Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 322: Đỏ rồi.




Tuy là ở trường Đảng, nhưng Diệp Trạch Đào vẫn cảm nhận được việc tuyên truyền huyên náo của truyền thông đối với xã Xuân Trúc.
Đang xem trên tivi một đoạn liên quan đến nội dung công tác của nhân dân, có cảnh quay mình cầm nón rơm cùng mọi người nói chuyện. Nhìn thấy đoạn video mà không biết người dân nào đã cung cấp cảnh quay có mình trong đó lên, lại nhìn thấy những đứa nhỏ chịu giá lạnh và ngôi trường mới được xây dựng cùng nụ cười rạng rỡ của tụi nhỏ rồi trên đường cắm đầy cờ đỏ, rồi việc thôn dân tự giác tu bổ đường, rồi lại nhìn thấy việc xây dựng khu công nghiệp đang được triển khai không ngừng, trên gương mặt của những người dân chất phác hiện lên niềm vui mà trong lòng của Diệp Trạch Đào tràn đầy niềm tự hào.
Tai nghe thấy đầy ắp những lời diễn thuyết đầy vẻ cảm động của phát thanh viên đó.
Lần này từ trung ương đến địa phương đều đang tiến hành việc tuyên truyền mạnh mẽ về hắn!
Chử Hướng Tiền ngồi cạnh Diệp Trạch Đào xem nội dung trong tivi.
Xem xong đoạn tin tức đó, Chử Hướng Tiền giơ ngón tay cái lên nói:
- Trạch Đào, thật không ngờ cậu lại làm ra được nhiều việc như vậy, tôi trước giờ chưa có phục qua ai cả, hôm nay tôi đã thấy khâm phục cậu rồi!
Chử Hướng Tiền hôm nay thực sự đã có chút cảm động rồi, cậu ta không bao giờ cho rằng Diệp Trạch Đào là người như vậy, có thể lẳng lặng trong đám quần chúng nhân dân làm nhiều việc đến thế.
Lúc Diệp Trạch Đào đang tính nói thì ba hắn là Diệp Hằng Thành cũng gọi điện tới.
- Trạch Đào, tốt lắm! Tốt lắm!
Diệp Hằng Thành cũng không biết mình nên nói sao đây, hôm nay ông ta ngồi xem tivi cùng Tôn Trí Phương.
Đột nhiên nhìn thấy trên tivi có nói nội dung về con trai. Thật ra Diệp Hằng Thành không hề tìm hiểu về tình hình của con trai mình, ngồi ở đó chăm chú xem. Ông ta cũng biết dạo gần đây trên tin thời sự có một thời gian hay nói về tình hình của một cán bộ ưu tú của Đảng, không ngờ hôm nay mới biết đó là con trai mình.
Hai người lớn xem nội dung của con trai, càng xem càng cảm động. Chỉ biết là con trai đang được thăng chức không hề biết nó lại làm nhiều việc mà làm cho con người cảm động đến vậy.
Sau khi xem xong, Diệp Hằng Thành xúc động liền gọi điện thoại cho con trai.
Là một người ba, cảm giác tự hào của Diệp Hằng Thành thật là khó mà nói nên lời, cầm điện thoại trong tay mãi mà không biết nói sao cho nên lời.
Tôn Trí Phương cũng không kiềm được nước mắt, bà ta biết con mình đã bỏ ra rất nhiều công sức.
Tôn Trí Phương giựt điện thoại nói:

- Trạch Đào, con phải chú ý tới sức khỏe đó, ăn nhiều đồ ăn bổ dưỡng vào!
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Ba mẹ yên tâm, mọi thứ đối với con đều rất ổn mà!
- Tốt! Tốt!
Tôn Trí Phương cũng không nói nên lời.

