Hồng Thủy

Chương 9



“Anh, anh mời bạn tới vườn hoa ban của em nha. Em đi trước đây.” Hồng Thủy ăn sáng xong vội vàng nói với anh trai rồi chạy mất.

”Anh biết rồi. Em chạy từ từ thôi, cẩn thận ngã đấy.” Vân Phong gọi với theo em gái nhưng cô bé này đã chạy không thấy bóng dáng đâu rồi.

Vườn hoa ban là do lúc Hồng Thủy vừa nhìn thấy loài hoa này đã thích nên một số người nào đó lập tức trồng khu vườn lớn để tặng cô. Hoa ban ở đây không giống với bình thường, bông hoa trong suốt, lấp lánh nhìn rất đẹp, giống hoa giả nhưng lại cánh lại mềm mại, khi rơi xuống tạo ra một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt. Trên cây hoa ban ở đây chỉ có hoa mà không có lá, một làn gió thổi qua sẽ khiến cánh hoa bay ngập trời. Ở cành của cây lớn nhất vườn có treo một cái xích đu mềm mại làm chất liệu đặc biệt khiến người ngồi cảm thấy mềm mại, mát mẻ....tóm lại là rất thoải mái. Còn về đất ở đây thì mềm như bông, khi đi giống bước trên mặt nước mà có một lớp màng mỏng ngăn cách. Tất cả những thứ ở đây được lựa chọn như vậy là vì gia đình nào đó từ cha mẹ cho đến anh trai đều cưng chiều chủ vườn tới mức độ thiên lý bất dung.

Toàn bộ khu vườn được sử dụng một loại phép thuật đặc biệt làm không ai có thể đi vào hoặc nhìn thấy bên trong nếu không có sự đồng ý của chủ vườn. Loại phép thuật xung quanh khu vườn này cũng liên hệ trực tiếp với chủ vườn giống với ở trái đất sử dụng máy tính để theo dõi chương trình nào đó.

Khi đến gần khu vườn này, Tử Vũ định dùng phép để đi vào nhưng cậu không khỏi ngạc nhiên vì phép thuật của mình không thể sử dụng, đang định hỏi thì đã được bạn thân giải đáp.

”Đây là khu vườn thiết kế cho em gái mình nên chỉ nó mới có thể sử dụng phép thuật ở đây. Nếu muốn sử dụng phép thuật ở đây thì thực lực của cậu phải cao hơn em mình, mà theo mình được biết thì người có thực lực hơn con bé vẫn còn chưa sinh ra đời đâu.” Vân Phong vỗ vai nói với Tử Vũ.

”Thế thì cậu cần gì phải nhờ mình bảo vệ cô ấy nữa?”

”Thật ra thì từ nhỏ, mình và cha mẹ đã không để con bé làm bất cứ việc gì cho nên bây giờ mình cũng muốn như vậy.”

”Ý cậu là muốn mình thay cậu không để cô ấy phải làm gì sao?” Tử Vũ trợn tròn mắt chỉ vào mũi mình nói.

”Đại khái là như vậy. Mau vào thôi, không được để em gái mình phải chờ lâu.” Vân Phong vừa nói vừa bước vào trong vườn để lại một khuôn mặt hóa đá ở đằng sau(anh đã thấy độ sủng của nhà này chưa?; Vũ: Cuối cùng anh đã được mở mang tầm mắt....).

Vừa vào trong, Tử Vũ đã thấy một cô gái nhỏ để chân trần ngồi trên xích đu đưa qua đưa lại nhìn rất đẹp. Gió thổi qua làm tóc cô bay bay che một phần khuôn mặt thiên thần, nhìn từ xa cảm thấy rất mờ ảo, khiến người khác không giám lại gần, sợ khi lại gần hình ảnh đẹp này sẽ biến mất. Giờ thì Tử Vũ đã hiểu được thế nào là hồng nhan họa thủy, không biết khi trưởng thành sẽ trở nên xinh đẹp tới mức nào đây, đúng thật là yêu nghiệt(đơ toàn tập rồi, đẹp cũng là tội lỗi).

Hồng Thủy đang ngồi xích đu nhìn ra ngoài thấy đi sau anh trai là một chàng trai còn yêu nghiệt hơn cả anh mình. Dáng người đẹp một cách hoàn mỹ, khuôn mặt thì còn đẹp hơn thiên sứ..... May mà từ nhỏ Hồng Thủy đã được tiếp xúc với nhiều kẻ yêu nghiệt nên chỉ nhìn vài phút rồi thôi. Còn anh chàng kia thì có vẻ như bị mình làm mất hồn hơi lâu, xem ra sau này không nên để lộ khuôn mặt này ra ngoài, Thủy thầm than trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.