Hồng Mông Linh Bảo

Chương 12





Chương 12 Mãng xà Hỏa ưng tử đấu

Minh thỉnh thoảng bay sâu vào trong rừng tìm nguyên liệu như đá quý hợp với tạc tượng, gỗ quý như mun, lim, muồng đen,cẩm lai, gỗ đỏ, căm xe, hoặc các xương hay sừng thú, vv.. tất cả đều cho vào giới chỉ, Minh gặp được nhiều loài chim quý, khi thì quan sát, khi thì thưởng thức tiếng hót của chúng có khi Minh thích tiếng hót của loài chim nào thì học huýt sáo theo, ngoài chim chóc Minh cũng gặp heo rừng, nhím, Tê tê, nhiều loại rắn, trăn, thằn lằn, kỳ đà, kỳ nhông, khỉ đít đỏ, …

Một hôm Minh vô ý bị rắn Hổ đất cắn vào chân liền vội vàng ngồi xuống xếp bằng vận khí bức độc ra nhưng khi cảm thấy luồng khí kỳ lạ từ trên đầu truyền xuống như lần bị ong khoái đốt nên không bức độc ra mà chỉ theo dõi luồng khí tươi mát này xử lý vết độc thương, chỉ thấy luồng khí này hút hết độc rồi bao bọc lại rồi rút lui lên đầu não. Sau đó vết thương khỏi hẳn. Minh bây giờ chắc chắn mình không sợ độc nữa nên đảm khí tăng lên không ít. Trong lòng thầm nghĩ “Nếu lần sau thấy rắn sẽ nhất định không khách sáo chộp bắt hành hạ chúng một chút”.

Một hôm đang đi trong rừng Minh chợt nghe một tiếng chim hót thật lớn, vang xa khắp nơi thì ngạc nhiên vô cùng.


- “Đây là tiếng hót loại chim gì mà nghe thật uy phong cường bạo làm các loại chim khác trong rùng sợ hãi trốn tránh!”

Minh nhìn lên bầu trời thì từ xa một bóng đen đang bay lại đây, chỉ trong chốc lát Minh nhìn thấy thì ra một con Hỏa Ưng thật to, thân mình, cánh đuôi đỏ cổ bụng lông khoanh trắng trông rất bắt mắt, khi nó giăng cánh rộng đến năm sáu thước. Nó ở phía trên lượn chung quanh thỉnh thoảng lại cất tiếng hót vang trời. Bỗng nó nhào xuống nhanh như một mũi tên lao xuống đất, khi nó cất cánh lên Minh đã thấy đôi chảo của nó đang nắm một con rắn to dài cả hai thước. Minh thích thú quan sát con Hỏa Ưng thấy kỹ thuật bay của nó nhẹ nhàng làm sao, so với mấy con nhạn trông đẹp mắt hơn nhiều, lúc lao xuống chộp mồi nhanh như chớp, xuống đến gần con mồi thì giương cặp chảo ra chộp chính xác không sai một ly. Minh nhìn vào mắt nó thì thấy tròng mắt đỏ phát ra những tia sáng chiếu rọi chả trách từ trên cao cả mấy trăm thước nó vẫn có thể tìm con mồi, mắt nó so với mắt mấy con gà chọi thì chênh lệch rõ như sao trời so với đom đóm.

