Hồng Trần Như Nước

Chương 7



Edit: Thu Lệ

Thời gian quân huấn nói gian nan thật ra thì cũng rất nhanh, hai mươi ngày đã trôi qua một nửa.

Tống Tinh Thần và Tô Thanh Triệt ngược lại bình an vô sự, à không, nói chính xác hơn là chỉ có Tống Tinh Thần biết chịu đựng. Đoàn trưởng đại nhân tinh thông tính toán, hơn nữa lại vui vẻ với tính toán, giống như ai đó đã từng nói —— Tống Tinh Thần và anh, rõ ràng không phải một cấp độ.

Hơn nữa đoàn trưởng đại nhân một ngày kiếm bạc tỷ, nên rất ít khi đến thị sát tiến độ, thể nghiệm dân tình.

Cho nên ngày hôm đó, khi Tô Thanh Triệt tới đây tiến hành kiểm duyệt và chỉ thị thì các cô gái trống rỗng đã lâu đều sôi trào.

Tiểu đội 7 của Tống Tinh Thần đang luyện tập đi đều bước, huấn luyện viên vừa hô khẩu lệnh "Bên trái quay" thì toàn bộ đều nhịp nghiêng đầu nhìn về phía Tô Thanh Triệt đang lửng thững đi tới.

Bên cạnh, tiểu đội 6 đang nghỉ ngơi tại chỗ, nhìn thấy Tô Thanh Triệt tới đây, tầm mắt của những cô gái nhỏ đều dính hết lên người đoàn trưởng đại nhân, chỉ sợ một động tác đơn giản sẽ bỏ qua mất.

Trong lòng Tống Tinh Thần vừa than thầm quá nông cạn, vừa tiếp tục không nhúc nhích duy trì đứng yên tư thế quân tư nhìn Tô Thanh Triệt.

Vốn sĩ sau khi hoàn thành động tác này là có thể nghỉ ngơi, không biết có phải do Tô Thanh Triệt tới hay không mà huấn luyện viên "Bịch"  đứng nghiêm một cái, không chút dông dài, sau khi xong động tác hiên ngang mạnh mẽ thì không có động tĩnh nữa.

Có lẽ huấn viên tiểu đội 6 đã nín cho tới trưa nên có chút gấp gấp, thấy đoàn trưởng đại nhân tới đây liền chạy như một làn khói.

Tô Thanh Triệt cũng nhàn nhã, chỉ là tìm một chỗ đứng bên cạnh, cứ như vậy tùy ý đứng thẳng tự nhiên, chọc cho những cô nương còn ôm ảo mộng trong lòng hít khí lạnh một hồi.

Rốt cuộc cũng có một cô gái can đảm muốn lên thử nước, đỏ mặt lớn tiếng nói: "Báo cáo thủ trưởng, tôi xin đại diện cho toàn thể nữ sinh của tiểu đội 6 có thể hỏi anh mấy vấn đề không?"

Tô Thanh Triệt hiển nhiên là không có bao nhiêu hứng thú, nhưng mà vẫn hơi nghiêng người qua nhìn cô ấy, một hồi lâu mới gật đầu một cái, nghiêm túc nói: "Chỉ cần không hỏi đến, giới tính, thể trọng, chiều cao, ba vòng, tiền lương, tiền gửi ngân hàng đều được."

Anh nói rất nghiêm trang, trong giọng nói hàm chưa ý cười và ý nghĩa trong đó đều làm cho cả nhà cười ầm. Mà Tống Tinh Thần, lập tức tối mặt......

Cô gái kia không ngờ tới đoàn trưởng đại nhân nhìn lạnh lùng, lúc nào cũng bày ra vẻ mặt người lạ chớ gần lại dễ nói chuyện như vậy, cùng các bạn thân trao đổi một số kiến nói: "Báo cáo, hiện giờ thủ trưởng đã có bạn gái chưa?"

Tham Mưu Trưởng Lục đúng lúc đi tới, nghe vậy vui vẻ, rón rén bu lại nghe lén.

