Người phụ nữ kia cũng không phải hạng tầm thường, bà ta cũng đưa tay sờ soạng bụng dưới ông ta mà đáp trả. Người phụ này tuổi cũng đã bốn mươi, nhưng cơ thể vì bão dưỡng tốt mà vẫn còn rất xinh đẹp và quyến rũ.
" Chuyện bên kia em đã xử lý xong hay chưa? Tốt nhất là phải chọn một người đáng tin cậy, nếu không lại hư bột hư đường hết!" Ông ta lúc này lại lên tiếng hỏi.
" Yên tâm, chỉ cần em ra tay, mọi thứ chắc chắn đều suông sẻ!" Người phụ nữ kia vẻ mặt đắc ý đáp.
" Từ Đình Bảo, anh cũng thật là độc ác, đến cháu của mình cũng không tha!" Bà ấy mỉm cười vẻ mặt ranh mãnh nói thêm.
" Hừ, nếu như ngay từ đầu ông nội chịu giao lại Diamond lại cho anh, vậy thì hôm nay anh đã không phải tốn nhiều công sức như vậy rồi!" Nói đến đây ông ta có vẻ tức giận, đôi mắt mang một sự oán hận không hề nhẹ.
Người này hoá ra lại là chú ruột của Từ Thiên Phương, ông ta vì muốn tranh giành công ty với cô, mà không ngại giở trò mưu hèn kế bẩn với cô.
" Tố Cầm à, thôi đừng nhắc đến chuyện không vui nữa, chúng ta cùng nhau làm chút chuyện vui vẻ đi!" Nói cả nửa ngày trời, ông ta lại muốn đưa phụ nữ lên giường rồi.
" Được rồi, anh thích thì em chiều thôi!" Người phụ nữ tên Tố Cầm gương mặt dụ dỗ đáp.
Hai ngày sau, tin tức Nhiễm Gia hợp tác với một công ty đá quý lớn lại liên tục lên đầy trên các mặt báo. Điều này làm không ít người phải trầm trồ, bởi công ty ông ta cùng hợp tác chẳng thua kém Diamond là bao.
" Tiểu thư, cô mau xem đi!" Alice cũng nhận được tình tức này, cô ấy mang báo đến cho Từ Thiên Phương xem thử.
" Có bản lĩnh vậy sao? Vậy để tôi xem thử, ông ta có thể trụ được bao lâu đây? Muốn đối đầu với tôi sao, còn phải xem thử thực lực của ông ta thế nào đã?"
Từ Thiên Phương đưa tay cầm lấy tờ báo, khoé môi của cô chợt cong lên, khi nhìn đến dòng tiêu đề trên báo. Cái gì mà Nhiễm Gia có thể sẽ phát triển hơn Diamond và vươn ra tầm thế giới, cô nhìn mà đến buồn cười.
" Tiểu thư, cũng không thể khinh địch được! Nhiễm Gia thì chúng ta có thể không để vào mắt, nhưng công ty kia thì không thể không đề phòng!" Alice có chút không an tâm đáp.
" Ừm, tranh thủ tung bộ sưu tập mới ra trước bên đó đi! Cần phải đánh phủ đầu trước!" Cô căn dặn, rồi ném tờ báo kia vào trong thùng rác dưới chân.
Nhiễm Sùng Quang ở công ty xem báo, môi cứ cong lên không ngừng, nhờ có sự hợp tác này, mà cổ phiếu của Nhiễm Thị đang dần tăng cao.
" Hahaha, Từ Thiên Phương, những ngày huy hoàng của mày sắp không còn nữa rồi!" Ông ta phá lên cười lớn nói.
Chỉ cần nghĩ đến tương lai Diamond bị chính mình đè bẹp, ông ta lại vô cùng hào hứng, viễn cảnh trước mắt giống như hoa nở mùa xuân vậy. Không biết có phải là ông trời giúp hay không, nhưng Nhiễm Gia của ông ta sắp được đổi đời rồi.
Lúc này điện thoại lại gọi đến ,không ai khác chính là Từ Đình Bảo. Nhiễm Sùng Quang thấy quý nhân gọi đến, ông ta liền hớn hở mà bắt máy.
" Chào ông, không biết hôm nay ông đã xem báo hay chưa, có thấy hài lòng không?" Từ Đình Bảo nhếch môi nói trước.
" Rất hài lòng là khác, tôi không nghĩ ngài làm việc nhanh gọn như vậy!" Nhiễm Sùng Quang cười hề hề đáp, bắt đầu chiêu trò nịnh bợ rẻ tiền của mình.
" Theo tin tức mật tôi nhận được, thì Diamond sắp ra một bộ sưu tập mới, chủ yếu là đánh ra thị trường trước chúng ta. Dĩ nhiên tôi không muốn như vậy, bên ông cũng nhanh chóng triển khai sản xuất đi!" Từ Đình Bảo giọng như ra lệnh nói.
" Vâng, tôi biết rồi! Thật ra khi hợp tác với Diamond chúng tôi cũng có một vài bộ thiết kế cao cấp, bây giờ chỉ thiếu vật liệu mà thôi!"
" Chúng tôi sẽ chuyển vật liệu đến cho ông trong thời gian sớm nhất, bằng mọi giá phải cạnh tranh với Từ Thiên Phương cho tôi!"
" Vâng, tôi sẽ không làm cho ngài phải thất vọng đâu!"
Nhiễm Sùng Quang trong đầu vô cùng hài lòng, ông ta biết nguồn cung cấp vật liệu là một công ty lớn, vậy nên ông ta rất là yên tâm vì chất lượng. Trước đây ông ta muốn hợp tác với Từ Thiên Phương, cũng là để lấy danh tiếng đá quý cao cấp của Diamond mà thôi. Bây giờ không cần tốn quá nhiều công sức, mà mọi chuyện cũng trở nên tốt đẹp hơn rồi.
Ở xưởng thủ công của Diamond, Từ Thiên Phương và Alice đang đi kiểm tra, mỗi một bộ sưu tập cô đều muốn nó chỉn chu hết mức.
" Alice, đá quý và kim cương đều phải kiểm tra kỹ lưỡng trước một lượt, tôi không muốn dù chỉ là một thiếu xót nhỏ!" Cô vừa đi vừa căn dặn.
" Vâng, thưa tiểu thư!"
Từ xa có một cô gái tầm ba mươi tuổi đi đến, cô ấy tên là Trần Di Dung, là quản lý ở đây." Tổng giám đốc, cô đến rồi, mọi người đều làm việc rất chăm chỉ, thành phẩm sẽ sớm có mặt ở cửa hàng chúng ta!" Cô ta mỉm cười nói.
" Ừm, nếu lần này ra mắt tạo hiệu ứng tốt, tôi sẽ thưởng cho mọi người!" Từ Thiên Phương gật đầu đáp.
Nhưng khi cô và Alice rời đi, sắc mặt của Trần Di Dung lập tức thay đổi, không còn giống như lúc nãy nữa. Cô ta có chút lo lắng, đan xen sự sợ hãi.
" Tổng giám đốc, e rằng lần này tôi không thể nhận phần thưởng của cô được rồi!" Cô ta áy náy nói rất khẽ.