Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 365: Cố Minh Trung bị áp lực rất lớn




Gọi điện thoại xong, Cố Minh Trung cứ đi đi lại lại trong phòng, trong lòng rất phấn khởi.
Thỉnh thoảng lại đập tay một cái.
- Minh Trung, anh làm sao vậy?
Lỗ Nghệ Tiên – vợ của Cố Minh Trung thấy điệu bộ của chồng như vậy, thấy lạ liền hỏi.

Bước đến ôm chặt Lỗ Nghệ Tiên, Cố Minh Trung hôn nhẹ lên má cô một cái, nói bằng giọng rất phấn khởi:
- Em nói xem, hai người đàn ông và đàn bà cô đơn uống rượu xong thì sẽ làm chuyện gì chứ?
Lỗ Nghệ Tiên chợt giật mình, lo lắng hỏi:
- Anh không nói chuyện này thì em cũng không nghĩ đến. Chuyện này thật đúng là, tiểu muội chắc không có chuyện gì chứ?
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của vợ, Cố Minh Trung có cảm giác như bị đánh bại, anh ta nói rất nghiêm túc:
- Em đúng là tóc dài óc ngắn!
Lỗ Nghệ Tiên nói:
- Vâng chỉ có anh là thông minh!
Cố Minh Trung nói một cách nghiêm túc:
- Em cũng thấy rồi đấy. Anh theo Bí thư Hứa đến đây cũng được một thời gian rồi, tình hình sao chứ?
Lỗ Nghệ Tiên nói:
- Xem ra không tốt bằng Hắc Lan, Bí thư Hứa khó quá!
- Không sai, không phải là khó khăn thông thường. Hồi còn ở thành phố Hắc Lan, Bí thư Hứa còn có sự ủng hộ của Dương Hiên, nên mọi phương diện đều tiến triển rất thuận lợi. Còn ở đây thì em cũng biết rồi đấy, tình hình quá phức tạp. Bí thư Hứa thì chậm chạp, không có cách nào nắm giữ được cục diện, anh cũng hơi lo lắng!
Lỗ Nghệ Tiên lúc đó cũng bắt đầu lo lắng, liền hỏi:
- Minh Trung, sẽ không có chuyện gì chứ?

