Thanh Tâm là một học sinh bình thường như bao người bạn cùng tuổi khác. Hôm nay là sinh nhật cô tròn mười tám tuổi.
”Tâm ơi. Hôm nay sinh nhật cậu, để bọn tớ trực nhật lớp cho, cậu về nhà
chuẩn bị trước đi. Lát nữa bọn tớ sang.” Một cô bạn của Thanh Tâm nhanh
nhảu nói. Thế là Tâm về nhà trước để chuẩn bị mà không biết hôm nay là
ngày mà số phận mình sẽ bị thay đổi.
Về đến nhà, Tâm vội vàng
lên phòng thay đồ để xuống phụ mẹ chuẩn bị tiệc sinh nhật của mình. Vừa
đóng cửa phòng lại, Tâm giật mình khi thấy trong phòng có hai cô gái tầm tuổi mình. Tâm sợ muốn hét lên nhưng lại không hét được, muốn chạy
nhưng không thể nhấc nổi chân lên.
”Công chúa, đã tới giờ phải
trở về rồi. Chúng thần phụng mệnh của người, hôm nay tới đón người trở
về.” Hai cô gái lại gần, cúi đầu cung kính nói với Thanh Tâm.
Cái chuyện gì xảy ra đây? Hai người này là ai? Tại sao lại nói những lời
này? Đầu óc Thanh Tâm quay vòng vòng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Thanh Tâm còn chưa hiểu gì đã thấy hai cô gái đưa một bông hoa tới trước mặt mình.
Đột nhiên Tâm thấy mình bay bổng và trời ơi, mình
đang ở trong bông hoa đó. Vội vàng quay lại nhìn, chỉ thấy bản thân đã
ngã xuống đất, không còn một hơi thở. Tâm tức muốn điên lên, tìm mọi
cách để ra khỏi bông hoa nhưng dù có làm gì thì cũng vô dụng, không cách nào thoát ra được.
Lúc này, trước mặt hai cô gái và Thanh Tâm
xuất hiện một chùm ánh sáng màu đỏ rất chói mắt. Hai cô gái cung kính
đưa Thanh Tâm ở trong bông hoa bước vào chùm sáng ấy.
Khi đi
vào Tâm cảm thấy mát lạnh, rất thoải mái. Vụ gì đây, cứ tưởng là phải
đau đớn hay làm sao chứ nhỉ? Mà không biết họ định đưa mình đi đâu? Liệu có thể trở về được không nhỉ? Trong đầu Thanh Tâm hiện lên hàng loạt
các câu hỏi.(nghĩ làm gì cho tốn công, đợi đến đấy rồi, có đuổi cũng
không thèm về ấy chư. Tâm: Nói gì đấy? Thảo: Dạ không có gì, cứ nghĩ
tiếp đi *chạy*...)