Khoé mắt Tô Thanh Triệt liếc về phía sau một cái, ánh mắt đó chợt phát sáng loáng khiến cho cả khuôn mặt anh đều có chút sáng lên. Anh nghiêm mặt nói: "Tạm thời không có, hiện giờ tôi vẫn ngồi ổn trên chiếc ghế hôn nhân khó khăn."

Tống Tinh Thần vừa nghe liền vui vẻ, nhớ tới biểu hiện hôm xem mắt, chậc chậc ra tiếng. Thấy huấn luyện viên ở đội ngũ phía sau, cô đứng nghiêm ngay ngắn một cái, cao giọng nói: "Báo cáo, xin hỏi thủ trưởng, cho tới bây giờ anh đã xem mắt mấy lần?"

Cô bất thình lình đặt câu hỏi như khiến cả đám đông đều kinh ngạc, Tống Tinh Thần ranh mãnh nháy mắt mấy cái với Tô Thanh Triệt, tiếp tục nói: "Chỉ là đoàn trưởng à, nếu anh muốn thoát khỏi cửa hôn nhân thì anh còn phải tu luyện thêm một chút nữa nha, nếu không đời này anh hãy chờ mà cô độc đi."

Giọng nói của cô thành khẩn, đáy mắt lại tràn đầy hài hước.

Tham Mưu Trưởng Lục vốn dĩ vẫn còn đang điều tra "Phía sau địch", nghe vậy một không kềm được bật cười.

Khoé mắt của Tô Thanh Triệt cũng không liếc qua, trực tiếp chính xác không lầm xoay người đạp một cước. "Có thể à."

Tham Mưu Trưởng Lục vội vàng đàng hoàng đứng ngay ngắn, nói về phía Tống Tinh Thần: "Cô gái à, tôi cho cô biết d/đ;l;q"d nha, thật ra đoàn trưởng của chúng tôi vẫn rất có tiềm lực và tư chất thoát khỏi cửa hôn nhân khó khăn, đáng tiếc tư tưởng giác ngộ của anh ấy không đủ cao."

Tống Tinh Thần nhấp nháy đầu, cải chính nói: "Đồng chí Tham Mưu Trưởng, cái đó không phải tư tưởng giác ngộ không đủ cao. Mà anh ta hoàn toàn không có tư tưởng giác ngộ này, không giống như chúng ta, tư tưởng cũng có độ cao!"

Tham Mưu Trưởng Lục thấy Tô Thanh Triệt lập tức tối mặt, vừa thầm kêu hỏng bét vừa cố gắng cười đến nghẹn giơ ngón tay cái cho Tống Tinh Thần. Cô gái này quá đủ sức.

Tô Thanh Triệt lạnh lùng liếc anh ta một cái, giữa hai đầu lông mày cũng âm trầm trầm xuống. "Cậu có tư tưởng giác ngộ cao, vậy sao còn không tìm được cô gái nào báo cáo yêu đương!"

Tham Mưu Trưởng Lục thấy Tô Thanh Triệt không phải tức giận thật, cũng có chút không kiêng kỵ. "Báo cáo, bởi vì thủ trưởng vẫn chưa thoát khỏi cửa hôn nhân khó khăn, làm đồng chí, tôi muốn để cho thủ trưởng anh có thể chọc ghẹ phụ nữ xung quanh!"

Tô Thanh Triệt bị tức đến cười lạnh một tiếng, chỉ thiếu chút nữa nhấc chân đạp anh. "5km sức nặng việt dã!"

Tham Mưu Trưởng Lục lập tức khổ mặt, "Rõ!" Lúc chạy ngang qua bên cạnh Tống Tinh Thần, mặt mày còn hớn hở cho cô một lời khen.

Trừng trị Tham Mưu Trưởng Lục xong, người tiếp theo chính là Tống Tinh Thần.

Anh đi qua vài bước như có điều suy nghĩ nhìn cô một cái, "Cô đã nói tư tưởng tôi không có độ cao, không bằng cô nói một chút nên xử lý cô không tuân theo kỷ luật như thế nào?"

