Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 940: Bổ Nhiệm Nhân Sự



Dương Thăng Hải lúc này vội vàng hơn bất cứ người nào khác, sau khi giành được quyền lãnh đạo khu kinh tế mới Giáp Hà, ông ta lập tức gọi cho Diệp Trạch Đào, tỏ thái độ muốn đến tham quan tìm hiểu tình hình khu kinh tế.

Bây giờ Dương Thăng Hải đã có cái cớ để dễ dàng làm việc với Diệp Trạch Đào, là một người có tính nóng vội, ông ta vội vàng gọi cho Diệp Trạch Đào, yêu cầu Diệp Trạch Đào đến văn phòng ông ta để bàn bạc, trao đổi vấn đề phát triển khu kinh tế.

Khi nhận được cuộc điện thoại của Dương Thăng Hải, Diệp Trạch Đào đang hả hê uống rượu với Trần Đại Tường.

Trần Đại Tường đang kể cho Diệp Trạch Đào những tâm sự trong lòng.

- Tôi quả nhiên là không nhìn nhầm người, Trạch Đào, cậu là người đi đến đâu cũng có thể tung hoành được, bí thư tỉnh ủy rất coi trọng cậu!

Trần Đại Tường luôn luôn chú ý quan sát, ít nhiều cũng nghe ngóng được một chút tình hình.

Cảm xúc lúc Trần Đại Tường nói giống như chính ông ta đặt được lợi ích gì đó vậy.

Nói tới đây, Trần Đại Tường tiếp tục:

- Người anh em này, cậu hãy nhìn tôi đây, vừa mới đến tỉnh Cam Ninh, vẫn còn chân ướt chân ráo, không hiểu rõ tình hình, nghe nói ở đây có chuyện loại trừ, tôi chính là vì thấy cậu ở đây nên mới muốn yêu cầu cho chuyển đến đây, dù bất luận thế nào cậu cũng phải quan tâm ông anh đây một chút, đừng làm cho tôi đây phải bôi tro trát trấu vào mặt mà ra đi.

Khi nhìn về phía Trần Đại Tường, Diệp Trạch Đào cũng đã nghĩ, một khi Vi Hoành Thạch mất đi vị trí đang có thì sự nâng đỡ cho Trần Đại Tường cũng sẽ giảm đi rất nhiều.

- Chủ tịch Trần, Bí thư Vi một khi đã điều anh đến đây, ắt hẳn đã có sự sắp đặt trước cho sự thăng tiến của anh rồi chứ?

Trần Đại Tường thở dài, nâng ly rượu lên uống một hơi rồi nói:

- Điều ông ta quan tâm chủ yếu bây giờ là họ hàng nhà ông ta, tôi và ông ta chẳng có quan hệ gì thân thích, tiểu Tú và con trai ông ta mới là vấn đề lớn cần giải quyết.

- Tại sao lại như vậy, việc không thể thành sao?

- Cũng không hẳn là như thế, giấy kết hôn thì cũng bị xé rồi, thì cũng vẫn là vợ chồng hợp pháp, thế nhưng, biết nói thế nào nhỉ! Dù sao ở đây cũng không có người ngoài, anh cũng biết đấy, thằng nhãi đó là người như thế nào, Tiểu Tú nhà tôi xinh đẹp trẻ trung như vậy, tôi thật không đành lòng nhìn thấy nó tiếp tục như thế nữa!

Khi nói câu này, nhìn về phía Diệp Trạch Đào, Trần Đại Tường thấy ánh mắt của Trạch Đào lộ ra vẻ hứng thú đặc biệt.

Những lời của Trần Đại Tường nói cũng không phải là không có lý. Theo đà đi xuống của Vi gia, Trần Đại Tường không thể không có suy nghĩ khác đi. Việc này cũng cần phải suy nghĩ một cách cẩn thận.

- Người anh em này, mặc dù tôi và Vi gia là thông gia, cậu nói một câu thật lòng, Trần Đại Tường tôi đã từng làm việc gì không tốt với cậu chưa, nói thật lòng, khi trong lòng tôi gặp phải chuyện gì bực mình, khó chịu, điều đầu tiên mà tôi nghĩ đến là tìm cậu tâm sự, hai người chúng ta rất hợp nhau đấy!