Thấy tình hình Cố Minh Trung sau khi đến chỗ mới, Lỗ Nghệ Tiên cũng hơi lo lắng. Cô cảm thấy nơi này hoàn toàn khác xa với thành phố Hắc Lan.
- Có những chuyện chỉ nói được ở trong nhà. Anh là người của Bí thư Hứa, sự thành bại của ông ấy có quan hệ trực tiếp đến anh. Nếu ông ấy có vấn đề gì, thì em nói thử xem một thư kí như anh thì tình hình sẽ như thế nào chứ?
Cố Minh Trung thoáng nhìn vợ một lát, cô ấy trông rất giống với em vợ, họ đều là những người phụ nữ đẹp. Bây giờ mình là thư kí của Hứa Phu Kiệt, mọi người đều có ý tưởng về vợ mình. Cũng chưa chắc có hành vi gì nhưng nếu mình thất thế thì đến vợ mình cũng rất khó giữ. Chuyện này khiến cho anh ta phải suy nghĩ.
- Minh Trung, Bí thư Hứa ông ta có ý gì không?
Lỗ Nghệ Tiên ngại ngần hỏi.
Cố Minh Trung nói:
- Bây giờ không phải là vấn đề của Bí thư Hứa, em không thấy ông ta cũng đang tìm kiếm quan hệ sao? Chúng ta cũng phải có một đường rút lui thôi!
- Anh có thể nhờ Bí thư Hứa sắp xếp giùm, cho anh làm lãnh đạo ở một Phòng nào đó, đỡ phải đau đầu!
Cố Minh Trung cười nhăn nhó:
- Tại sao em lại không hiểu nhỉ. Anh là người mà Bí thư Hứa đưa đến, bây giờ đúng là lúc ông ta khó khăn nhất. Ở đây ông ta chỉ có rất ít người đáng tin cậy, làm sao mà có thể sắp xếp cho anh được? Hơn nữa, cho dù anh xuống cấp dưới nhận chức đi, nếu chỗ Bí thư Hứa thất thế rồi thì làm sao anh may mắn thoát khỏi chứ?
- Vậy phải làm sao thì mới ổn?
Lỗ Nghệ Tiên cũng sốt ruột.
- Đường rút lui. Phải có đường thoát thân thì anh mới có thể tiến thoái dễ dàng được.
“Đường rút lui?” Lỗ Nghệ Tiên không hiểu. Cô cũng chỉ là người xuất thân từ một gia đình bình thường, nhưng vì xinh đẹp nên Cố Minh Trung say đắm mê mẩn. Nhìn thấy thế lực của Cố Minh Trung với sự thúc ép của gia đình, nên cô ấy mới lấy Cố Minh Trung. Hiện tại tất cả công việc đều do anh ta quyết định. Thấy Cố Minh Trung rơi vào hoàn cảnh này trong lòng cô cũng hơi lo lắng.
Nghe thấy Lỗ Nghệ Tiên hỏi như vậy, hai mắt của Cố Minh Trung bỗng như có lửa, anh ta nói với vợ:
- Thực ra anh vẫn đang thu xếp. Bây giờ đã đến thời điểm mấu chốt, có được hay không phải xem hiện tại đã!
Lỗ Nghệ Tiên cũng không phải là ngốc. Cô lập tức nghĩ đến chuyện để cho em gái giao lưu với Diệp Trạch Đào như Cố Minh Trung vừa mới nói đến, cô nhíu mày nói:
- Minh Trung, em cảm thấy chuyện này không được. Cứ coi như em gái và Diệp Trạch Đào như vậy đi thì bọn họ cũng không có kết quả đâu. Anh bảo em gái sau này sẽ phải làm sao, suốt đời sẽ như thế à?
Cố Minh Trung ngồi thẳng lưng, hai mắt lộ rõ vẻ bất lực:

- Tình hình em gái ở thành phố Hắc Lan thì em cũng biết rồi đấy. Em cho rằng mất đi một chỗ dựa như em gái thì sẽ thuận lợi chứ? Một lão già sắp nghỉ hưu đang có ý định đánh bật con bé. Nếu không có ai giúp đỡ, kết cục con bé sẽ như thế nào? Em để đứa em gái ủy mị suốt đời chịu thiệt thòi, cuối cùng lấy một đứa vô tích sự sao?
- Chỉ cần chúng nó bình yên là tốt rồi!
Lỗ Nghệ Tiên yêu cầu cũng không cao.
Hừ một tiếng, Cố Minh Trung nói:
- Nếu như em gái em trông cũng bình thường thì dễ nói. Vấn đề là chỗ con bé rất xinh đẹp, với diện mạo đó chỉ cần người đàn ông thích thì một người bình thường làm sao giữ nổi con bé! Muốn sống một cuộc sống yên bình thì việc gì phải nghĩ đến!
Liếc nhìn vợ, Cố Minh Trung cũng cảm thấy có nguy cơ, sau khi mình thất thế thì cũng khó giữ nổi người vợ này, anh ta nói tiếp:
- Hơn nữa, em gái em làm sao lại có thể sống một cuộc sống yên bình cơ chứ. Cô ấy là người có đầu óc, anh thấy cô còn có ấy nhiều ý tưởng và mưu trí hơn em nhiều.
Trước đây Lỗ Nghệ Tiên không có cảm giác này nhưng từ khi lấy Cố Minh Trung, bước vào cuộc sống hoàn toàn khác. Nghe thấy những câu nói này cô ta bắt đầu trầm tư.
- Nghệ Tiên à, có một số chuyện em không rõ đâu. Người đẹp như em gái em nếu như cô ấy có những suy nghĩ cao hơn thì cũng khó tránh! Em nói thử xem, bảo cô ấy đi theo mấy lão vớ vẩn hơn hay là đi theo Diệp Trạch Đào hơn?
Trong cuộc nói chuyện giữa hai vợ chồng, Cố Minh Trung khi nói cũng không giữ ý lắm và nói thẳng vào vấn đề.
Điều này đương nhiên không thể so sánh được. Trong đầu Lỗ Nghệ Tiên bỗng nhiên hiện ra hình ảnh của Diệp Trạch Đào. Nghĩ đến dáng vẻ đẹp trai phong độ của hắn, trong lòng Lỗ Nghệ Tiên cũng đang xao động, cô buột miệng nói:
- Đương nhiên là Chủ tịch Diệp rồi, cậu ấy tuổi trẻ tài cao lại rất có tiền đồ nữa!
Cố Minh Trung gật đầu nói:
- Em nói đúng đấy, nếu như em gái thật sự đi theo Diệp Trạch Đào thì đừng nói đến em gái đến vận mệnh của tất cả chúng ta cũng đều thay đổi rất lớn. Đến lúc đó, chúng ta mới thật sự có chỗ dựa vững chắc!
Đây là điều mà Cố Minh Trung gần đây liên tục giảng giải cho vợ mình.
Bởi vì thường xuyên bị ảnh hưởng từ Cố Minh Trung nên Lỗ Nghệ Tiên cũng dần dần tiếp thu được ý tưởng này của anh ta.
- Vừa rồi anh nói là bây giờ đã có cơ hội à?
- Em thử nghĩ xem, một người đẹp như Tiểu Lỗ chẳng lẽ Diệp Trạch Đào không có chút ý tưởng nào? Đừng nói là Diệp Trạch Đào chứ bất kì người đàn ông nào cũng có ý tưởng với cô ấy!