Trải qua mấy ngày nay, Tống Tinh Thần cũng đã sớm có thói quen với phương thức trừng phạt động da bất động cốt này của Tô Thanh Triệt, lập tức nhìn thẳng dáng phục tùng mệnh lệnh cao. "Báo cáo, tất cả phục tùng mệnh lệnh."

Tô Thanh Triệt nhíu mày, chậm giọng nói. "Phục tùng?"

Tống Tinh Thần giương mắt nhìn anh một cái, cả gan bổ sung thêm một câu, "Báo cáo, tôi phục tòng mệnh lệnh. Nhưng tôi không cảm thấy tôi không tuân theo kỷ luật, trước khi mở miệng tôi đã báo cáo."

Trôi qua nhiều ngày như vậy, chuyện xảy ra giữa Tống Tinh Thần và Tô Thanh Triệt cũng không phải là mới lạ gì. Một người muốn đánh một người nguyện chịu đựng, mỗi lần gây sự quần chúng đều vui lòng vây xem.

Trong ánh mắt thâm thuý của Tô Thanh Triệt dâng lên ánh sáng sắc bén nhàn nhạt, anh hơi có thâm ý cười cười, "Không ai cho phép cô nói chuyện."

Tống Tinh Thần lập tức cứng họng, ở trong bộ đội cô hoàn toàn không chiếm chút tiện nghi nào của anh ta.

Tô Thanh Triệt thấy cô không nói, chỉ chỉ bãi tập nói: "Thấy cô đứng lâu như vậy, bộ xương đều muốn nhúc nhích, đi đi, mười vòng. Chạy xong tự động giải tán."

Một câu nói nhẹ như nước giống như chỉ bảo Tống Tinh Thần đi hai bước sẽ trở lại vậy.

Tống Tinh Thần đen mặt, hung tợn trừng mắt liếc anh một cái, xoay người chạy về phía bãi tập.

Tô Thanh Triệt thấy huấn luyện viên của tiểu đội 6 đã trở lại, lúc này mới thong thả ung dung bước theo cô vào trong bãi tập, đứng bên cạnh đếm vòng.

Tống Tinh Thần ghét nhất không gì khác chính là chạy bộ, mới một vòng cũng có chút hổn hển, nhìn thấy Tô Thanh Triệt đứng ở đó bằng cố ý chạy qua bên cạnh anh, nhắm đá cục đá về phía anh.

Tô Thanh Triệt dễ dàng lùi về phía sau một bước tránh ra, khẽ thấp đầu liếc mắt nhìn cô đang mím chặt môi nói: "Dám đánh lén, lại thêm......"

Lời còn chưa dứt, Tống Tinh Thần đã bước nhanh hơn, vừa nói "Tôi không nghe thấy" vừa chạy như một làn khói.

Cô chạy trốn xa còn nghe cô kêu một tiếng, "Tô Thanh Triệt, anh quá không có tính người rồi, cẩn thận lão nương tính sổ sau."

Tô Thanh Triệt nhíu mày, nâng ngón trỏ để trên vành nón, khóe môi khẽ nhếch. "Tính sổ sau? Không biết ai tính ai đấy."

Tham Mưu Trưởng Lục mồ hôi dầm dề 5km sức nặng việt dã trở lại, đã nhìn thấy Tống Tinh Thần từ bãi tập này đi tới, gương mặt trắng bệch.

Anh lau mồ hôi, chờ Tống Tinh Thần đến gần, cười híp mắt sáp tới, "Đồng chí nhỏ đây là bị trừng phạt?"

Tống Tinh Thần mệt mỏi ngón tay cũng không muốn nhấc lên, nghe vậy còn dùng sức trừng mắt liếc anh một cái, thở hổn hển nói: "Ai bị trừng phạt chứ, tôi đây gọi rèn luyện thân thể."

Tham Mưu Trưởng Lục lập tức bật cười. "Chưa từng thấy ai rèn luyện thân thể mà chỉnh bản thân mình như bị thoát nước trầm trọng vậy."

