Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 701: Phải quyết đấu




Họp báo đã mở, tất cả mọi việc dường như đều đã bình lặng trở lại, ánh mắt của nhân dân cả nước đều đang hướng về phía thị trấn nhỏ bé nhưng đầy danh tiếng này, tất cả mọi người đều biết nơi này đã trở thành huyện thí điểm của sản nghiệp dân tộc của Trung Quốc, đương nhiên cũng không một ai biết đồng thời cũng có một trận đấu ngầm đã nổ ra.
Diệp Trạch Đào mấy ngày nay điện thoại không ngừng, đều đang âm thầm chỉ đạo chuyện ở tỉnh Ninh Hải.
Dướisự tác động từ nhiều phía, chuyện ở Ninh Hải vẫn chưa có động tĩnh gì đã từ từ bình ổn trở lại.
- Anh Diệp!
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào, Dương Quân vô cùng kích động gọi to.
Nơi đây là một nhà khách của huyện Lục Thương, Diệp Trạch Đào cũng đã nhìn thấy Phương Minh Dũng đưa Dương Quân đến.
- Tình hình thế nào rồi?
Diệp Trạch Đào nhìn về phía Phương Minh Dũng.
Phương Minh Dũng lạnh nhạt nói:
- Cũng không có gì, lúc ấy người của tòa án tỉnh muốn bắt Dương Quân, người của chúng ta muốn xem giấy chứng nhận, lật ngược lại mấy người đó mà thôi.
Nói thật bình thản, nhưng Diệp Trạch Đào cũng hiểu được, có thể lấy được giấy tờ chứng nhận thì phải là chuyện không hề đơn giản.
Nhìn ánh mắt Diệp Trạch Đào, Phương Minh Dũng nói:
- Đội trưởng của chúng ta và Bộ Công an đã đàm phán, chuyện của Dương Quân là hành động cá nhân của đối phương!
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, người của Hoa Uy đã bắt đầu hành động rồi, Bộ Công an tất nhiên cũng phải có động tĩnh.
- Người quân tử bất kể làm chuyện gì cũng không thể làm ra những chuyện phạm pháp!
Diệp Trạch Đào nói với Dương Quân.
- Anh Diệp hãy yên tâm, do đối phương lấy cớ là bên công ty của chúng ta có hai kẻ phạm tội mà thôi, hai người đó mới được công ty nhận vào không lâu.
Diệp Trạch Đào trong lòng hiểu rõ, hai người kia rất có thể là do đối phương cố ý gài vào, tuy nhiên nếu chỉ đơn giản là mượn cớ như vậy thì liệu Sở Công an có chỗ nhúng tay vào không?
- Được rồi, đã đến huyện Lục Thương rồi, hãy xem xét tình hình đã.
Thông qua sự việc như vậy, phía trên có các quan to trên tỉnh tác động, ở đây Dương Quân lại được Phương Minh Dũng đưa đi, âm mưu của đối phương liền bị lộ rõ, đã không còn khả năng tiếp tục dùng cách như vậy để gây chuyện.
Diệp Trạch Đào biết rằng, chuyện này rất có thể đã chấm dứt từ đây rồi.

Dương Quân cũng thành thục hơn nhiều rồi, Diệp Trạch Đào đưa anh ta tới huyện Lục Thương là muốn cho anh ta xem xét tình hình huyện Lục Thương, trọng tâm của công ty Dương Quân bước tiếp theo có thể chuyển đến huyện Lục Thương.
Sắp xếp xong xuôi cho Dương Quân, Diệp Trạch Đào lên xe về chỗ ở.
Vào cửa nhà, lúc này Phương Minh Dũng mới lên tiếng:
- Bí thư Diệp, đội trưởng nói, thủ trưởng cũng đang chú ý đến việc này, việc này thủ trưởng cũng đã đích thân hỏi đến rồi, có lẽ là không có chuyện gì rồi!