- Vậy à, chẳng nhẽ anh cũng có ý tưởng sao?
Lỗ Nghệ Tiên liền quặc lại Cố Minh Trung.
Cố Minh Trung vội nói:
- Sao anh lại có ý tưởng đấy chứ? Em đẹp như thế này, rất phong độ lại rất thành thục hơn em gái em nhiều, anh chỉ cần em là đủ rồi!
Mặc dù biết Cố Minh Trung mồm nói một đằng, đầu nghĩ một nẻo nhưng Lỗ Nghệ Tiên vẫn cảm thấy vui, cô ta đắc ý cười:
- Anh đúng là cái đồ lì lợm, xem em có thu nhận anh không?
Thấy dáng vẻ quyến rũ của Lỗ Nghệ Hương, Cố Minh Trung không kìm lòng được lại ôm chầm lấy cô ta. Hai người mê mải âu yếm vuốt ve nhau ngay trên ghế sofa, chẳng mấy chốc cả hai đều nóng bừng cả người.
Lỗ Nghệ Tiên cũng rất động tình, liền dẫn dắt Cố Minh Trung đưa cái đó vào.
Cố Minh Trung cũng vô cùng kích động, cho ngay vào. Dồn dập được vài cái thì thấy anh ta kêu lên một tiếng.
Lỗ Nghệ Tiên cũng cố gắng được vài cái thì cảm thấy Cố Minh Trung dường như đã kết thúc, cô lập tức cảm thấy mất hứng.
- Chắc tại quá mệt!
Cố Minh Trung khổ sở nói:

- Từ khi đến đây, có lúc nào mà anh không mệt đâu? Hay là bên ngoài có ai rồi?
Lỗ Nghệ Tiên hỏi một cách không vui.
- Em không phải là không biết anh, công việc bận bù đầu, làm sao lại có người khác ở bên ngoài chứ!
Hai người chỉnh sửa lại một chút rồi mặc quần áo vào.
- Nghệ Tiên, hay em về thành phố Hắc Lan một chuyến đi. Cố gắng thuyết phục em gái nhé, ôi giời, có cơ hội mà người khác muốn mà không được, đừng có buông tay nhé!
Lỗ Nghệ Tiên nói một cách không vui:
- Đầu óc anh bây giờ ngày nào cũng nghĩ đến chuyện quan trường. Em thấy trong sách người ta viết, tư tưởng và tình dục trái ngược với nhau, suy nghĩ quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến chuyện đó. Anh đâu còn trẻ trung gì, như vậy là không được đâu!
- Làm gì có chuyện đó?
Cố Minh Trung khẽ cười nói.

