Cảnh sát rất nhanh đã có mặt, bọn họ thu lấy tất cả tan vật và áp giải Tố Cầm đi. Trước khi bị đẩy vào xe cảnh sát, bà ta còn không ngừng la hét.
" Tôi không có tội, mau thả tôi ra! Là con khốn đó vu khống cho tôi, thả tôi ra!" Bà ta gào lên như một kẻ điên.
Từ Thiên Phương ngồi trong xe, cô lạnh lùng nhìn bà ta bị giải đi, ánh mắt khinh thường đến tột cùng. Trên thế giới này có rất nhiều người muốn hại cô, nhưng mà có làm được hay không là một chuyện khác.
" Về thôi!" Sau khi xử lý xong, cô thấp giọng ra lệnh, xe nhanh chóng rời đi.
Giải quyết xong Từ Đình Bảo, thì người tiếp theo chính là Nhiễm Sùng Quang, ông ta ít nhiều cũng có liên quan đến chuyện này đi. Sản phẩm của ông ta cũng đã được đưa ra thị trường, và dĩ nhiên cũng nhận không ít lời khen ngợi. Mà ông ta lúc này lại không biết rằng, Từ Đình Bảo đã bị thất bại, sớm thôi cảnh sát quốc tế cũng sẽ sờ gáy ông ta.
Trong phòng làm việc của Nhiễm thị, Nhiễm Sùng Quang đang ngồi vắt chéo chân trên ghế, mắt nhìn vào doanh số bán hàng mà hài lòng. So với trước đây, thì lần này ông ta làm ăn đã tốt hơn hẳn.
" Hahaha, Nhiễm Sùng Quang ta sắp đổi đời rồi!" Ông ta hào hứng kêu lên.
Còn đang hí hửng, không biết vui được bao lâu, thì chuông điện thoại của ông ta lại reo lên. Nhiễm Sùng Quang cứ ngỡ là Từ Đình Bảo gọi đến, ông ta vui vẻ nhấc máy.
" Xin chào, tôi là Nhiễm Sùng Quang đây!"
" Ông chủ, không hay rồi! Lô đá mà chúng ta vừa mới nhập về, tất cả đều là hàng nhập lậu kém chất lượng, cảnh sát đã đến đây tịch thu cả rồi!" Bên kia đầu dây có vẻ đang rất hoảng loạn, hắn ta nói không ra hơi.
" Cái gì? Đá quý của chúng ta sao có thể là đồ nhập lậu kém chất lượng?" Nhiễm Sùng Quang nghe đến đây như sét đánh giữa trời quang, ông ta kinh hãi hỏi lại.
" Tôi cũng không biết nữa, người giao lô đá quý này cũng nói không biết gì! