Sau khi mở xong cuộc họp, Diệp Trạch Đào lại đi gặp Điền Lâm Hỉ, bây giờ Điền Lâm Hỉ đang ở chỗ Nhạc Hưng.
Ở bên trong quân khu, Nhạc Hưng đích thân đi ra đón tiếp Diệp Trạch Đào.
- Sức khoẻ Cựu thủ trưởng rất không tệ!
Nhạc Hưng có vẻ rất vui vẻ nói.
- Ông ta là người tập luyện mỗi ngày, sức khoẻ rất tốt!
Đối với tinh thần diện mạo của Điền Lâm Hỉ, Diệp Trạch Đào cũng rất yên tâm.Nhạc Hưng chuyển đề tài, liền nói về việc trong hội nghị thường uỷ, nói:
- Trạch Đào, dù sao bây giờ Thành uỷ cũng đã trở thành như vậy, công tác ở bước tiếp theo chắc chắn sẽ càng khó khăn hơn, cậu phải chuẩn bị tâm lý đó.
Bây giờ ai cũng nhìn thấy rõ, sau khi thông qua việc điều chỉnh, bộ máy Thành uỷ thành phố Lan Phong lực lượng của Diệp Trạch Đào không còn hùng mạnh giống như lúc trước nữa. Bây giờ Dư Đạo Tranh và Đoạn Nghĩa Hội rất rõ ràng đã liên kết lại với nhau.
Cảm nhận được sự quan tâm của Nhạc Hưng, Diệp Trạch Đào cười cười nói:
- Cũng không cần phải lo lắng như vậy, trọng điểm của tôi là ở Giáp Hà.
Nhạc Hưng cười cười, đối với các quân nhân như họ mà nói, chuyện của địa phương vốn không thể tuỳ tiện nhúng tay vào, bây giờ chỉ vì nể mặt Diệp Trạch Đàomới nhúng tay vào một chút, nhìn thấy vẻ mặt rất bình tĩnh của Diệp Trạch Đào, trong lòng ông ta âm thầm khâm phục Diệp Trạch Đào, người thanh niên trẻ tuổi này, nhưng có trình độ đối mặt phong ba rất tốt.
- Cựu lãnh đạo đang đợi ở bên trong.
Lúc hai người đi vào, trên tay Điền Lâm Hỉ đang cầm một quyển sách ngồi ở đó.
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào đi vào, Điền Lâm Hỉ đặt quyển sách lên bàn trà, lúc này mới hỏi:
- Lúc vừa rồi nghe Nhạc Hưng nói chuyện của cậu ở trong hội nghị Thường uỷ, rốt cuộc là như thế nào?
Đối với một số thay đổi của Thành uỷ thành phố Lan Phong, Điền Lâm Hỉ cũngrất quan tâm, ông ta càng hiểu tình hình sau khi điều chỉnh uỷ viên thường vụ lần này, đều là một số nhân vật có bối cảnh ở trong Thủ đô, những người đó sau khi đến thành phố Lan Phong, khả năng đem lại phiền phức cho Diệp Trạch Đào rất lớn.
Sau khi Diệp Trạch Đào ngồi xuống, tự mình cầm bình trà rót cho mình ly trà rồi nói:
- Đâu phải thầy không biết tình hình ở trong chốn quan trường, ai mạnh ai yếu còn không nhất định.
Điền Lâm Hỉ cảm nhận được một sự tự tin toát ra từ người Diệp Trạch Đào, trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười, ông ta biết rằng Diệp Trạch Đào hẳn là có một số sự sắp xếp.
Nhạc Hưng cũng không ngồi ở đó, sau khi nhìn thấy Diệp Trạch Đào ngồixuống, ông ta cũng đi ra ngoài, còn đóng cửa lại.
Nhìn thấy Nhạc Hưng đi ra ngoài, Diệp Trạch Đào nói:
- Thầy đến tỉnh Cam Ninh, thầy cảm thấy nơi này thế nào?
Điền Lâm Hỉ khẽ nhíu mày nói:
- Thật không ngờ tình hình ở đây lại là như thế này, so với sự tưởng tượng của tôi còn phúc tạp hơn!
Ngay cả Điền Lâm Hỉ cũng nói là rất phức tạp, có thể hiểu được tình hình của tỉnh Cam Ninh là như thế nào.
Đối với một số việc xảy ra ở tỉnh Cam Ninh Diệp Trạch Đào có thể hiểu được, nói:- Từ sau khi bộ máy Tỉnh uỷ đến nhậm chức, Bí thư Đậu muốn nắm trong tay toàn tỉnh thật sự là rất khó khăn, thậm chí tôi còn có một loại cảm giác. Nếu ví dụ Bí thư Đậu có sơ xuất gì, vậy thì tỉnh Cam Ninh sẽ rất nguy hiểm rồi!
Đây cũng là kết luận của Diệp Trạch Đào sau khi phân tích rất tỉ mỉ tình hình bộ máy của tỉnh Cam Ninh, đặc biệt về sự việc tuyên truyền bản thân mình lần này, mục đích của người có tâm chính là muốn mình trở thành mục tiêu của toàn bộ cán bộ trong tỉnh. Nhưng sau khi chuyện đó xảy ra, Đậu Bính Phú và Nhạc Cảnh Phong không có bất kì tác dụng nào, chuyện này đã nói rõ vấn đề.
Điền Lâm Hỉ nhấp một hóp nước trà, gật đầu nói:
- Khó khăn của Đậu Bính Phú rất lớn, tuy rằng có sự ủng hộ của Bí thư Hạo Vũ, một lãnh đạo ở địa phương muốn mở ra cục diện, chỉ có một người ủng hộ như vậy thật sự không đủ, tự thân triển khai công tác cũng rất quan trọng, tình hình hiện naycủa Tỉnh uỷ tỉnh Cam Ninh so với thành phố các cậu bây giờ càng nghiêm trọng hơn, ở chỗ các cậu chỉ là một vài cậu ấm gây chuyện, còn trong tỉnh thì không giống!
Lời này Diệp Trạch Đào cũng đồng ý, tình hình đích thật là như vậy, đoán chừng bây giờ Đậu Bính Phú đang bận tối mặt tối mày, căn bản là không còn sức lực nào để bận tâm những chuyện khác.
Đối với tình hình Nhạc Cảnh Phong, Diệp Trạch Đào cũng không hiểu lắm, liền hỏi:
- Tình hình Phó chủ tịch tỉnh Nhạc là như thế nào?
Nghe hỏi như vậy, sắc mặt của Điền Lâm Hỉ có chút khó coi, qua một hồi rồi mới nói:
- Dưới sự giằng co của các lực lượng ở Thủ đô, Bí thư Hạo Vũ đành phải nhườngxuống lần này, kết quả là sau khi Bí thư Hạo lùi ra, toàn bộ lực lượng ở mọi phía đều xảy ra sự thay đổi!
Diệp Trạch Đào nghe tới đây liền có chút hiểu chuyện, bây giờ Nhạc Cảnh Phong đang trong thời gian do dự không ổn định, đến chức vị như bây giờ của ông ta, nếu muốn đầu quân về một phía căn bản là không thể thực hiện được, cho dù là muốn đầu quân vào phía đó, đối phương cũng chưa chắc sẽ xem trọng, nhưng chạy theo xu hướng hoặc nhường nhịn một chút, âm mưu lấy lòng người của đối phương, như vậy cũng có thể trao đổi một chút, Nhạc Cảnh Phong cũng không thể đầu quân về một phía, nhưng bỏ ra lợi ích của mình, để trao đổi một chút lợi ích khác của ông ta, đều này cũng có thể xảy ra.
Diệp Trạch Đào rất nhanh đã hiểu được suy tính trong chuyện này của Nhạc Cảnh Phong, lực lượng hiện tại của Tỉnh uỷ nhất định đã xảy ra sự thay đổi đối vớitrước kia, Nhạc Cảnh Phong cũng muốn trao đổi một chút với nhóm lực lượng đó, muốn trao đổi thì phải bỏ ra một chút gì đó, trong suy nghĩ của ông ta, có người muốn xử lý mình, nếu chuyện này có thật sẽ mang lại sự nguy hiểm quá lớn, liền điều tra theo dõi một chút, kết quả Nhạc Cảnh Phong nhận được lại trính là sự coi trọng của Điền Lâm Hỉ đối với mình lại cao như vậy, điều đó làm cho Nhạc Cảnh Phong có một chút bị động.
