Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 967: Cẩn Thận Sẽ Không Gây Ra Sai Lầm Lớn



Nhìn Ninh Tĩnh Hương đang ngồi đối diện không ngừng khóc, Diệp Trạch Đào khẽ nhíu mày, người phụ nữ này gặp phải chuyện này, xem ra đả kích cũng không nhỏ đâu!

Đúng là rất nhiều chuyện, lúc Diệp Trạch Đào đang giải quyết một số chuyện quan trọng thì khu kinh tế mới lại xảy ra chuyện, chồng của Ninh Tĩnh Hương vội vã chạy vào phòng làm việc, liền một bạt tay đánh qua, toàn bộ khu kinh tế mới này đều biết, chồng của Ninh Tĩnh Hương cũng biết chuyện cô lén đi gian díu với người tình.

Nói một cách dễ nghe, so với Ôn Phương đang ngồi bên cạnh cô còn kém rất nhiều, không ngờ Tư Mã Huy kia cùng người phụ nữ này gây ra một tiếng vang lớn đến thế!

Hiện tại chắc hẳn toàn bộ khu kinh tế mới đều biết chuyện này, Ninh Tĩnh Hương một Phó bí thư của khu kinh tế mới xem như không còn mặt mũi nào rồi.

Quả nhiên giống như suy nghĩ của Diệp Trạch Đào, chỉ trong thời gian rất ngắn mà chuyện của Tư Mã Huy và Ninh Tĩnh Hương đã được truyền bá rộng khắp trên mạng, điều khiến cho người ta không ngờ đến chính là vợ của Tư Mã Huy cũng đã tìm đến tỉnh Cam Ninh, chồng của Ninh Tĩnh Hương cũng tới.

Lại nhìn nhìn trên mặt của Ninh Tĩnh Hương ửng hồng, Diệp Trạch Đào lắc đầu, thủ đoạn của đối phương đúng là không chê vào đâu được!

Chồng của Ninh Tĩnh Hương là một người hung ác, cao cao to to, so với một thư ký còn non dạ như Tư Mã Huy cũng kém hơn một cấp bậc, chẳng trách Ninh Tĩnh Hương và Tư Mã Huy lại quan hệ bất chính như vậy!

Lại nghĩ đến Tư Mã Huy Diệp Trạch Đào chỉ biết cảm thán, bất kể ra sao TưMã Huy cũng là người của Dương Thăng Hải, sau khi xảy ra chuyện như vậy, Dương Thăng Hải phải phủi mông đến thành phố, để lại Tư Mã Huy ở đây.

Lại nghĩ đến chuyện khả năng tồn tại tiếp theo của Tư Mã Huy, Diệp Trạch Đào cảm thấy mình nên giúp Tư Mã Huy kia một phen. Nếu làm cho Tư Mã Huy nổi giận, có thể y sẽ để lộ chuyện của Dương Thăng Hải ra ngoài, vấn đề của Dương Thăng Hải thì to đấy!

- Chị Ninh đừng khóc nửa, sự việc cũng đã xảy ra rồi, nên nghĩ biện pháp giải quyết!

Ôn Phương ở đó khuyên.

- Vậy đi, trong khoảng thời gian này chị về nhà nghỉ ngơi đi. Sau khi chuyện này qua rồi mới đi làm lại, chị thấy thế nào?

Loại chuyện liên quan đến gia đình này Diệp Trạch Đào đúng là không giỏi giải quyết, khi nghĩ đến chồng Ninh Tĩnh Hương được khuyên can ở một căn phòng khác, Diệp Trạch Đào cảm thấy đau đầu liền nhìn thoáng qua Ôn Phương.

Ôn Phương nhìn Diệp Trạch Đào hơi hơi gật đầu, chuyện này cũng chỉ có thể do cô ấy giải quyết.

- Chủ tịch thành phố Diệp, tôi không thể chịu nổi nữa, tôi muốn ly hôn!

Bất chợt bị đánh và nghĩ đến chuyện của Tư Mã Huy, Ninh Tĩnh Hương kích động nói với Diệp Trạch Đào.

- Đồng chí Ninh Tĩnh Hương, cô nên vì gia đình cô mà ngẫm nghĩ, việc ly hôn không thể quyết định lúc kích động, có chuyện gì cũng nên đợi cô suy nghĩ thông suốt rồi nói sau!

Người phụ nữ này!

Diệp Trạch Đào chỉ có thể lắc đầu, rất nhiều phụ nữ do bị kích động quá nên ly hôn, chẳng lẽ ly hôn là cô ta có thể hạnh phúc sao? Nghĩ đến chuyện của Tư Mã Huy, Diệp Trạch Đào cảm thấy trong lúc nhất thời Tư Mã Huy bị kích động về chuyện của Ninh Tĩnh Hương mà thôi.

Trong lúc Ninh Tĩnh Hương được Ôn Phương khuyên giải đi ra ngoài, Diệp Trạch Đào ngồi đó lấy điếu thuốc ra hút.

