lên, Hoàng Đình Thần Ngọc phát ra kỹ năng. Một con thần quy hiện ra đập cái rầm xuống đất. Hai ngạ quỷ lao đến quá gần bị linh quy đập thành bụi đen.
Ngạ quỷ công kích bằng móng vuốt đều bắn trúng linh quy, bị cứng rắn ngăn lại. Những con ngạ quỷ chỉ có cảnh giới Tiên Thiên kỳ, yếu hơn Tô Kính một chút. Linh quy bị đánh mình đầy vết thương nhưng không có dấu hiệu tan biến.
Tô Kính bình tĩnh bắn ra một thủy lôi, hắn hơi hối hận không luyện chế Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi ngay tại chỗ. Nhìn chung hắn thiếu thủ đoạn công kích từ xa, kỹ năng thủy lôi đến từ Hoàng Đình Thần Ngọc, cần mười lăm giây mới phát ra một lần. Hơn nữa cảnh giới của Tô Kính quá thấp, một thủy lôi nhỏ tối đa chỉ sát thương một mục tiêu.
Mấy trăm ngạ quỷ vây công, nhóm Tô Linh toàn dựa vào Bách Quỷ Dạ Hành Y ngăn cản linh hồn trùng kích, ngược lại Tô Tuyết có La Hán xá lợi bị ảnh hưởng nhỏ nhất.
Tô Tuyết kinh kêu:
- Ca!
Một con ngạ quy từ dưới đất chui lên hai tay ôm đùi Tô Tuyết. Xá lợi tỏa ánh sáng chói lòa hơn nhưng con ngạ quỷ bất chấp, làn da đã bốc cháy nhưng vẫn không buông tay, nó há mồm nhe hàm răng nhọn hoắc cắn chân Tô Tuyết.
Tô Kính quét Khổng Tước Mâu ra sau, Đoạn Ngọc thức bộc phát ra đánh nát đầu ngạ quỷ.
Ngạ quỷ bị đánh nát đầu vẫn kiên quyết không chịu thả Tô Tuyết ra, đôi tay quỷ hoàn toàn bốc cháy. Tô Tuyết ngừng hét chói tai, nàng dù gì không phải nữ nhân yếu đuối bình thường, phát hiện móng vuốt ngạ quỷ tạm thời không thể xuyên qua ánh sáng xá lợi tổn thương đến mình thì lập tức giơ phi kiếm chém xuống, chặt đứt hai móng vuốt quỷ.
Tô Kiến hét chói tai chỉ phương xa:
- Nguy!
Tô Kính giương mắt nhìn lên, chân khí chuyển động trong mắt. Tô Kính thấy Thôn Thực thành phía xa có các con ngạ quỷ lao xuống chạy nhanh tới chỗ mình.
Không có Quỷ Vương thì chúng nó là lính rải rác, không dám công kích Nguyên Thùy Vũ. Bây giờ thì khác, Thôn Thực thành có Quỷ Vương, không chỉ có một con. Con Quỷ Vương thứ hai xuất hiện trên tường thành hoang tàn.
Tô Kính chỉ liếc Quỷ Vương kia một cái đã sinh ra sợ hãi, vì hắn bỗng thấy hơi đói.
Luyện khí sĩ ba, năm ngày không ăn gì sẽ không cảm giác đói khát, nếu như Trúc Cơ thì hơn mười người không cần ăn cơm. Tô Kính thấy đói vì bị Quỷ Vương trên đầu tường phía xa ảnh hưởng.
Nơi này là Ngạ Quỷ Ngục tan vỡ sinh ra tiểu thế giới, quy tắc thế giới ở đây chắc chắn có một loại là đói.
Không chỉ Tô Kính, bụng Tô Tuyết kêu ùng ục. Cảnh giới của Tô Linh, Tô Kiến cao hơn chút cũng cảm giác thân thể nhanh chóng yếu ớt.
Bách Quỷ Dạ Hành Y chỉ là pháp khí, không ngăn được lực lượng của Quỷ Vương.
Nếu không có nhóm Tô Kính thì Nguyên Thùy Vũ thoải mái, gã tùy thời có thể rút lui. Không ngờ trong tiểu thế giới này có Quỷ Vương, Nguyên Thùy Vũ dư sức chơi từ từ.
Vấn đề là bây giờ Nguyên Thùy Vũ không thể rút lui, chỉ có thể tìm cách đánh chết Quỷ Vương, kiếm cơ hội đưa nhóm Tô Kính đi.
Nguyên Thùy Vũ dứt khoát, nếu không được thì đưa Tô Kính đi trước, mấy người khác có chết tỷ phu cũng không giết gã.
Nhưng Nguyên Thùy Vũ đang bị bàn tay to của Quỷ Vương bám giữ, gã có muốn cứu Tô Kính cũng không rảnh rang làm.
Cảnh giới của Quỷ Vương này cao hơn Nguyên Thùy Vũ, nếu ở bên ngoài gã có thể ỷ vào đạo khí giết chết Quỷ Vương. Giờ đang trong tiểu thế giới địa phủ, ưu thế thuật đạo của Mang Sơn đạo phái hơi bị yếu so với đối phương.
Quỷ Vương và căn nguyên của tiểu thế giới này ứng hòa với nhau, mỗi lần công kích mơ hồ phù hợp thiên đạo của tiểu thế giới. Mắt Nguyên Thùy Vũ lấp lóe, đã mở ra lực lượng lĩnh vực Kim Đan. Không cần quay đầu Nguyên Thùy Vũ cũng biết bên Tô Kính thường xuyên gặp nạn.
Quỷ Vương trên tường thực lực mạnh hơn Quỷ Vương bám chân Nguyên Thùy Vũ, nếu Quỷ Vương kia ra tay thì ngay cả gã cũng sẽ bị giữ lại thế giới này.
Đã đến lúc phải lựa chọn, Nguyên Thùy Vũ nghĩ đến đây tay siết chặt hạt châu trong suốt màu lam nhạt, đang định ném ra. Trừ Tô Kính, những người khác mang được bao nhiêu ra ngoài hay bấy nhiêu.
Từ khi nào mây trên bầu trời đổi màu đỏ như biển máu dậy sóng cuồn cuộn.
Chợt một giọng nói vang lên:
- Dừng tay đi!
Quỷ Vương trên tường chợt biến mất, một cái chân to thò ra từ mây dày trên trời đạp xuống đất.
Ngạ quỷ vây công nhóm Tô Kính bị chấn lăn lộn đầy dất, ngạ quỷ trốn dưới lòng đất gãy xương đứt gân, có tiếng kêu thảm thiết.
Quỷ Vương trên tường một bước vượt khoảng cách mấy chục dặm đi đến bên cạnh nhóm Tô Kính. Quỷ Vương này khác với ngạ quỷ khác, mặc áo giáp màu tím vàng, áo giáp mọc đầy gai kim loại sắc bén. Mặt Quỷ Vương sạch sẽ, đôi mắt hơi to nhưng tỉ lệ chưa đến mức khiến người sợ. Trừ chiều cao ra những vị trí khác Quỷ Vương giống nhân loại bình thường, trên mặt không có da khô héo, thậm chí hơi hồng hào.