Hiểu rõ chuyện này rồi, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Cũng không có chuyện gì quá to tát, lấy đại cục làm trọng!
Điền Lâm Hỉ chỉ gật gật đầu, cũng không có nói nhiều lời, thông qua chuyện này, Điền Lâm Hỉ cũng nhìn thấy rõ ràng một số chuyện.
- Cậu tính sẽ xử lý chuyện trong thành phố của các cậu như thế nào?Điều Điền Lâm Hỉ quan tâm vẫn là chuyện của Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào nói:
- Thầy cứ yên tâm, nếu như ngay cả một số cậu ấm mà tôi cũng không xử lý được, sau này làm sao mà làm việc đây?
Điền Lâm Hỉ cười ha ha nói:
- Nói không tệ, làm người là phải khí phách như vậy, chỉ là vài cậu ấm mà thôi!
- Thưa thầy, nói thật lòng, mấy cậu ấm đó tôi cũng không có để tâm lắm, quan trọng chính là sau khi xử lý bọn họ tôi lo rằng sẽ dẫn đến một số vấn đề liên quan!
Các cậu ấm đó đều là những người có lai lịch, Diệp Trạch Đào cũng thật sự có chút ít băn khoăn như vậy.Điền Lâm Hỉ nghiêm túc nói:
- Khu kinh tế mới Giáp Hà đối với Bí thư Hạo Vũ quan trọng như thế nào tôi không cần phải nói nhiều nữa, thành bại của các cậu ở đây đối với quan niệm quán triệt của Bí thư Hạo Vũ là rất quan trọng. Thực ra, khu kinh tế mới Giáp Hà chính là một chiến trường, vì sao nhiều thế lực ở Thủ đô lại chạy đến tỉnh Cam Ninh? Vì đây chính là một chiến trướng!
Có lúc Diệp Trạch Đào nghĩ đến chuyện này cũng cảm thấy buồn cười, từ trước đến nay không có chỗ nào phức tạp như tỉnh Cam Ninh bây giờ, nơi tốt lành mọi người lại không chạy đến, cứ phải chen chúc đến tỉnh Cam Ninh này, đây chính là một chiến trường của các thế lực thủ đô.
- Muốn làm một số chuyện nghiêm túc cũng gặp khó khăn như vậy!Diệp Trạch Đào không chỉ cảm thán việc này một lần.
- Quan trường ở Trung Quốc không giống như một số quan trường ở các địa phương khác, đối với chuyện này, nếu không ngừng rèn luyện, ai lại có thể trổ hết tài năng chứ!
Điền Lâm Hỉ cũng có chút ít cảm thán.
- Trạch Đào, cậu cứ thẳng tay mà làm đi, bất luận là đắc tội với ai cũng không phải sợ đâu, đối với cậu mà nói, bây giờ không phải là lúc cậu nhượng bộ, rất nhiều người đều đang quan sát cậu, không sợ cuộc chiến thất bại, chỉ sợ cậu không dám chiến đấu thôi!
- Điều này mọi người hãy yên tâm, không phải chỉ là đấu đá nhau một chút thôisao, trên phương diện này tôi không thua thiệt người ta đâu!
Trong phương diện này, Diệp Trạch Đào cũng rất tự tin.
Điền Lâm Hỉ nhìn về phía Diệp Trạch Đào nói:
- Lần này cậu trở thành đại biểu Quốc hội toàn nước, đó cũng có thể coi như là một thu hoạch, có một số người muốn đem cậu trở thành người để mọi người công kích, cậu cũng nên làm nhiều chuyện đi, đến lúc đó, sẽ trở thành tiêu điểm để công chúng công kích hoặc là ngược lại không có chuyện gì!
Đây là một loại biện chứng gì đó, Diệp Trạch Đào nói:
- Thưa thầy, ví dụ Bí thư Đậu bọn họ không chống đỡ nổi, vậy thì sẽ xảy ra tình huống gì đây?Lúc Diệp Trạch Đào hỏi câu đó, Điền Lâm Hỉ liền trầm tư, nói thật vấn đề này của Diệp Trạch Đào, ông ta thật sự chưa từng suy nghĩ qua, nghiêm túc mà nói, Đậu Bính Phú có thể ổn định đại cục hay không điều này rất khó nói. Nếu như Đậu Bính Phú không trụ nổi, vậy thì vận mệnh tỉnh Cam Ninh chắc chắn sẽ có sự thay đổi lớn, đến lúc đó, Diệp Trạch Đào chỉ là một Phó chủ tịch nhỏ nhoi, hắn ta làm sao có thể trụ nổi?