Chuyện này xảy ra hơi nhanh, bên này vừa mới xảy ra chuyện, vợ của Tư Mã Huy và chồng của Ninh Tĩnh Hương đã chạy đến, càng ngày càng loạn đây!

Rất có tính khiêu khích!

Diệp Trạch Đào biết rằng trong chuyện này đối phương rất quen thuộc. Mỗi một bước đều rất tinh xảo, mang chồng của Ninh Tĩnh Hương đến đây gây náo, chắc tin này cũng không thể giữ bí mật, cũng sẽ được lăng xê lên.

Tình hình hiện nay tỉnh Cam Ninh đã rất loạn, căn bản không thích hợp đầu tư!

Diệp Trạch Đào lại nghĩ tới một vấn đề, hình như đối phương muốn làm cho tỉnh Cam Ninh trở nên đại loạn vậy. Chẳng lẽ họ không lo lắng Trung ương sẽ can thiệp vào tỉnh Cam Ninh?

Vấn đề này vẫn là chuyện Diệp Trạch Đào không hiểu.

Chẳng lẽ cấp trên thấy tình hình ở tỉnh Cam Ninh không giống như thực tế, những người cấp dưới đang âm thầm tranh đấu với nhau?

Lấy một điếu thuốc ra, Diệp Trạch Đào càng nghĩ càng cảm thấy nước sông ở tỉnh Cam Ninh rất sâu.

- Trạch Đào, chiều nay mở Hội nghị thường vụ đó, anh có thể đến đây không?

Giọng nói của Quan Bạch Viêm rất lớn.

- Chủ tịch thành phố Quan, tôi sẽ đến đúng giờ.

- Ha ha, tốt lắm, tôi sẽ đợi anh.

Mở Hội nghị thường vụ sao?

Đây chính là việc sau khi Vu Chi Hán lui ra, Quan Bạch Viêm sẽ chủ trì mở Hội nghị thường vụ!

Đã xảy ra nhiều chuyện như thế, người vui nhất chỉ có thể là Quan Bạch Viêm thôi, tuy rằng hiện nay không phải là Bí thư Thành uỷ nhưng cũng là người chủ trì công tác ở Thành uỷ, họp Hội nghị thường vụ này rốt cuộc là vấn đề gì?

Vừa nghĩ đến Hội nghị thường vụ ở thành phố Lan Phong, Diệp Trạch Đào không dám thả lỏng tâm trạng, mỗi lần tới dự Hội nghị thường vụ đều giống như một lần tranh đấu vậy, mở Hội nghị trong thời gian này, cũng không hiểu được dụng ý thực sự là gì.

Bọn Quan Bạch Viêm chắc hẳn đã có chuẩn bị?

Đối với Quan Bạch Viêm này, cho tới bây giờ Diệp Trạch Đào cũng không dám coi thường y, vẫn bộ dạng cười mị mị giống như không biết tức giận vậy, nhưng ai lại biết sau khi Vu Chi Hán lui ra, y đã trở thành người có lợi nhiều nhất.

Tạm thời cũng không hiểu được tình huống ở thành phố Lan Phong, nói vậy hành vi của Quan Bạch Viêm chắc hẳn ôn hoà hơn Vu Chi Hán rồi!

Suy nghĩ được một lúc thì Vệ Hùng Phi gọi điện thoại đến.

- Trạch Đào nói nghe chuyện này, tối qua lúc tôi cùng với Hà Kim Nghiêu bọn họ ăn cơm nghe được một chút tình huống, nghe nói có người bắt đầu theo dõi anh rồi đó, lần này người theo dõi là cao thủ, mục đích chính là thu thập một số tài liệu có liên quan đến anh!

Diệp Trạch Đào giật mình, Lý Duy cũng không phát hiện ra, điều này chứng tỏ trình độ theo dõi của đối phương rất cao siêu.

- Cha phải cẩn thận chút!

Diệp Trạch Đào rất lo lắng sự an toàn của Vệ Hùng Phi, bây giờ cha vợ mình đang toàn lực giúp mình rồi.

- Tôi không sao, phải để ý chút, anh phải chú ý một chút mới được, tôi biết nước ở tỉnh Cam Ninh này quá đục rồi, anh cũng nên chú ý an toàn, đúng rồi tôi đã biết chuyện của Tư Mã Huy, mặc dù họ không cẩn thận trong chuyện này nhưng cũng phải để ý mới được, tôi nghĩ hay là để Vũ Hinh mang theo đứa bé trở về Ninh Hải một thời gian, sau khi chuyện này lặng xuống mới đưa nó về đây, nếu ở đây không chú ý sẽ xảy ra chuyện!

Diệp Trạch Đào rất ủng hộ ý kiến của Vệ Hùng Phi, hắn cũng lo lắng, thế lực của đối phương ở đây rất lớn, cho dù không phân tâm, nếu bảo vệ không tốt sẽ bị đối phương nắm được nhược điểm.

Từ cú điện thoại này của Vệ Hùng Phi có thể lộ ra nội dung, cho dù Hà Kim Nghiêu không tham dự thì trong đám người của ông ta, cũng có người tham dự và mang lại điều bất lợi cho mình.