Lúc này Diệp Trạch Đào chợt nghĩ, dù sao Dương Thăng Hải cũng đã nắm được quyền lãnh đạo, cũng chẳng có gì phải giấu diếm, nói cho Trần Đại Tường biết tình hình nội bộ, có thể lấy được sự tín nhiệm của ông ta đối với mình, hắn cười đáp:

- Chủ tịch tỉnh Trần, có một việc này có lẽ sẽ rất có lợi cho chỗ đứng của anh ở tỉnh Cam Ninh này.

Trần Đại Tường lập tức đặt ly rượu xuống, điệu bộ rất nghiêm túc nói:

- Tôi biết ngay là cậu đã sớm nghĩ cho ông anh này mà, cậu nói đi, tôi nghe cậu.

Nếu để người ngoài nghe thấy thì thật không khỏi ngạc nhiên, một vị phó chủ tịch tỉnh quyền cao chức trọng lại nói sẽ nghe lời của một vị phó chủ tịch thành phố nhỏ bé.

Dù sao thì Diệp Trạch Đào cũng nắm rõ tình hình của Trần Đại Tường, không có gì đáng phải lo ngại, liền nói:

- Khu kinh tế mới Giáp Hà trong thời gian ngắn thôi sẽ có sự phát triển mạnh mẽ, nếu như chủ tịch Trần trong giai đoạn này có thể đứng về phía bí thư Dương thì sẽ rất có lợi đối với tiền đồ của anh.

- Ồ!

Trần Đại Tường ngồi đăm chiêu suy nghĩ.

Nhìn thấy điệu bộ đang suy tính của Trần Đại Tường, Diệp Trạch Đào liền gắp một đũa thức ăn đưa vào miệng. Hắn đang đợi sự cân nhắc của Trần Đại Tường.

- Người anh em, cậu nói tôi nên làm thế nào?

Trần Đại tường biết Dương Thăng Hải thuộc phe Trịnh Thành Trung, nếu như đi lại gần gũi với Dương Thăng Hải liệu có ảnh hưởng đến cái nhìn của Vi Hoành Thạch không đây, việc này ông ta vẫn cần phải xem xét thật kỹ lưỡng, thế nhưng Trần Đại Tường nhanh chóng bỏ chuyện này sang một bên, cứ cho là Vi Hoành Thạch có hỏi đến chuyện này đi chăng nữa, thì cũng có thể nói là để có thể đứng vững trên đất Cam Ninh, đây là chuyện bất đắc dĩ không thể nào làm khác được.

- Tôi chỉ nói qua tình hình của khu kinh tế mới Giáp Hà, anh tự mình quyết định, hiện nay tình hình của khu kinh tế Giáp Hà này ngoại trừ Bí thư Dương ra, những người khác đều không biết.

- Tôi biết, tôi biết, tôi cũng sẽ không tiết lộ ra ngoài đâu.

Tên Trần Đại Tường này cũng là kẻ thông minh, ngay lập tức đã nói sẽ không tiết lộ ra ngoài.

Diệp Trạch Đào khẽ cười rồi tiếp tục nói qua về những thay đổi có thể xảy ra ở khu kinh tế mới Giáp Hà cho Trần Đại Tường biết.

Nghe qua những thông tin mà Diệp Trạch Đào cung cấp, Trần Đại Tường không khỏi giật mình, một lúc sau hắn giơ ngón cái lên nói:

- Chẳng trách sao Tiểu Tú nhà tôi lại thích cậu như vậy, quả nhiên là lợi hại, nếu như cậu có thể làm được những chuyện này chiến tích cậu đạt được trong công việc sẽ vô cùng rực rỡ.

Cạn ly!

Lão già này, tại sao đang lúc nói những chuyện thế này lại lôi tiểu Tú nhà ông ta vào không biết!

Diệp Trạch Đào thật không còn gì để nói nữa.

Diệp Trạch Đào tiếp lời:

- Tôi có không ít bạn bè, dù sao chuyện này cũng đã nói với anh rồi, muốn chen chân vào thì anh phải nhanh lên mới được.

Trần Đại Tường thật sự kinh ngạc, thật không thể ngờ Diệp Trạch Đào lại có thể có động tĩnh lớn nhanh như vậy. Trong khoảng thời gian ngắn nói chuyện lại có thể tiết lộ cho mình biết chuyện này, xem ra Diệp Trạch Đào hắn rất xem trọng mối quan hệ với mình, thật không uổng công mình xem trọng hắn, con người trẻ tuổi này nhất định sẽ có một tiền đồ sáng lạn.

Xem ra cần nói rõ tình hình lại cho tiểu Tú biết, nếu như hai đứa có thể tiến triển hơn nữa thì sẽ có lợi với tất cả mọi người.

