Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 942: Đều Không Nhìn Ra



- Phó bí thư Hà, khu kinh tế mới Giáp Hà loạn rồi!

Tại phòng làm việc của Hà Kim Nghiêu, Vu Chi Hán cau mày nói.

Hà Kim Nghiêu cũng đang cau mày, ông ta cũng không nắm rõ tình hình cụ thể.

- Cậu nói xem, Lão Dương liệu có giở trò gì không?

Thấy được trong thời gian này, Dương Thăng Hải bận rộn lo việc điều chỉnh nhân sự của khu kinh tế, mọi người đều cảm thấy nghi hoặc.

- Phó bí thư Hà, gần đây liên tục điều người từ bên ngoài đến, lần trước trong cuộc họp Ủy ban thường vụ đã giao quyền này cho ông Dương, lần này ông ta xem như đang sử dụng hết quyền lực của mình rồi!

Hà Kim Nghiêu nhì về phía Vu Chi Hán nói:

- Trong cuộc họp lần trước, mọi người muốn ông Dương phụ trách khu kinh tế mới Giáp Hà nên đã trao cho ông ta không ít quyền lực, việc phân bố nhân sự này cũng là một trong những quyền lực đó, hiện nay không có cách nào thay đổi được.

- Không chỉ có ông Dương đưa người đến khu kinh tế, ngay cả Diệp Trạch Đào cũng không ngừng đưa người đến, cơ cấu tổ chức của khu kinh tế đang được tiến hành điều chỉnh, thay mới toàn bộ.

- Chuyện này, trong cuộc hợp không thể không thông qua, dù sao thì cũng đã giao quyền lực này cho ông ta rồi.

Hà Kim Nghiêu bực bội châm điếu thuốc.

- Cậu thử đi điều tra về hoàn cảnh, tình hình của mấy người đó xem sao?

- Ông Dương điều đến hai người, một người phụ nữ tên là Ninh Tịnh Hương, đang giữ chức Phó Bí thư, một người tên Nhan Trường Lực và một người tên Lăng Tịnh Nam đều đang giữ chức Phó chủ nhiệm. Ngoài ra thì là người của Diệp Trạch Đào đưa tới, Lưu Định Khải, Tôn Dân Phú, Kiều Ứng Xương, ba người này đều là phó chủ nhiệm và bí thư kiểm tra kỷ luật, ngoài những người đó ra còn điều động đến một vài vị cán bộ.

- Con mẹ nó, một khu kinh tế mà lắm phó chủ nhiệm thế!

Hà Kim Nghiêu chửi thề.

- Chi Hán, việc này thể hiện hắn muốn mở rộng hơn nữa, phát triển khu kinh tế hơn nữa!

- Có thể làm được không đây?

Hà Kim Nghiêu nhả một đợt khói thuốc rồi bắt đầu trầm tư.

- Phó bí thư Hà, tôi cảm thấy ông Dương này dường như đang muốn làm một điều gì đó, xem ra ông ta có mưu tính, dã tâm nào đó.

Đây cũng là việc mà mọi người dự đoán, từ tình hình hiện nay có thể thấy, nếu như Dương Thăng Hải và Diệp Trạch Đào hai người bọn họ không có dã tâm, tại sao lại có thể điều người đến làm những vị trí chủ chốt như vậy.

Thật khó hiểu!

Hai người đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy trong chuyện này nhất định có nội tình gì đó.

Việc này nếu đúng như dự đoán, nếu như bọn họ không có dã tâm thì việc đưa nhiều người đến như vậy cũng chẳng có ích lợi gì cho Diệp Trạch Đào và Dương Thăng Hải, hai người bọn họ cũng không có gì phải đau đầu nhức óc về chuyện này.

Có lẽ mọi người đều quá xem thường con người Diệp Trạch Đào rồi!

Đang nói chuyện, Vu Chi Hán nhận được cuộc điện thoại. Nghe điện thoại xong ông ta liền lắc đầu nói:

- Những vị phó chủ nhiệm mà bọn họ điều động đều đã tới cả rồi!

Hà Kim Nghiêu cau mày:

- Điều người từ bên ngoài tới với số lượng lớn như vậy, nếu như khu công nghiệp tiếp tục phát triển đi lên, sẽ có sự tác động tiêu cực rất lớn đối với thành phố Lan Phong các cậu!