Vệ Hùng Phi này cũng là người từng trải, lập tức đã đánh vào bên trong đối phương, còn có thể biết được một số chuyện mà người khác không biết.

Nghĩ lại cũng nực cười, đối phương muốn tìm nhược điểm của mình, làm sao biết được con gái của Vệ Hùng Phi đã theo mình!

- Vậy được, con sẽ gọi điện thoại nói chuyện với Vũ Hinh, an toàn là trên hết!

Vệ Hùng Phi thở dài:

- Còn tưởng rằng thương trường tranh giành rất lợi hại, chốn quan trường này còn đen hơn thương trường, anh nhất định phải cẩn thận!

Diệp Trạch Đào cũng mỉm cười, đến giờ phút này đây Vệ Hùng Phi mới thấu hiểu được nỗi khốn khổ trong chốn quan trường, từng bước kinh tâm!

Thương trường còn có cơ hội đông sơn tái khởi, nếu đã ngã xuống trong chốn quan trường, đứng lên sẽ rất khó khăn.

Vừa mới gọi thông điện thoại với Vệ Vũ Hinh, Vệ Vũ Hinh liền nói với Diệp Trạch Đào:

- Trạch Đào, em nói với anh một chuyện, hôm nay lúc mua thức ăn trở về em nghe được có người đứng ở cửa bảo vệ hỏi tình hình của các nhân viên, hình như em nghe được người đó hỏi có bao nhiêu người phụ nữ độc thân sống ở đây!

Diệp Trạch Đào càng thấy sợ hãi, quả nhiên là có thế lực khắp nơi!

Nếu cử một số người quan sát ở cửa bảo vệ, nếu để cho những người đó thấy hình ảnh của mình, mình vừa bước vào cư xá đó chắc chắn sẽ bị đối phương phát hiện.

Chiêu này đúng là lợi hại!

Diệp Trạch Đào biết rằng từ bây giờ trở đi mình không thể đến cư xá đó nữa, chỉ cần mình đến đó, đối phương sẽ biết được mối quan hệ giữa mình và Vệ Vũ Hinh, đến lúc đó Vệ Hùng Phi sẽ bị liên luỵ.

Diệp Trạch Đào cảm thấy mình thật sự không chú ý đến chuyện này.

Ít nhiều có Vệ Vũ Hinh nhắc nhở, nếu không một khi đã đến cư xá kia và bước vào căn biệt thự thì vấn đề lớn đây.

- Vũ Hinh, ba của em vẫn chưa gọi điện cho em à, bây giờ tỉnh Cam Ninh rất nguy hiểm, ý kiến của anh muốn em và con gái trở về Ninh Hải một chuyến, một thời gian sau hãy quay lại, em thấy thế nào?

Diệp Trạch Đào đang lo lắng cho an nguy của Vệ Vũ Hinh.

Mấy ngày nay Vệ Vũ Hinh cũng chú ý đến tình hình ở tỉnh Cam Ninh, nghe thấy lời nói của Diệp Trạch Đào, lại nhớ tới chuyện mình đã nghe được hôm nay, biết được mình ở đây đối với hai bên đều không có lợi nên nói:

- Em lập tức cùng con quay về, Trạch Đào, anh nên cẩn thận một chút mới được!

- Anh không sao, em và con cẩn thận chút.

Khi nói xong điện thoại, Diệp Trạch Đào hít một tiếng, hiện nay khắp mọi nơi ở tỉnh Cam Ninh đều có biến cố!

Sau khi gọi xong cú điện thoại này, Ôn Phương bước vào.

- Chủ tịch thành phố Diệp, tôi tạm thời an ủi một chút Phó Bí thư Ninh, cô ta đồng ý nghỉ ngơi một thời gian.

- Ôn Phương, hiện nay tình hình ở đây rất phức tạp!

Diệp Trạch Đào đem chuyện đối phương muốn tìm nhược điểm của mình nói với Ôn Phương.

Ôn Phương nói:

- Cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn, chúng ta đã tận khả năng không đi ra ngoài một mình để tránh bị người ta phát hiện!

Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu nói:

- Không xoá sạch thế lực ở đây căn bản là không thể nào tiếp tục làm công tác, công việc hiện giờ của anh chính là đảm bảo cho khu kinh tế mới vận hành bình thường!

Ôn Phương nói:

- Chuyện này em sẽ làm.

xảy ra chuyện như thế này, Diệp Trạch Đào không còn dám khinh thường, khi ánh mắt nhìn thoáng qua văn phòng mình và gọi Lý Duy vào.

- Lý Duy, giao cho anh một nhiệm vụ, từ bây giờ trở đi, chỗ ở của tôi và văn phòng, xe và những thứ khác, nhất định phải kiểm tra thường xuyên!

Lý Duy nói:

- Chủ tịch thành phố Diệp, anh yên tâm, tôi sẽ làm.

Lúc này Diệp Trạch Đào mới gật gật đầu, cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.