Tống Tinh Thần chạy xong bụng có chút đau, nên cũng không muốn quan tâm đến anh ta, phất tay một cái liền đi về phía phòng ăn. "Tôi đi ăn cơm, có thể vét được một ngụm coi như cám ơn trời đất."

Tham Mưu Trưởng Lục đi lên cõng túi nặng, cùng cô đi về phía phòng ăn, "Haiz, có phải cô và đoàn trưởng của chúng tôi có thù hận không?"

Tống Tinh Thần ôm bụng không còn hơi sức, vẫn không quên giải thích: "Đoàn trưởng của các anh biến thái như vậy ngay nữ đồng chí cũng không bỏ qua cho, có thể không kết thù với anh ta sao?"

Tham Mưu Trưởng Lục gật đầu một cái, rất nghiêm túc  tổng kết lại mà nói: "Nếu kết thù, không bằng cô thử với đoàn trưởng chúng tôi một lần? Bắt lấy anh ta là có thể hung hăng áp chế nhuệ khí của anh ta rồi, khiến cho anh ta không ai bì nổi!"

Tống Tinh Thần ngừng bước chân lại một chút, có chút xấu hổ nhìn lên nhìn xuống đánh giá anh, có bộ mặt phớt tỉnh hỏi: "Đồng chí Tham Mưu Trưởng, anh chưa tốt nghiệp tiểu học phải không? Tôi nghiêm trọng chất vấn trình độ văn hóa và thái độ đối với cuộc sống của anh." Dứt lời, xoay người đi trước.

Để lại Tham Mưu Trưởng Lục trợn mắt hốc mồm, yên lặng rơi lệ.

Cho nên lúc trở về, Tham Mưu Trưởng Lục rất ngây thơ đi đến cáo trạng với đoàn trưởng Tô, "Nữ kia đồng chí kia thật là thích ăn đòn, cô ta vậy mà lại chất vấn trình độ văn hóa và thái độ đối vói cuộc sống của tôi!"

Tô Thanh Triệt hơi nghiêng đầu, lười biếng nhìn sang. "Cậu nói cái gì với cô ấy?"

Tham Mưu Trưởng Lục càng thêm uất ức, "Tôi chỉ nói với cô ấy là trên con đường cách mạng nếu gặp được người nào ưu tú thì hãy mau bắt lại, tôi đây không phải vì cô ấy sao! Đây là lời khuyên, lời khuyên đấy!"

Với trình độ quen thuộc lâu năm của Tô Thanh Triệt đối với Tham Mưu Trưởng Lục mà nói, những lời nửa thật nửa giả này tuyệt đối có thêm thắt. Cậu ta để ý như vậy, cũng biết lời nói của cậu ta có tính xây dựng như thế nào, lập tức xé khóe môi cười lạnh một tiếng.

"Đây là lần đầu tiên tôi cùng quan niệm với Tống Tinh Thần, cấp bậc trình độ văn hóa và tư duy logic của cậu không hơn nhau." Dứt lời, anh giơ giơ tay lên, bắt đầu hạ lệnh đuổi khách. "Nếu như mỗi ngày cậu đều rãnh rỗi như vậy, tôi không ngại sắp xếp cho cậu một số khoá trình để cho cậu học lại từ đầu."

Đã tố cáo không thành, lại còn bị uy hiếp, Tham Mưu Trưởng Lục uất giả tán rồi.

Chờ anh vừa đi, Tô Thanh Triệt liền ngẩng đầu lên. Đứng dậy đi tới bên cửa sổ, vẹt màn cửa sổ nhìn ra ngoài.

Đối diện cửa sổ này chính là bãi tập, có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình trên sân huấn luyện. Anh đảo mắt qua từng tiểu đội, khi đến tiểu đội 7 thì dừng lại một chút.

Tống Tinh Thần.

Trong khoảng thời gian này, cảm giác sự tồn tại của cô có thể còn cao hơn Tham Mưu Trưởng Lục rồi.

Bất kể ở nơi nào, đều có thể nghe tên của cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.