Việc này không còn là vấn đề nhỏ nữa rồi, mặt của hai người trở nên biến sắc.

Nhất định là có nội tình!

Trước còn nghĩ rằng sẽ được chứng kiến màn hài kịch của khu kinh tế mới Giáp Hà, bây giờ sau khi nhận thấy tình hình của khu kinh tế, hai người đều rõ, lần này rất có thể đã bị lừa một vố đau.

Hà Kim Nghiêu nghĩ đây tuyệt đối không phải là việc nhỏ nữa, liền vội vàng nhấc điện thoại trên bàn gọi điện thoại cho Chủ tịch thành tỉnh Thành Quy Hán.

- Chủ tịch Thành, có việc gấp?

Thành Quy Hán lúc này cũng đang xem bản báo cáo liên quan đến việc điều chỉnh nhân sự của khu kinh tế mới vừa được đưa lên, sau khi xem qua một lượt, sắc mặt trở nên khó coi.

Nhận được điện thoại của Hà Kim Nghiêu, Thành Quy Hán đáp:

- Ông Hà, có chuyện gì?

- Nếu như chủ tịch Thành không có việc bận, tôi sẽ đến chỗ anh một chuyến.

- Được, tôi đợi cậu.

Goi điện thoại xong, Hà Kim Nghiêu quay ra nói với Vu Chi Hán:

- Chi Hán, việc của khu kinh tế Bình Hà cậu phải chú ý quan sát, theo sát tình hình bên đó một chút.

Hà Kim Nghiêu rất nhanh đã xuất hiện tại văn phòng làm việc của Thành Quy Hán.

Sau khi ngồi vào ghế, Hà Kim Nghiêu nói:

- Chủ tịch Thành, hành động của Bí thư Dương ở khu kinh tế Giáp Hà xem ra quá mạnh tay.

Thành Quy Hán gõ nhẹ vào mặt bàn:

- Đúng vậy, Ông Dương muốn làm lên kỳ tích trong công tác để chứng minh năng lực của bản thân.

Cả hai người đều có những điểm nghi vấn, chỉ là cho đến bây giờ vẫn không thể hiểu rõ tại sao Dương Thăng Hải lại có thể yên tâm điều người đến khu Giáp Hà như vậy.

- Các cán bộ nòng cốt của khu kinh tế mới Giáp Hà hiện nay, về căn bản đã thay đổi một loạt!

Hà Kim Nghiêu nói.

Nếu như khu kinh tếGiáp Hà này thực sự có sự khởi sắc, những cán bộ mới đến đó xem như đã bắn một tia phóng xạ xuống toàn tỉnh rồi, cho dù Dương Thăng Hải có một vài người thân thích, điều này hai người họ không quan tâm, hai người họ lo nhất là nếu khu kinh tế mới Giáp Hà phát triển thành công, uy tín của Dương Thăng Hải sẽ ngày càng lớn, nếu như chuyện đó xảy ra thật, Dương Thăng Hải sẽ có thể coi như đã đứng vững trên đất Cam Ninh này.

- Cậu cho rằng tiềm năng của khu kinh tế mới Giáp Hà lớn đến thế sao?

Lần đầu tiên Thành Quy Hán tức giận với sự phát triển của khu kinh tế mới Giáp Hà.

Hà Kim Nghiêu cũng có cùng suy nghĩ, việc này thật khiến người khác khó hiểu.

- Điều này tôi cũng không hiểu, tình hình ở khu Giáp Hà chúng ta đều nắm rất rõ, dựa vào năng lực hai người đó, đem đến mấy trăm triệu thì thì cũng có khả thể, thế nhưng ở một vùng như thế, lấy đâu ra tiền đầu tư mấy trăm triệu.

Thành Quy Hán liền gật đầu. Nếu không phải mọi người đều biết điều này, thì sao lại có chuyện ai cũng né tránh khu này.

Không hiểu nổi!

Một khu đất rộng lớn như thế, chỉ vài trăm triệu, thậm chí cứ cho là mười mấy cái trăm triệu đi, căn bản là không thể làm nên được cái gì ra hồn. Dương Thăng Hải cũng nên hiểu rõ điều này mới phải, ông ta rõ ràng biết vậy mà vẫn đi làm cái việc ấy, đúng là một câu hỏi lớn.