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu:
- Có lẽ là như vậy.
Nhìn Phương Minh Dũng rời đi, Diệp Trạch Đào cảm thấy người vệ sĩ của Hoa Uy này quả thực rất hữu dụng, có một nhân vật như vậy ở bên cạnh có thể nói là rất được việc.
Khi nghĩ đến Điền Lâm Hỉ cũng vội vàng trở về tỉnh Ninh Hải, Diệp Trạch Đào biết rằng chuyện này đối phương âm thầm hành sự, sau khi ra tay, đối phương còn muốn làm cho âm mưu đã không còn có thể thực hiện được nữa.
Điền Lâm Hỉ nhanh chóng gọi điện thoại tới, khi Diệp Trạch Đào nhận điện thoại, Điền Lâm Hỉ nói:
- Được rồi, việc này đến đây coi như xong một giai đoạn, lão lãnh đạo cũng đã đích thân hỏi tới việc này!
Nghe được lời của Điền Lâm Hỉ, Diệp Trạch Đào liền hiểu được, đối phương vốn muốn âm thầm ám hại mình nhưng không ngờ lại bị mình phát hiện, hiện tại tất cả mọi người đều đang cạnh tranh nhau, nhất định sẽ khiến cho một số người phải gánh trách nhiệm.
Điền Lâm Hỉ lại nói thêm:
- Phó cục trưởng Cục Công an tỉnh Ninh Hải đã có một người về hưu, phó Thị trưởng thành phố Cừ Dương hiện tại đã từ chức, cái tên Trần Tỏa Dương kia không sao rồi, còn nữa, công ty Dương Quân trải qua điều tra tất cả đều trong sạch, không có gì bất hợp pháp.
Sự việc đã trở nên như vậy, Diệp Trạch Đào biết rằng, cách thức mà đối phương sử dụng rõ ràng đã thất bại.
- Thầy, đây là kết quả cuối cùng rồi sao?
- Trạch Đào, rất nhiều chuyện còn chưa đến thời điểm quan trọng nhất, như vậy cũng xem như là một kết cục tạm ổn đi, con yên tâm đi, ta sẽ cho con thấy, về sau muốn gây chuyện ở đất Ninh Hải này không hề dễ dàng như thế nữa đâu.
- Chuyện của công ty do ai đưa ra kết luận?
Diệp Trạch Đào hỏi.
Điền Lâm Hỉ cười ha ha nói:
- Ủy ban Kỷ luật Trung ương!

Diệp Trạch Đào cũng cười, nếu thực sự là kết luận do Ủy ban Kỷ luật Trung ương đưa ra thì lần sau còn có kẻ nào dám dùng việc này để gây sự với hắn nữa chứ, không qua mặt nổi Ủy ban Kỷ luật Trung ương đâu, đây mới là việc có lợi nhất đối với hắn, xem ra mẹ vợ của hắn trong đó đã phát huy vai trò mấu chốt nhất rồi!
Khi Diệp Trạch Đào nghĩ đến chuyện công ty có kết cục như vậy, lúc này mới xem như là hoàn toàn yên tâm, việc này vẫn luôn là điểm yếu của Diệp Trạch Đào, lần này là kết luận do Ủy ban Kỷ luật Trung ương đưa ra xem như là một vòng bảo hộ an toàn cho mình.
Điền Lâm Hỉ vừa gọi xong, Trịnh Thành Trung cũng gọi tới:
- Trạch Đào, thân phận của con rất đặc biệt, Ủy ban Kỷ luật Trung ương và Ban Tổ chức Trung ương liên hợp phái nhân viên bí mật đến huyện Thảo Hải, thông qua điều tra đã đưa ra kết luận, con ở đó không có vấn đề gì rồi, tiếp theo yên tâm phát triển huyện Lục Thương đi!
Trịnh Thành Trung đúng là rất quan tâm đến mình!