Lỗ Nghệ Tiên nhìn tivi nói:
- Em cũng muốn về thành phố Hắc Lan thăm nhà.
- Ừ, về đi, anh sẽ nói với lãnh đạo của em một tiếng.
Nói xong anh ta nhìn Lỗ Nghệ Tiên nói:
- Em phải bảo em gái em đấy nhé, cơ hội bao nhiêu lâu mới chỉ có một lần. Phải nắm bắt lấy cơ hội này, nếu như bỏ qua thì sẽ mãi không bao giờ có được cơ hội nữa đâu!
Lỗ Nghệ Tiên nói:
- Cũng phải xem ý của tiểu muội thế nào chứ.
Cố Minh Trung đột nhiên to tiếng:
- Việc này làm sao có thể dựa vào tính tình của cô ấy được cơ chứ. Anh nói cho em biết, nếu như chỗ anh mà thất thế, trước tiên là anh tiêu đời, rồi đến em, em gái em rồi còn gia đình em nữa, tất cả đều hỏng hết. Đừng có thấy cuộc sống của mọi người bây giờ tốt nhiều rồi. Em không biết đấy thôi, trong chốn quan trường chính là nơi mà người ta nói về hậu thuận ô dù. Lần này bất luận như thế nào cũng phải bảo em gái em lôi kéo quan hệ với Diệp Trạch Đào. Chỉ có tạo dựng được mối quan hệ này thì anh mới có động lực để phát triển tiền đồ, mà tất cả mọi người cũng sẽ càng ngày càng tốt hơn được!
Lỗ Nghệ Tiên nhìn vẻ mặt của chồng như vậy, rồi khẽ thở dài:
- Em sẽ cố gắng vậy.
Nhìn vợ đi vào phòng ngủ, Cố Minh Trung lại ngồi xuống ghế, trong lòng nặng trĩu.
Áp lực dạo này quá nhiều, không chỉ mình Cố Minh Trung mà ngay cả Hứa Phu Kiệt cũng bị rất nhiều áp lực. Cố Minh Trung thấy rằng để duy trì quyền thế hiện tại thì Hứa Phu Kiệt rất bị áp lực, cứ tiếp tục như thế thì e rằng Hứa Phu Kiệt khó giữ nổi cái chức Bí thư.
Nếu như Hứa Phu Kiệt không giữ nổi quyền thế của ông ta thì cái chân thư kí như mình chắc là gặp xui xẻo rồi. Bây giờ chỉ có một con đường duy nhất là Diệp Trạch Đào, chỉ cần quan hệ được với Diệp Trạch Đào thì nếu như mình bị thất bại ở đây thì anh ta cũng vực mình dậy được.
Đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, Cố Minh Trung cởi quần áo và bật vòi nước nóng. Anh ta đứng dưới vòi tắm hoa sen, trước mặt là một chiếc gương lớn.
Cố Minh Trung nhìn cơ thể từ đầu đến chân, đặc biệt là cái bộ phận không thể cứng lên nổi, anh ta thầm than một tiếng, dạo này mình thường xuyên bị như vậy, chẳng nhẽ chưa già đã yếu?
Nghĩ đến chuyện này, Cố Minh Trung cũng hơi phiền lòng.
Lấy một ít sữa tắm thoa nhẹ lên chỗ đó nhưng cũng không thấy nó ngóc đầu lên. Cố Minh Trung càng phát hoảng, trước đây mình chưa bao giờ bị như thế này cả!
Anh ta đứng trước gương nhìn kĩ lại khuôn mặt của mình, tướng mạo sáng ngời trước đây dường như đã thay đổi, bây giờ không còn sự sáng sủa nữa.
Nhất định phải nhanh chóng tạo được mối quan hệ với Diệp Trạch Đào, chỉ có anh ta mới giải quyết được vấn đề mấu chốt của mình hiện nay. Xem ra chỗ Hứa Phu Kiệt cũng không dựa được nữa rồi!




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.