- Người anh em, hôm nay lúc tôi đến để báo danh, chủ tịch thành phố nói cần phải dợi một thời gian nữa mới sắp xếp công việc cho tôi, thật không biết sẽ được bố trí như thế nào đây, bây giờ thì tốt rồi, tôi sẽ đề nghị đến quản lý khu kinh tế mới Giáp Hà!

Trần Đại Tường có vẻ bị kích động mạnh.

Diệp Trạch Đào cười nói:

- Muộn rồi, bí thư Dương sớm đã phân công việc này rồi!

- Ha ha, ha ha, không muộn, không muộn, tôi vẫn muốn đi để giành lấy vị trí phụ trách, dù cho chỉ là trợ thủ của Bí thư Dương, chỉ cần có thể chen chân vào được là được rồi, cậu cần phải biết, Trần Đại Tường tôi đây nói về bản lĩnh khác tôi đây không có, những riêng việc chen chân vào đâu đó thì tôi thừa bản lĩnh, không được, việc này tôi phải nhanh chân làm cho xong mới được!

Diệp Trạch Đào cười nói:

- Nếu anh tiết lộ chuyện này ra ngoài thì sẽ không có phần cho anh đâu.

- Ha ha, điều này tôi thừa hiểu, cậu yên tâm, việc khác thì tôi có thể để đây được, nhưng việc đục nước thả câu này thì không thành vấn đề, tôi lần này sẽ chấp nhận khó khăn để đi lên.

Diệp Trạch Đào liền bật cười thật lớn, cảm thấy tên Trần Đại Tường cũng là một kẻ khá thú vị đây.

Cả hai người đều có việc riêng cần giải quyết, do đó sau khi dùng bữa xong, hai người nhanh chóng ai đi đường nấy.

Lúc đi ra, Trần Đại Tường nói:

- Liên lạc qua điện thoại nhé!

Nói xong vội vàng phóng xe đi.

Diệp Trạch Đào ngồi vào xe, đầu tiên đi đến một biệt thự để xe ở đó, rồi sau đó từ biệt thự đi ra bắt một chiếc xe taxi đi đến tỉnh ủy.

Khi Diệp Trạch Đào tới nơi, Dương Thăng Hải đang xem một tập tài liệu liên quan đến khu kinh tế Giáp Hà.

Bỏ cặp kính ra khỏi mắt, Dương Thăng Hải cười nói:

- Chiều nay sẽ triệu tập một cuộc họp hội nghị thường vụ. Nội dung cuộc họp là tôi sẽ phân công cụ thể công tác ở khu kinh tế Giáp Hà, Trạch Đào, khu Giáp Hà này có phát triển được hay không phải nhờ cả vào cậu rồi.

Dương Thăng Hải nói chuyện có vẻ khách sáo, Diệp Trạch Đào thừa hiểu điều này, đối phương càng tỏ ra khách khí thì bản thân mình càng phải cẩn thận hơn mới được.

- Có sự lãnh đạo của bí thư Dương, tôi tin rằng công việc ở khu kinh tế Giáp Hà sẽ ngày một tốt đẹp.

Dương Thăng Hải vẻ mặt tươi cười nói:

- Trạch Đào này, tôi vừa xem qua tư liệu về khu Giáp Hà, mỗi năm tỉnh phải cấp 7 trăm triệu, nhưng đến thời điểm hiện nay 5 trăm triệu nữa vẫn chưa thấy chuyển đến, như thế là không được, bất luận thế nào cũng phải bảo đảm sự đầy đủ về tiền bạc.

- Có sự quan tâm và ủng hộ của Bí thư Dương, tôi cảm thấy sự phát triển của khu kinh tế mới sau này càng tốt hơn.

- Trạch Đạo, việc khác tôi không giúp gì được cho cậu, điều duy nhất có thể làm cho cậu là đòi hỏi chính sách hỗ trợ từ trung ương đến địa phương, loại bỏ những chướng ngại trong công việc của các cậu!

Dương Thăng Hải đã đặt sự phát triển của khu kinh tế mới Giáp Hà lên hàng đầu.

Diệp Trạch Đào nói:

- Bí thư Dương, khu Giáp Hà hiện nay vẫn chưa phát triển gì nhiều, tôi dự định dốc hết khả năng để điều động những cán bộ ở ngoài tỉnh đến khu kinh tế làm việc. Nếu như có thể điều động được một đội ngũ cán bộ đến khu kinh tế này, theo đà phát triển của khu kinh tế, những cán bộ này sẽ nhanh chóng trưởng thành.