Thành Quy Hán nói:

- Công tác của đồng chí Trần Đại Tường mới đến đã được sắp xếp xong, trợ giúp ông Dương phụ trách tình hình của khu kinh tế mới Giáp Hà. Đây cũng là làm theo nguyện vọng của ông ta.

Hà Kim Nghiêu đáp:

- Điều này có gì đó kù cục, Trần Đại Tường vừa đến đã đưa ra đề nghị để thích nghi với công việc, muốn bắt đầu phối hợp phụ trách công tác khu kinh tế mới Giáp Hà, lúc đó tôi còn nghĩ vị phó chủ tịch tỉnh Trần này có lẽ là không rõ tình hình của tỉnh Cam Ninh, bây giờ xem ra anh ta nhất định là nắm được chút thông tin gì đó.

Thành Quy Hán giọng điệu đầy thâm ý:

- Đồng chí Trần Đại Tường là do có mối quan hệ với Bí thư Vi mà được điều tới.

Hà Kim Nghiêu càng thêm nghi hoặc, liền nói:

- Thật là kỳ cục hết mức!

Mọi người mặc dù không hiểu rõ nội tình của cấp trên, thế nhưng cũng biết được phần nào, Vi Hoành Thạch lần này hạ chức là do ông ta và Trịnh Thành Trung đối đầu, cứ cho tình hình là như thế, vậy thì làm thế nào Trần Đại Tường lại có thể biết được một chút nội tình ở đây chứ?

Thật không hiểu được!

Hai người càng ngẫm nghĩ càng thấy chuyện này có phần phức tạp.

Tiễn Hà Kim Nghiêu đi rồi, Thành Quy Hán lại nghĩ, việc này Trần Đại Tường có lẽ biết chút ít, ông ta liền gọi điện thoại kêu Trần Đại Tường đến gặp.

Lúc nhận được điện thoại, Trần Đại Tường không vội vàng rời khỏi phòng làm việc, mà ông ta gọi điện thoại cho Diệp Trạch Đào:

- Trạch Đào, chủ tịch tỉnh vừa gọi điện thoại cho tôi, kêu tôi đến chỗ ông ta một chuyến, tôi đoán rằng ông ta muốn dò hỏi chuyện của khu kinh tế Giáp Hà, cậu xem xem tôi nên trả lời như thế nào cho ổn thỏa đây?

Những ngày gần đây mọi người đều có phản ứng rất nhanh, những người không có sự hiểu biết về khu kinh tế Giáp Hà trước khi đến đây giờ đã tạm ổn rồi, đây là lần đầu tiên Diệp Trạch Đào đạt được hiệu suất cao nhất.

Ngồi trong phòng làm việc lúc này còn có hai chị em nhà họ Lỗ do Cố Minh Trung đưa đến.Họ cũng vừa làm xong thủ tục nhờ sự giúp đỡ của Cố Minh Trung.

Nhìn thấy Diệp Trạch Đào nói chuyện điện thoại, Cố Minh Trung nháy mắt ra hiệu cho Lỗ Nghệ Tiên, ba người liền rời khỏi phòng làm việc của Diệp Trạch Đào.

Nhìn thấy Cố Minh Trung đóng cửa, Diệp Trạch Đào lúc đó mới nói:

- Ý của chủ tịch Trần là…?

- Trạch Đào, tôi nghĩ rằng chuyện của các cậu không giấu được bao nhiêu lâu nữa đâu. Trong thành phố sẽ rất nhanh có tin tức đưa đến, còn nữa, xem chừng sự cố gắng của các cậu đã làm tình hình có sự thay đổi, tôi nghĩ là nhân việc này tiến thêm một bước tạo mối quan hệ với chủ tịch tỉnh Thành, cậu nghĩ sao?

Diệp Trạch Đào bật cười, Trần Đại Tường này quả thật là khôn khéo, cần phải tận dụng cơ hội này để làm cuộc đầu tư mới được.

Nghĩ đến việc cũng sắp đến lúc phải tiết lộ việc này, Diệp Trạch Đào liền nói:

- Được rồi, nếu như ông đã có sự lựa chọn thì nói một chút nội dung là được.