Sau khi Diệp Hằng Thành gác điện thoại, nhìn Tôn Trí Phương nói:
- Bà thấy chưa, Trạch Đào khá quá còn gì! Chúng ta không thể làm nó bị rối thêm nữa. Bà nhìn Tiểu Oánh mà xem, bản thân tôi sắp không nhận được ra nó rồi. Việc mà Trạch Đào nói tôi cũng có suy nghĩ một chút, tốt nhất vẫn để Tiểu Oánh nghỉ làm không lương đi!
Tôn Trí Phương nói:
- Tôi thấy thế này hay chúng ta gọi Tiểu Oánh tới nói rõ với nó cái có lợi và có hại, đừng để nó làm ảnh hưởng đến Trạch Đào.
Diệp Hằng Thành nghiêm túc nói:
- Nó dám làm bậy sao, để ông già này đánh gãy cái chân của nó!
Diệp Trạch Đào không biết sự coi trọng của người nhà đối với việc này, hắn ta chỉ biết là từ bây giờ bắt đầu vận may của mình đã đỏ lên rồi.
Trịnh Tiểu Nhu gọi là người thứ hai gọi tới, nói với Diệp Trạch Đào:
- Anh quả nhiên rất khá đấy, nếu như không phải nhìn thấy nội dung trên tivi em cũng không biết là anh làm ra nhiều việc như vậy, em xem đến rơi cả nước mắt nè!
Diệp Trạch Đào nói:
- Nếu như em thấy cảm động rồi, thì giúp xã Xuân Trúc làm thêm chút việc thực tế hơn nữa đi!

Trịnh Tiểu Nhu nói:
- Nhất định em sẽ làm mà, bảo vệ anh và ủng hộ anh nhiều hơn nữa. Đây chính là việc em giúp đỡ cho xã Xuân Trúc!
Diệp Trạch Đào nói:
- Áp lực lớn lắm rồi đây!
Trịnh Tiểu Nhu liền cười nói:
- Đối với anh mà nói vẫn có rất nhiều lợi ích. Tình hình của nhà họ Lưu bây giờ đang có sự thay đổi. Có thể anh không biết, lần này Lưu Vũ Lộ đã đến xã Xuân Trúc tiến hành tìm hiểu thực tế. Kết quả là bà ta đã không ngừng khen anh đó. Đúng vào ngày hôm qua nhà họ Lưu lại mở một cuộc họp gia đình, đồng ý việc kết giao giữa anh và Lưu Mộng Y, Lưu Đống Lưu và Lưu Vũ Lộ đều đã đồng ý việc hai người kết hôn!
Ngày hôm qua Lưu Mộng Y liền gọi điện cho Diệp Trạch Đào nói cho hắn ta biết chuyện này, đương nhiên là hắn biết chuyện này rồi, nói:
- Nhà họ Lưu thay đổi ý kiến cũng nhanh qua đấy chứ!

- Ha ha, anh dường như không vừa lòng với nhà họ Lưu nhỉ, nếu không em sẽ giới thiệu cho anh vài cô gái con nhà quý tộc trong kinh khác, khẳng định là sẽ có người làm cho anh vừa lòng?
Diệp Trạch Đào cũng không biết nói sao, nói:
- Được rồi, em đừng nói lung tung nữa!
Trịnh Tiểu Nhu lại cười nói:
- Ba em nói đây là một hành vi tự cứu mình của Tỉnh ủy Ninh Hải. Ninh Hải cần một điểm tiên tiến điển hình, anh lại phù hợp với điểm này cho nên liền đưa anh ra. Có được việc này đối với anh là một ưu thế, ít nhất nếu như đề bạt anh thì trong dư luận cũng sẽ không có quá nhiều mâu thuẫn. Bây giờ trên mạng còn có người nói phải tiến hành điều tra việc của xã Xuân Trúc, nếu như là thật thì sẽ ủng hộ anh hết mình.
Những người trên mạng đó đa số đều là người trẻ tuổi.
Việc này Diệp Trạch Đào cũng đã biết, tin rằng trong những người trên mạng đó vẫn có một số người rảnh rỗi không có việc gì làm sẽ chạy tới xã Xuân Trúc mà tiến hành điều tra.