Diệp Trạch Đào có thể cảm nhận được việc Trịnh Thành Trung âm thầm đứng sau trợ giúp:
- Cảm ơn bố!
Lần này Diệp Trạch Đào thật sự cảm kích trong lòng.
Trịnh Thành Trung nói:
- Làm việc cho tốt đi con!
Gọi điện thoại xong, Diệp Trạch Đào thở dài, bản thân hắn chỉ là một Bí thư Huyện ủy nhỏ nhoi, sao có thể gặp phải bao nhiêu sự việc lớn như vậy chứ!
Ngày hôm sau đi làm, Diệp Trạch Đào cảm thấy tất cả đều vô cùng hài lòng, dọc đường đi đều mỉm cười chào hỏi các cán bộ huyện.
Đi vào văn phòng, Kiều Ứng Xương liền cười nói:
- Bí thư Diệp, từ sau buổi họp báo, có rất nhiều thương gia đến huyện Lục Thương để phát triển.
- Chính sách nằm chính tại đó, họ đến đây phát triển là một cơ hội cho chúng ta, chỉ cần có khả năng quan sát thì nhất định có thể nắm chắc cơ hội này.
Hai người thảo luận chuyện triển khai tình hình ở huyện Lục Thương.
Ngay lúc này, điện thoại Diệp Trạch Đào vang lên, nhìn thấy dãy số hiện lên trên màn hình di dộng, Diệp Trạch Đào sửng sốt nói với Kiều Ứng Xương:
- Anh làm việc của anh đi.
Kiều Ứng Xương cũng là người hiểu chuyện, biết Bí thư Diệp có một cuộc điện thoại quan trọng, nhanh chóng nói:

- Được, Bí thư Diệp làm việc của anh đi, tôi ra ngoài trước.
Nhìn Kiều Ứng Xương đi ra ngoài rồi đóng cửa lại, Diệp Trạch Đào mới ấn điện thoại:
- Thị trưởng Trần, công tác ở thành phố đã tạm ổn rồi chứ?
Hóa ra cuộc điện thoại này là do Trần Đại Tường gọi tới.
Diệp Trạch Đào cũng không muốn cho người khác biết rằng hắn và Trần Đại Tường có quan hệ rất thân thiết.
Trần Đại Tường nói:
- Có tiện nói chuyện không?
- Cháu đang một mình trong phòng làm việc.
- Ừ, Trạch Đào à, có một chuyện bác nghĩ là nên nói với cháu, cháu phải có sự chuẩn bị mới được!
Nghe thấy giọng điệu nghiêm túc của Trần Đại Tường truyền tới trong điện thoại, Diệp Trạch Đào trong lòng hốt hoảng, không chừng thực sự là có chuyện gì lại sắp xảy ra nữa.
- Bác nói đi ạ.
- Trạch Đào, là như vậy, hôm qua bác gặp được Bí thư Vi rồi.
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Phía các bác là thông gia, gặp mặt cũng là chuyện thường tình mà!
Trần Đại Tường vẫn không cười, chân thành nói:
- Cháu hiểu bác là được rồi, tuy rằng giữa bác với ông ta là quan hệ thông gia, nhưng có một số việc bác cảm thấy vẫn cần phải cho cháu biết một chút!
Từ lần trước ở chung trong bệnh viện với cha con Trần Đại Tường, Diệp Trạch Đào cũng cảm giác được hai cha con này đã thân mật với hắn hơn nhiều.
- Thị trưởng Trần, cháu hiểu!
- Tốt lắm, con người bác đi đường luôn muốn bố trí sẵn một con đường phòng bị, cháu biết đấy!
Lão già này!
Diệp Trạch Đào vui vẻ, con người Trần Đại Tường này ở trước mặt hắn xem ra cũng rất thẳng thắn bộc trực, xem mình như nước phòng bị của ông ta.