Con Hỏa Ưng bắt được con mồi liền cất cánh bay cao biến mất không thấy chắc là kiếm chỗ giải quyết con mồi. Minh kiếm một cành cây thật lớn ngồi xếp bằng nhắm mắt nghiên cứu bộ dáng, kỹ thuật bay của con Hỏa Ưng. Sau hơn hai tiếng đồng hồ mới tổng kết ra mấy đặc điểm đặc biệt của nó mới nhảy xuống tiếp tục lên đường, được một lúc thì lại thấy con Hỏa Ưng đang bay trở lại với tiếng hót, Minh hứng thú theo tiếng hót của nó huýt gió theo mấy tiếng lớn không kém uy phong. Con Hỏa Ưng nghe thấy tiếng huýt sáo thì nhìn xuống rồi nhanh bay xuống đậu trên cây thông nhìn Minh. Minh cũng không ngại nhìn thẳng vào mắt con Hỏa Ưng, bốn mắt chạm nhau một lúc con Hỏa Ưng thu ánh mắt cất cánh bay đi với tiếng hót không hiểu có ẩn ý gì trong đó. Minh thầm nghĩ nếu có con Hỏa Ưng làm bạn bên mình thì sướng biết mấy rồi huýt sáo mấy tiếng liền, con chim Ưng từ xa cũng đáp lại chừng đấy tiếng hót thì thân ảnh đã biến mất trên bầu trời xa. Hoả Ưng rời khỏi trong chốc lát các loại chim sinh sống nơi đây lại quay về hót líu lo, nhộn nhịp chẳng khác nào lúc ánh bình minh vừa bắt đầu dọi vào buổi sáng làm Minh cứ ngỡ mình vừa mới ngủ một đêm thức dậy.

Hôm nay thu hoạch không tệ, dù chỉ kiếm được mấy cục đá nhỏ nhưng gặp được Hỏa Ưng và một màn bắt mồi của nó cũng đủ Minh hài lòng mãn nguyện.
Mấy hôm sau Minh không gặp lại con chim ưng kia thì đoán nó không sống trong khu rừng gần đây có lẽ nó ở nơi xa xôi nào đến.

Minh bay đi thám hiểm tìm tòi càng ngày càng xa là những ngày Chúa Nhật và những ngày được nghỉ học, và kỹ thuật bay càng ngày càng tiến bộ, nhất là sau khi gặp Hỏa Ưng, kỹ thuật rung cánh lái chân, điều hòa nội kình cũng như thêm giảm trọng càng lúc càng thuần thục, ngoài ra Minh mỗi ngày vẫn cố gắng ngồi xếp bằng luyện Hùng Kê Kinh đến tầng thứ năm đỉnh núi, chỉ cần đánh thông một hai huyệt đạo trong kinh mạch cuối cùng là bước sang tầng thứ sáu. Các chiêu số tiếp theo Minh cũng đã luyện qua thuần thục, tuy chưa bao sử dụng trong chiến đấu nhưng có thể bất cứ lúc nào sử dụng chiêu thứ ba “Nhị Phủ Song Đối”, dùng hai đấm làm búa, đây vốn là đòn sát chiêu hậu trận của một giống Hùng kê có đôi cựa búa, là một loại cựa thật lớn khi dài thì cong vòng lại như hình cái lưỡi búa, khi đối thủ mệt mỏi chậm chạp khi bị đồng thời trúng hai búa vào hai mang tai sẽ chết lập tức, chẳng khác gì trên đe dưới búa hay trên búa dưới búa. Chiêu thứ tư “Nhị Phủ Song Phi” nhưng dùng bằng hai chân thay vì bằng tay như chiêu hai, một chiêu ba thức mỗi thức dùng ngón cái, gót chân và lòng bàn chân. Chiêu thứ năm “Vạch Cỏ Tầm Trùng” dùng hai bàn tay thế kê chảo nắm bắt tay địch thủ, sau đó khống chế kinh mạch hay bẻ gẫy tay địch thủ, vốn là chiêu Hùng kê dùng móng thới ghim vào đầu, mắt, cổ địch thủ; khác với Hùng Ưng Hùng Kê chảo không dùng chảo để bắt giữ, xé mà chỉ dùng bấu, móc, ghim đánh một cái hết đòn. Người sáng chế chiêu này ứng dụng theo Hùng Ưng nhiều hơn là Hùng Kê. Ba chiêu sau “Hữu Tả Phá Kiềng”, Hùng kê dùng chân đánh mạnh vào khớp cánh, khớp đùi, khớp cổ và ức, đây không phải chiêu sát thủ mà là ngăn chặn đánh cho đối thủ tê liệt các khớp xương lớn chính yếu. “Nhất Tiễn Xuyên Hầu” Dùng ngón tay làm cựa đâm vào yết hầu địch thủ. Chiêu cuối cùng đáng tiếc sách bị thiếu.... Hiện nay vận tốc bay của Minh đã đạt đến khoảng 160 km/h, sức chịu đựng tối đa là chín mươi phút, tức là một mạch bay được 240 km.