Diệp Trạch Đào vốn không hề lo lắng việc này, mà còn hy vọng mọi người sẽ tới xem xét tình hình của xã Xuân Trúc.
Tình hình của nhà họ Lưu, Diệp Trạch Đào coi như cũng hiểu ra rồi. Gia tộc này đi vào con đường sai lạc xem ra mấu chốt vẫn là vì tư tưởng của một số người trong nhà này có chút vấn đề, càng ngày càng dựa vào quyền lực. Chỉ có thay đổi cách nghĩ đó của nhà họ Lưu mới có thể đi vào quỹ đạo được.
Từng cuộc điện thoại gọi tới, đều là chúc mừng việc Diệp Trạch Đào được lên thời sự trên tivi.
Diệp Trạch Đào cố gắng nói với mọi người vài câu.
Và điều mà Diệp Trạch Đào không biết đó là rất nhiều người đang có những suy nghĩ không giống nhau đều đang chú tâm vào bản đưa tin đó.
Một ngày trôi qua, thời sự địa phương, thời sự của trung ương đều liên tục đưa tin về chiến tích của Diệp Trạch Đào. Đương nhiên là phần lớn đều là tiến hành đưa tin về sự phát triển tất cả các phương diện của xã Xuân Trúc.
Thôn dân rất ủng hộ hắn, chỉ cần hỏi đến Diệp Trạch Đào thì không có ai là không nói tốt về hắn. Hơn nữa có một số người lúc nói đến việc làm của Diệp Trạch Đào đã làm còn rơi cả nước mắt. Rất nhiều người nói cả về sự thay đổi hoàn toàn của gia đình họ.
Lúc đầu mọi người cho rằng đây chỉ là một phần trong cơ cấu tuyên truyền, theo thời gian trôi đi những sự việc nổi trội đều được những người trên mạng khai quật ra. Hình ảnh của Diệp Trạch Đào ngày càng đẹp hơn trong mắt mọi người. Cái mà mọi người nhìn thấy đó chính là một vị cán bộ trẻ tuổi vì nhân dân mà hành động.
Vì sự trẻ tuổi của Diệp Trạch Đào nên việc này cũng thu hút khá nhiều các bạn trẻ trên mạng, đặc biệt là sự ủng hộ của các bạn sinh viên đại học và các bạn trẻ. Bọn họ phát hiện ra những người trẻ tuổi cũng có thể tạo ra thành quả, thế là số người học theo tấm gương này đã tăng lên.
Trên rất nhiều các diễn đàn đều là nội dung mà các bạn trên mạng tự tìm ra. Từng bức ảnh đã tiếp tục nói lên sự phát triển của xã Xuân Trúc hơn một năm nay.
Nhìn thấy nhiều chuyện liên quan đến mình như vậy, Diệp Trạch Đào cảm thấy kinh ngạc. Hắn không ngờ là những việc mình làm đối với xã Xuân Trúc lại có ảnh hưởng lớn đến vậy.
Có một chuyện mà nhìn qua thì không có gì là đáng kể chỉ là việc cơm ăn của thôn dân, quần áo mặc và việc đi học của các em nhỏ. Nhưng nghe sự diễn giải của các thôn dân Diệp Trạch Đào mới biết quả thật là mình đã cứu sống rất nhiều gia đình.
Bí thư Thành ủy Hứa Phu Kiệt chăm chú nhìn vào nội dung trên mạng. Vốn dĩ ông ta chỉ muốn nhờ sự việc của Diệp Trạch Đào để xoay chuyển cục diện bất lợi của huyện Thảo Hải mà thôi. Vẫn đang nghĩ làm sao để giúp đỡ chỉnh sửa đầy đủ các tài liệu về việc làm của Diệp Trạch Đào, bây giờ nhìn thấy từng phần tài liệu đó đã được các bạn trên mạng và các ký giả truyền thông đưa ra rồi. Ông ta mới phát hiện căn bản là không cần thiết phải có thêm hành động nào nữa. Việc làm của Diệp Trạch Đào thực sự đã in sâu vào lòng người.
Nhìn thấy nhiều việc làm liên quan đến Diệp Trạch Đào như vậy, Hứa Phu Kiệt cũng phải cảm động.
Trong lòng cảm động, tên Diệp Trạch Đào này quả là đã làm rất nhiều việc. Chỉ có người như vậy mới có thể nhận được sự ủng hộ của quần chúng nhân dân. Thảo nào Diệp Trạch Đào lại có được uy tín cao như vậy tại huyện Thảo Hải!
Hứa Phu Kiệt cũng biết một số bằng tiên tiến bây giờ đều là dùng phong bì để đổi lấy. Bây giờ coi như là đã nhìn thấy một hình tượng cán bộ vì dân mà hành động thực sự rồi.
Ngồi ở đó suy nghĩ được một hồi, Hứa Phu Kiệt gõ nhẹ nhẹ vào bàn, lúc này mới lẩm bẩm nói:
- Cũng tốt, mượn dịp này nâng đỡ Diệp Trạch Đào, đến lúc đó nhất định Điền Lâm Hỉ sẽ nhìn thấy sự cố gắng của mình. Diệp Trạch Đào còn quá trẻ, kinh nghiệm cơ sở còn quá ít. Nếu như vị trí của mình mà không thay đổi thì có chút khó xử lý. Bây giờ lại sắp phải đổi vị trí công tác, tranh thủ trước khi chưa thay đổi xử lý tốt việc đề bạt Diệp Trạch Đào, ai muốn ý kiến thì mặc kệ!
Gọi điện thoại cho bí thư Tỉnh ủy Dương Hiên, Hứa Phu Kiệt kính cẩn nói:
- Bí thư Dương, tôi muốn báo cáo một chút ý tưởng có liên quan đến việc điều chỉnh bộ máy chính quyền của huyện Thảo Hải.

