Trương Dụ lắc đầu, “Đúng là ồn ào. Không biết Hách Đồng Quang chịu đựng cô thế nào.”
Trước lúc Hách Thúy Thúy sắp bùng nổ, Khương Vân kịp thời đi tới, trước tiên cô nàng vớ lấy túi xách tiến về phía Trương Dụ, “Anh ở đây làm gì? Định giở trò lưu manh? Có muốn tôi gọi hết bạn bè đến đây xem không, Trương đại tài tử của chúng ta lại ở cửa nhà vệ sinh nữ chặn người?”
Trương Dụ giơ tay chống đỡ, nhưng cái túi cứng như gạch đá, đánh anh ta lui về sau, liên tục tiến về phía cửa nhà vệ sinh nam, mặt mũi đỏ bừng, “Ai đi nhà vệ sinh nữ? Đây là khu vực công cộng!”
Khương Vân mới nhuộm màu tóc vàng, vung túi ra sau lưng, cực kỳ côn đồ, “Lão tử nói đây là cửa nhà vệ sinh nữ, thì nó chính là cửa nhà vệ sinh nữ. Anh mau cút cho tôi, còn để tôi nhìn thấy anh loằng ngoằng với Thúy Thúy, lão tử sẽ đánh vào mặt anh!”
“Không biết phải trái!” Trương Dụ tức giận đùng đùng bỏ đi.
Hách Thúy Thúy ôm cánh tay Khương Vân nịnh nọt, thổi phồng cô lên làm Ngộ Không tái thế, Na Tra đầu thai.
Khương Vân nghĩ nghĩ, luôn cảm thấy cách ví von này có chút vấn đề, nhưng không nói ra được sai ở đâu.
“Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?” Khương Vân tò mò hỏi, “Các cậu nay tổ chức gặp mặt người yêu cũ à? Sớm biết tớ cũng mang một người đến tham gia náo nhiệt.”
“Ai vậy?” Hách Thúy Thúy lập tức bị câu nói của cô bạn hấp dẫn. “Thực ra tớ luôn muốn hỏi, người cũ của cậu là nam hay nữ?” Sau đó bị bị Khương Vân lườm một cái, thành thật khai báo, “Anh ta biết tớ năm hai đăng ký kết hôn với Hách Đồng Quang, cảm thấy tớ chơi đùa anh ta…”
Khương Vân gật gù, “Người không biết thế nào, tính khí không nhỏ.”
Nói đến đây, Khương Vân cũng muốn hóng chuyện, “Vậy cậu với anh cậu trước kia có gì đó hay không?”
“Chúng ta không phải cấp ba học cùng nhau sao?”
Khương Vân dẫn dắt, “Ôi~ không có ở trường, không có nghĩa là trong nhà không có! Cô nam quả nữ, nhiệt huyết dâng trào, còn ở cùng một phòng!”
Hách Thúy Thúy trợn mắt, “Anh ấy toàn bắt tớ học, tớ không thích ở cùng một phòng với anh ấy ấy!”
“Tớ nhớ rồi, anh cậu học lớp 12, còn thỉnh thoảng qua xem cậu tự học buổi tối, làm nữ sinh trong lớp nhốn nháo cả lên!”
Hai người họ kém hai lớp, ngoại hình cũng không giống nhau, nhưng không mấy người biết họ là anh em. Hách Đồng Quang tên ở bảng vàng danh dự sáng mù mắt, Hách Thúy Thúy liều mạng học hành không thoát khỏi bảng đen. Vốn dĩ hai người ở trường học là nước sông không phạm nước giếng, đi trên hai đường thẳng song song.
Nhưng sau khi Hách Thúy Thúy lên cấp ba, Hách Đồng Quang không biết uống lộn thuốc gì, bắt đầu đôn đốc cô học hành.
Bố Hách và mẹ Hách thấy con trai dồi dào tinh lực, vội vã bày tỏ học tập của Thúy Thúy sẽ do anh quản.
Sau đó ác mộng của Hách Thúy Thúy bắt đầu.
Ngoài việc bị ép học tập, ở trường Hách Thúy Thúy còn chịu sỉ nhục rất lớn. Sau khi Hách Đồng Quang tìm giáo viên nói về thành tích học tập của Hách Thúy Thúy, cả lớp đều biết cô là em gái Hách Đồng Quang. Nửa ngày sau, cả khối cũng biết luôn rồi…
Tất cả mọi người đều chạy tới ăn dưa, em gái học bá là là một học tra!
—“Ông trời quả là công bằng.”
—“Nhưng Hách Đồng Quang vừa đẹp trai vừa thông minh, Hách Thúy Thúy… ôi… chênh lệch cũng nhiều quá đi…”
—“Tổ chức gen chính là không biết nói phải trái như vậy đấy.”
—“Ôi, Hách Thúy Thúy, có phải bố mẹ cậu thích anh trai cậu hơn không?”
…
Khoảng thời gian đó Hách Thúy Thúy thực sự sắp phiền chết rồi! Cô hận không thể hét to với bọn họ, cô không phải là con ruột nhà họ Hách, không cùng bộ gen với Hách Đồng Quang!
Khương Vân ngăn cản cô nói, “Cậu chê bọn họ còn thiếu chuyện để buôn phải không? Lúc nữa viết cho cậu một bộ “Trái tim mùa thu” thì cậu coi như xong!”
Hách Thúy Thúy về nhà nổi cáu với Hách Đồng Quang, tuyệt thực, không chịu đi học, bố Hách và mẹ Hách phải đích thân đến trường xử lý thì chuyện này mới coi như xong.
Sau đó Hách Đồng Quang tốt nghiệp, nhưng theo Khương Vân biết, ngày nào về nhà Hách Thúy Thúy cũng phải học phụ đạo, khiến Hách Thúy Thúy muốn chuyển vào ở ký túc xá. Nhưng cuối cùng vì ký túc xá không có phòng tắm đơn có vòi hoa sen, nên cô mới thôi.
Khương Vân hồi tưởng ba năm Hách Thúy Thúy bị dày vò, vuốt cằm, đăm chiêu, “Xem ra anh cậu thích người học giỏi. Thế giới của học bá tớ không hiểu…”