Trần Đại Tường liền cười đáp:

- Tôi biết ngay là Trạch Đào sẽ chiếu cố đến tôi mà. Cậu an tâm đi, tôi đi nói chuyện đối với cậu cũng có lợi.

Diệp Trạch Đào mặc dù không tin lời của Trần Đại Tường, tuy nhiên, nếu như có một tên như Trần Đại Tường trà trộn vào phe của Thành Quy Hán, đối với bản thân hắn mà nói cũng không phải là một việc xấu.

Gọi điện thoại xong, Trần Đại Tường chỉnh lại trang phục, sải những bước lớn ra khỏi phòng làm việc.

Lần này, thái độ đối đãi Trần Đại Tường của Thành Quy Hán càng nhiệt tình. Nhìn thấy Trần Đại Tường đi đến, Thành Quy Hán thậm chí còn đứng dậy tiếp đón.

- Chào chủ tịch!

Trần Đại Tường vừa bước vào phòng vừa cúi người chào Thành Quy Hán.

Nhìn thấy bộ dạng đó của Trần Đại Tường, Thành Quy Hán lúc đầu lặng người đi, kèm theo đó là sự hài lòng với thái độ, quy cách hành xử của Trần Đại Tường.

Bắt tay Trần Đại Tường, Thành Quy Hán nói:

- Đại Tường, đến tỉnh Cam Ninh chúng tôi làm việc, bây giờ cậu đã quen chưa?

- Rất tốt ạ, sự sắp xếp của mọi người đều rất ổn, hai ngày nay tôi đang làm quen dần với tình hình của khu kinh tế.

Thành Quy Hán chính là muốn hỏi thăm về tình hình của khu kinh tế mới Giáp Hà, có thể nhìn ra Trần Đại Tường có ý muốn chủ động nói trước việc này, trong lòng cũng vui mừng, thoải mái nói:

- Đại Tường, điều kiện ở Khu kinh tế mới Giáp Hà không được tốt lắm, tôi đang muốn sắp xếp cho cậu đảm nhận một vài công tác quan trọng hơn, không hiểu sao cậu lại chủ động đề nghị đến khu kinh tế mới Giáp Hà cùng với Bí thư Dương công tác?

Trần Đại Tường chợt ngây người, nhìn về phía Thành Quy Hán nói:

- Tôi được nghe không ít chuyện, rằng tỉnh ủy Cam Ninh vô cùng coi trọng khu kinh tế mới Giáp Hà. Mỗi năm cung cấp tài chính từ bảy trăm triệu trở lên, vậy thì Diệp Trạch Đào cũng là một kẻ lợi hại. Trong thành phố tôi nghe đồn hắn đã có một lực lượng lớn, đến Cam Ninh mới phát hiện ra mọi người vốn dĩ không thích làm công việc này, tôi cũng chỉ là lợi dụng cơ hội này kiếm chút thành tích mà thôi.

Nói như vậy là có ý gì!

Thành Quy Hán nghi ngờ nhìn Trần Đại Tường

Trần Đại Tường lúc đó cũng nhìn Thành Quy Hán một cách nghi hoặc, ông ta nói:

- Chủ tịch Thành không biết chuyện này sao?

Thành Quy Hán nhìn điệu bộ đó của Trần Đại Tường, trong lòng có chút bất an, dự cảm nhất định có có điều gì đó xảy ra.

- Chuyện gì vậy?

- Chủ tịch tỉnh, gần đây tôi thấy công việc của khu kinh tế mới Giáp Hà rất khó hiểu, trong lòng cũng nghĩ tỉnh Cam Ninh sẽ dung túng việc này, nghĩ ngợi mãi hóa ra có người lừa gạt các vị.

Thành Quy Hán nhìn điệu bộ của Trần Đại Tường, cười nói:

- Việc của tỉnh Cam Ninh Ủy ban nhân dân tỉnh vẫn nắm rất rõ.

Trần Đại Tường nói lại, đồng thời vẫn mang dáng vẻ đó, một lúc sau ông ta mang điệu bộ dù cho có bị mắng cũng phải nói cho bằng được chuyện này:

- Chủ tịch tỉnh, xem ra quả thực anh không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra rồi, việc này tôi không nói ra không được, nhất định phải nói rõ cho anh biết chuyện này mới được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.