Dương Thăng Hải lập tức nhận ra vấn đề then chốt trong câu nói của Diệp Trạch Đào, đây xem ra cũng là một cơ hội. Nếu như có thể điều động những kẻ thân cận của mình đến nơi mà ít người tự nguyện đến, nếu kỳ tích có xuất hiện, những người này sẽ càng được trọng dụng, người của mình coi như đã gia nhập vào tỉnh Cam Ninh này rồi!

Thực ra, Dương Thăng Hải sớm đã nghĩ đến chuyện này, bây giờ thấy Diệp Trạch Đào cũng có suy nghĩ này, suy nghĩ này vốn đã có từ trước là đưa những người thân tín của mình vào khu kinh tế mới coi như đã định. Lúc này phải nhờ cậy cả vào Diệp Trạch Đào mới được.

- Nghe nói bộ máy làm việc của khu kinh tế các cậu phối hợp không được tốt phải không?

Diệp Trạch Đào vừa nghe đã biết đánh đúng tâm lý của Dương Thăng Hải, Diệp Trạch Đào cho rằng mình cần phải nắm quyền khống chế, điều khiển khu kinh tế mới, hiện nay bộ máy làm việc ở khu kinh tế vẫn còn hai người vướng bận chuyện công tác ở thành phố, nhưng dù cho có hơn hai người thì cũng không ảnh hưởng gì đến sự khống chế của mình với khu vực này, liền nói:

- Hiện nay một vị phó bí thư và một vị phó chủ nhiệm vẫn chưa đúng vị trí, thế nhưng theo đà phát triển của khu kinh tế, mỗi một vị phó chủ nhiệm phụ trách một khu vực, thì vẫn cần thêm sự phối hợp của một vài người nữa.

Dương Thăng Hải gật đầu nói:

- Cậu nói rất đúng, xét tình hình cơ cấu tổ chức hiện nay, lực lượng có vẻ mỏng. Như thế này đi, vì sự phát triển của khu kinh tế, tôi sẽ điều thêm cho cậu hai người, cậu thấy thế nào?

Diệp Trạch Đào liền đáp:

- Địa bàn hiện nay cũng tương đối lớn, dựa theo tình hình phát triển hiện nay của khu kinh tế, bộ máy cơ cấu tổ chức về căn bản không thể đáp ứng được sự tiến triển của công việc, theo ý kiến cá nhân tôi thì tôi cho rằng ít nhất nên cử thêm năm người phụ trách nữa mới được.

Dương Thăng Hải cũng biết, lúc này điều quan trọng là phải biết trọng dụng Diệp Trạch Đào, không phải là lúc tranh đấu với hắn, có thể bố trí hai người phụ trách giúp hắn đã thỏa mãn lắm rồi, Dương Thăng Hải đáp:

- Nhân cơ hội này, cậu nhanh chóng lo chu đáo việc cử thêm ba người phụ trách cho tốt.

Diệp Trạch Đào suy nghĩ một lát, trong giai đoạn phát triển tiếp theo của khu kinh tế nhất định phải cử tay chân tin cậy của mình đến nắm giữ, chọn người đầu tiên phải là những kẻ thực sự trung thành, về phương diện này có 3 người, một là Phương Di Mai, hai là Kiều Ứng Xương, ba là Tôn Dân Phú, hắn liền đề cử 3 người này với Dương Thăng Hải.

Dương Thăng Hải gật đầu đáp:

- Hiện nay việc bố trí nhân sự do tôi quản lý, việc này cứ quyết định như thế, cậu lập tức liên hệ với ba người họ, tỉnh sẽ nhanh chóng hoàn thành thủ tục điều động nhân viên.

Dương Thăng Hải bị ép phải phân công nhân sự ở khu kinh tế mới, tại buổi họp đã đưa ra yêu cầu về nhân sự, việc này đã nằm trong tay rồi, tiếp sau đây Dương Thăng Hải cần phải nhanh chóng ra tay hành động.

Nghĩ đến việc những người thân tín của mình sắp được điều đến, Diệp Trạch Đào không khỏi vui mừng, phấn chấn. mối quan hệ với Dương Thăng Hải xem như đôi bên cùng có lợi, đây là mối quan hệ lợi ích, so với bất cứ loại quan hệ nào thì nó kỳ thực cũng đều có giá trị thực sự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.