Lúc này Dương Hiên cũng mới vừa xem xong tin tức liên quan đến tình hình của Diệp Trạch Đào.
Bản thân Dương Hiên cũng rất là kinh ngạc, tuy là xếp Diệp Trạch Đào vào đối tượng để tuyên truyền nhưng ý muốn của ông ta chủ yếu vẫn là làm cho Điền Lâm Hỉ nhìn thấy mà thôi.
Nhà họ Mạnh vẫn rất là để ý đến việc mà Điền Lâm Hỉ cảm thấy không vui. Chỉ thị cho Dương Hiên nhất định phải thay đổi thái độ của Điền Lâm Hỉ. Lần này khua chiêng múa trống tuyên truyền Diệp Trạch Đào chủ yếu vẫn là muốn thể hiện tốt cho Điền Lâm Hỉ thấy.
Vốn dĩ Dương Hiên chỉ muốn đi theo một hướng thôi, bây giờ sau khi nhìn thấy tình hình của truyền thông ông ta mới thực sự kinh ngạc.
Hiệu quả không phải là tốt bình thường, chuyện của Diệp Trạch Đào mới đưa ra, vụ việc của Tôn Cương và vụ án giết người tại Thảo Hải lập tức bị quên lãng. Khắp dư luận đều dồn ánh mắt qua việc làm của Diệp Trạch Đào và việc thoát khỏi cảnh nghèo của xã Xuân Trúc.
Là một bí thư Tỉnh ủy, đương nhiên Dương Hiên hy vọng có sự đột phá mới trong công tác xây dựng Đảng. Sau khi nhìn thấy thành tích của Diệp Trạch Đào, mắt của ông ta liền sáng lên. Việc này có thể từ từ mà đầu cơ vào. Đặc biệt là vận dụng sức chiến đấu chi bộ Đảng của Diệp Trạch Đào và thực thi xây dựng nông thôn mới. Những việc này đều là việc có thể nắm bắt, xem ra đưa Diệp Trạch Đào ra làm điển hình là không sai!
Nhận được điện thoại của Hứa Phu Kiệt, trong lòng của Dương Hiên vẫn rất vui nói:
- Việc các cậu xếp đồng chí Diệp Trạch Đào vào điểm điển hình là điều chính xác, nhất định phải tiếp tục tiến hành tìm kiếm sâu hơn nữa.
- Bí thư Dương tôi có một cách, nếu Diệp Trạch Đào đã có uy tín lớn như vậy trong huyện Thảo Hải. Phải chăng nên cho cậu ta mang trọng trách nặng hơn rồi. Với năng lực của cậu ta, tôi tin rằng cậu ta có thể làm tốt trọng trách nặng hơn đó!
Dương Hiên nói:
- Ồ, cậu nói thử xem nào!
- Bí thư Dương, huyện Thảo Hải đang trong thời kỳ phát triển, cái chúng ta cần là một số cán bộ có thể dẫn dắt nhân dân phát triển đi lên.
Thông qua sự phát triển của xã Xuân Trúc, tôi cho rằng đồng chí Diệp Trạch Đào có thể gánh vác công tác lãnh đạo xây dựng kinh tế của toàn huyện, không biết Tỉnh ủy có ý kiến gì không?
Nghĩ tới vấn đề tuổi tác còn quá trẻ của Diệp Trạch Đào, Dương Hiên nói:
- Thái dộ của dư luận rất là quan trọng!
Hứa Phu Kiệt liền hiểu rõ ý của Dương Hiên nói:
- Tôi hiểu rồi, sẽ lập tức sắp xếp Ban tuyên giáo tăng cường để ý trong vấn đề này.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.