Vậy là phép thuật được sử dụng, tất cả những thứ bị phá hỏng đều được sửa chữa lại như mới. Vết bẩn trên người ai cũng đã sạch sẽ, ngoại trừ trang phục của cô dâu và chú rể.
”Tại sao lại không sạch được?” Ỷ Lan nhìn người hầu bên cạnh
”Chúng thần cũng không biết tại sao. Vết bẩn trên trang phục dù có làm thế nào cũng không sạch được.” Một người hầu nói
”Vậy phải làm sao bây giờ, mau đi tìm một cửa hàng váy cưới để thuê tạm một cái cũng được.” Vân Cơ cho ý kiến
”Theo ta được biết thì toàn bộ các cửa hàng hôm nay đều đóng cửa.” Hồng Thủy làm tất cả mọi người đều quay lại nhìn mình.
”Sao cô lại biết?” Tử Dương nhìn Thủy chằm chằm, chẳng lẽ là cô ấy?
”Bởi vì hôm nay toàn bộ các thương nhân của ngũ quốc có cuộc gặp hàng năm tại Kim quốc.”
”Vậy thì hai người đành phải chịu thiệt một chút, mặc trang phục bình thường để làm lễ vậy.” Phong một bộ dạng xem trò vui đứng bên cạnh nói.
Lễ đính hôn vẫn tiếp tục được tổ chức nhưng đây là buổi lễ đầu tiên trong lịch sử các nước, các nhân vật chính không mặc lễ phục. Thủy và Phong thì đứng nhìn buổi lễ tiếp tục.
.......................
Không khí lễ đính hôn ở Hỏa quốc kì lạ như vậy, còn tại Thủy quốc lúc này thì không khí có vẻ rất sôi nổi, vui tươi.
”Ha ha ha, nhìn mặt mấy người đó kìa, nhìn ngu thật.” Vũ rất không khách khí mà cười nghiêng ngả
”Chủ nhân của chúng ta đúng là lợi hại.” Hai con hổ cũng ôm bụng lăn qua lăn lại mà cười, mất hết cả hình tượng rồi.
Hóa ra là sau khi trở về, Tử Vũ lập tức dùng phép thuật theo dõi để xem đám cưới của Tử Dương, Ỷ Lan. Theo dõi thấy chuyện Mộc Lan và Mộc Trâm làm thì không nhịn được mà vui vẻ. Còn khi thấy hai anh em nhà kia chọc tức người ở đó thì đúng thật là hết nói nổi.
.......................
”Hai người về rồi à?” Thủy và Phong vừa về đến nơi thì đã thấy một người, hai thú ra đón.
”Xem ra tâm trạng của anh hôm nay rất tốt thì phải.” Hồng Thủy nhìn vẻ mặt tươi cười của Tử Vũ
”Đúng vậy, nhưng anh vẫn còn vài điều khó hiểu.” Vũ bày ra bộ mặt tôi có điều muốn hỏi.
”Thắc mắc gì?” Thủy nhướn mày
”Tại sao vết bẩn trên trang phục của ai cũng có thể làm sạch mà trang phục của Tử Dương và Ỷ Lan lại không thể sạch được?”
”Thì là lúc đánh vào người Hàm Kỳ, em tiện thể sử dụng luôn thần chú bám dính làm cho không ai có thể làm sạch được. Đây là loại phép đặc biệt do em tự nghĩ ra để trêu chọc người khác. Hai người họ may mắn được thử nghiệm.” Thủy nhún vai cười, thích cho mấy ánh mắt đang tập trung trên người mình.
”Mà từ lúc về tới giờ, anh không thấy Mộc Lan, Mộc Trâm đâu cả, họ đi đâu rồi?” Vân Phong không thấy hai người này nên rất lo lắng, bình thường họ luôn luôn như hình với bóng với Hồng Thủy, giờ lại không thấy đâu.
”Em sai họ đi tịch thu tài sản của Hàm Kỳ ở Hỏa quốc rồi. Lần này thu hoạch sẽ lớn lắm đây.” Hồng Thủy nhếch môi cười nhìn rất gian.
Vân Phong, Tử Dương và hai chú hổ nhìn cô cười mà lạnh cả sống lưng. Xem ra lại có người sắp gặp rắc rối rồi.