- Trạch Đào, cũng đừng suy nghĩ nhiều quá, phải tin tưởng vào năng lực của Đậu Bính Phú bọn họ, lần này không chỉ có Đậu Bính Phú chủ trì, mà còn có Nhạc Cảnh Phong phối hợp. Ngoài ra, đồng chí Chu Định Bắc cũng sẽ ủng hộ, triển khai mọi thứ dưới mọi hình thức, vấn đề sẽ không quá lớn.
Sau khi Diệp Trạch Đào trao đổi với Điền Lâm Hỉ, đối với tình hình ở Tỉnh uỷ cũng không có lòng tin quá nhiều, vấn đề nghĩ đến nhiều nhất chính là dưới cục diệnnhư thế này làm sao có thể bảo tồn lực lượng.
Xung phong là phải xung phong rồi, nhưng vào thời điểm tự vệ cũng không thể nào thoải mái được, việc này Diệp Trạch Đào cũng rất coi trọng.
- Cậu có suy nghĩ gì không?
Điền Lâm Hỉ hỏi.
- Tôi hy vọng bất kể tỉnh Cam Ninh có sự thay đổi như thế nào, Giáp Hà cũng phải trở thành một khu kinh tế mới trọng điểm, tốt nhất là đừng cho người khác tuỳ tiện đánh vào.
Yêu cầu này của Diệp Trạch Đào cũng không quá đáng lắm, phải thật sự nghiêmtúc làm nên khu kinh tế mới Giáp Hà này, tính tự chủ vô cùng quan trọng.
Điền Lâm Hỉ gật đầu nói:
- Chuyện này tôi sẽ đến Thủ đô báo cáo với Bí thư Hạo Vũ, tuy rằng bây giờ tính tự chủ của các cậu cũng mạnh lên một chút, nhưng tôi cho rằng vẫn chưa đủ, phải tiến hành gia tăng thêm một chút mới được, ít nhất cũng không thể để cho một số người tuỳ tiện vung tay múa chân!
Lúc này tâm trạng của Diệp Trạch Đào cũng thả lỏng một chút rồi, nói:
- Nếu như bộ máy Thành uỷ của chúng tôi bây giờ lại làm thêm một chút ít động tĩnh, không biết cấp trên sẽ có cách nhìn như thế nào?
Điền Lâm Hỉ nhìn về phía Diệp Trạch Đào cười nói:
- Tôi tin rằng cậu nhất định đã có sự sắp xếp, cậu yên tâm đi, nếu như nhữngngười đó thật sự làm ra vấn đề gì, đó cũng là vấn đề của bọn họ, mượn chuyện này, có lẽ cũng có thể còn chút điểm có thể triển khai.
Diệp Trạch Đào cười cười nói:
- Điều tôi lo lắng là sau khi đuổi đi vài người, lại bổ sung vài người đến!
- Cậu có nắm chắc trong tay không?
- Hẳn là không thành vấn đề!
- Về việc này cậu hãy yên tâm đi, không phải tất cả mọi người cũng đều thích đến tỉnh Cam Ninh đâu, nếu như cậu tiếp tục làm ra một chút ít chuyện, lực uy hiếp đối với một số người sẽ càng lớn, nghĩ đến người ở thành phố Lan Phong tất nhiên cũng phải xử lý một chút.Diệp Trạch Đào cười cười nói:
- Trước khi mở cuộc họp hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc có thể làm chuyện gì không?
Điền Lâm Hỉ suy nghĩ một chút nói:
- Không nên gây chuyện trước khi mở hai cuộc họp đó, bây giờ trận địa đã được quyết định rồi, nếu như cậu gây ra chuyện gì, dẫn đến không ít vấn đề, nếu như thật sự gây ra chuyện, vậy thì sẽ rất khó xử với mọi người!
Diệp Trạch Đào lắc đầu nói:
- Xem ra chỉ có thể sau khi mở cuộc họp!
Điền Lâm Hỉ cười nói:
- Cậu đó, làm ra một chút ít chuyện nổi tiếng một chút.Diệp Trạch Đào cũng mỉm cười.