Sáng nay được nghỉ học, từ sáng sớm, khi gà vừa mới gáy được vài tiếng, ngoài trời vẫn đang còn tối Minh đứng phía sau nhà bỗng vọt thẳng lên cao khoảng 50 chục mét bay về phía rừng, khi trời bắt đầu sáng tỏ thì Minh đã cách xa nhà 250 km. Đây là một khu rừng Minh hôm nay muốn tham khảo, mấy hôm trước vào buổi tối Minh đã tới một lần thoáng nghe thấy tiếng thác đổ ầm ầm liền đoán nơi đây có thác nước. Minh nhắm hướng thác đổ chạy đến, mỗi lúc tiếng thác đổ càng lớn và rõ hơn, sau lại nghe thấy tiếng Hỏa Ưng hót, Minh lại nghĩ:


- “Không biết có phải con Hỏa Ưng hôm trước mình gặp không?”

Cuối cùng cũng đến thác nước, vì đường đến thác nước còn chưa mở nên Minh nhiều lúc phải tung bay lên nhảy xa cả hai ba chục thước nên khi đi đến thác nước đã mất gần nửa tiếng. Đứng trên một tảng đá nhìn xuống thác nước thì thấy thác nước thật lớn sâu khoảng sáu bảy chục mét, tiếng thác đổ đập vào lỗ tai nghe ầm ầm. Bất chợt một tiếng chim Ưng thanh thót hót lên át cả tiếng thác đổ, Minh vội vàng nhìn xuống thác nơi tiếng hót phát ra thì thấy đúng là con Hỏa Ưng hôm trước mình đã gặp đang đứng ở một hòn đá chòi ra lưng chừng bên thác nước. Lúc này Hỏa Ưng đang chăm chú nhìn xuống dưới chân thác nước, thấy vậy Minh cũng nhìn theo ánh mắt nó thì thấy một con mãng xà khổng lồ dài có đến 20 mét lúc này hơn một nửa còn đang cuộn tròn nửa đầu gương thẳng đứng hai mắt nhìn trừng trừng về phía con Hỏa Ưng.

Hai con vật đứng yên lặng nghênh nhau một hồi như tìm chỗ sơ hở của địch thủ để tấn công, bốn mắt sắc bén nhìn nhau như muốn cắt xẻ đối thủ nuốt vào bụng. Một lúc lâu con mãng xà bỗng di chuyển phần đuôi đang cuộn tròn bỗng xả ra, con Hỏa Ưng nhắm hướng con mãng phi xuống nhanh như một mũi tênm Minh chỉ thấy một tàn ảnh như bóng lửa xẹt xuống dưới đã thấy hai chân con Hỏa Ưng chộp vào cổ con mãng xà đè xuống mỏ không ngừng mổ xuống đầu đối thủ. Con mãng xà bất ngờ bị chộp giữ cổ đầu không thể ngóc lên được bị xuống hạ phong, nó liền duỗi thẳng đuôi ra lăn lộn rồi uốn khúc co lại đuôi bất ngờ nhắn ngay con Hỏa Ưng quật ngang, con Hoả Ưng vội vàng cúi rạp xuống tránh né đuôi con mãng xà, chẳng dè đuôi con mãng xà vừa đánh qua chưa hết đà đã trở lại với thế quấn lấy con Hỏa Ưng. Con Hoả Ưng cả kinh thấy đuôi con mãng xà đã sát bên mình vội vàng buông chảo ra bay lên trên đáp xuống hòn đá lúc trước đã đậu mắt sắc bén tiếp tục nhìn xuống con mãng xà.