- Thị trưởng Trần, kỳ thật cháu cũng không phải là có thế lực gì, cháu vẫn còn phải dựa vào bác ấy chứ!
Diệp Trạch Đào liền nói.

Trần Đại Tường cười nói:
- Thôi bỏ đi, hai người chúng ta xem như là đã hiểu rõ cháu, cháu hôm nay như thế này nhưng không có nghĩa ngày mai cũng vẫn như thế này!
Diệp Trạch Đào cũng biết Trần Đại Tường nhất định đã bỏ công sức để điều tra bản thân, cũng biết không ít việc, không muốn dây dưa thêm nữa Diệp Trạch Đào liền hỏi:
- Thị trưởng Trần, bác gọi điện thoại có việc gì không ạ?
- Cháu xem đấy, mới có chút đã nghĩ đi đâu rồi!
Trần Đại Tường nói một câu như vậy rồi thở dài:
- Trạch Đào, việc thu hút đầu tư ở huyện các cháu thật dễ dàng!
- Đúng vậy ạ, từ khi trung ương đề ra không ít chính sách càng có nhiều thương nhân đến huyện cháu đầu tư, Cục Xúc tiến đầu tư mới điều chỉnh cũng vô cùng bận rộn, khu kinh tế mới thì vô cùng náo nhiệt!
Trần Đại Tường cười nói:
- Khi mà rất nhiều người đang đau đầu chuyện thu hút đầu từ thì cháu lại không hề phải lo lắng đến!
- Đó đều là do chính sách!
- Trạch Đào, nói đến vấn đề chính đi, Bí thư Vi nói với ta một chuyện, tập đoàn Deakin vi Mĩ rất xem trọng sự phát triển của Trung Quốc, dự định đầu tư 4 tỷ nhân dân tệ vào huyện Lục Thương để xây dựng một công ty điện ảnh và truyền hình, muốn biến huyện Lục Thương thành công ty điện ảnh và truyền hình lớn nhất Trung Quốc, việc này Bí thư Vi rất xem trọng, đã giao cho bác đi liên hệ.
Hả?
Diệp Trạch Đào bị chấn động mạnh, chuyện này là sao vậy?
Cảm nhận được sự sợ hãi của Diệp Trạch Đào, Trần Đại Tường cười khổ:
- Trạch Đào, bác buồn lòng quá, các cháu không phải đã đàm phán thành công một dự án công ty điện ảnh truyền hình ba tỷ rồi sao, sao lại còn có thêm một dự án bốn tỷ nữa chứ, đây không phải là muốn quyết đấu đấy chứ? Tuy nhiên, việc này Bí thư Vi đã nói rồi, cơ bản là không có vấn đề gì, bác là người liên lạc của Bí thư Vi, cháu nhất định phải có tâm lý chuẩn bị đấy!
Nhận điện thoại xong, Diệp Trạch Đào nhíu mày, việc này là sao vậy nhỉ!
Móc điếu thuốc ra một hồi, Diệp Trạch Đào càng nghĩ càng thấy kinh hãi, vì muốn ngản cản sự phát triển của Trung Quốc, mấy lực lượng cùng liên hiệp lại, cho dù là tổn thất tạm thời nhưng cũng là muốn chèn ép sản nghiệp dân tộc của Trung Quốc!
Diệp Trạch Đào còn có mối bận tâm lớn hơn nữa, nếu dự án trước đó của huyện Lục Thương, công ty nước ngoài muốn đối chọi gay gắt cũng làm một hạng mục giống như vậy, nếu tiếp tục làm thế, có công ty có vốn đầu tư nước ngoài có được tài chính hùng hậu và sự ủng hộ của nhân tàithì các công ty trong nước liệu còn có thể cạnh tranh được không?
Vấn đề đúng là có chút nghiêm trọng rồi!
Không đánh được mình, đối phương lại chuyển sang tư thế quyết đấu này, việc này có chút đau đầu rồi đây.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.