Con mãng xà thấy con Hỏa Ưng thoát khỏi thế trói cuộn thừa thế đuổi theo phóng lên cao mười mấy thước đuôi từ thế cuộn mạnh mẽ duỗi ra đánh hướng con Hỏa Ưng đang bay lên. May mắn đà phóng của con mãng xà đã mãn nếu chậm một phần trăm giây con Hỏa Ưng đã bị trúng chiêu này không sai.

- Woành, Woành,.. Rắc, rắc... Ầm, ầm.

Đuôi con mãng xà đánh hụt con Hỏa Ưng theo đà đánh trúng bờ đá bên thác làm vô số cây cối bị gẫy vụn cùng với đá vụn rơi xuống vực sâu ầm ầm.

- Những tiếng vùn vụt của tiếng đập cánh và của tiếng đập đuôi của con mãng xà


Cuộc tấn công con Hỏa Ưng lập lại nhiều lần con mãng xà bị không biết bao nhiêu móng vuốt và cú mổ của con Hỏa Ưng nhưng dường như không gây tử thương nó, trái lại con Hỏa Ưng cũng bị bảy tám lần đuôi mãng xà quật phải, đến chiều thì con mãng xà bị mổ mù một mắt còn Hỏa Ưng bị mấy lần nguy hiểm. Minh nhận thấy con Hoả Ưng dường như con Hỏa Điêu không có cách nào phá nổi chiêu trói, cuộn lại của mãng xà. Bất chợt con mãng xà phóng lên, giữa chừng không biết sao lại phóng lên được một lần nữa vượt cao lên mấy chục thước cao trội lên chỗ tảng tảng đá con Hoả điêu bay tới, đuôi nó liền như một ngọn roi cuốn con Hỏa Điêu lại, con Hỏa điêu đập cánh dậy dụa nhưng không thoát ra khỏi đuôi con mãng xà trói buộc ép lại.
Minh thấy con Hỏa Điêu bị lâm nguy, vốn có cảm tình với con Hỏa Điêu này
từ trước nên vội quyết định giúp con Hỏa Điêu một phen.

Minh nhảy xuống trong khi con mãng xà đuôi đang trói con Hỏa Điêu, xuất ngay chiêu “Tam Cước Đoạn Cốt” đá thẳng vào cổ con mạng xà khiến nó bị cụp lại bắn vào vách đá. Lại một tiếng “Ầm” sau đó “rào rào” vang lên. Bị bất ngờ liên tục ba cước văng vào vách đá con mãng xà đau đớn bất đắc dĩ tự động phải buông con Hỏa Ưng ra giận dữ nhìn Minh. Khi nội kình chạm vào mãng xà Minh cảm thấy đôi chân mình chấn động một hồi tê dại.

- “Da thật cứng chắc! Không ngờ ba cước cây mít to cũng bị đánh đổ nhưng đối với con mãng xà này không ăn thua. Thật đáng sợ, chẳng trách con Hỏa Điêu kia chém mổ hoài cũng không nên cơm cháo gì”

Minh vội lấy đao số một, cũng là đao mẹ mua từ trong giới chỉ ra, đúng lúc con mãng xà đang phóng lại miệng há to đỏ lòm táp Minh. Minh vội nhảy lên bổ xuống đầu nó một đao, sau đó mượn sức nhảy lên cao tới mức tối đa. Không lầm Minh nghĩ, sau đòn táp của mãng xà là đòn quật đuôi nên vừa nhảy lên Minh liền thấy kình phong quật dưới chân nên khi đã lên cao tối đa Minh bay xéo xuống đứng trên một mỏm đá khác cũng trên vách đá. Vừa rồi khi cây Tạc Đao số một của mình chém trúng đầu mãng xà liền cảm thấy đao mình như đánh trúng một cục sắt lạnh (Hàn Thiết), tay liền cảm thấy tê tái, thiếu chút nữa rơi khỏi tay. Minh nhìn lại thanh Tạc Đao thì thấy mẻ một miếng lớn thì cả kinh thất sắc.

- “Không ngờ da mãng xà lại cứng rắn lợi hại đến thế!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.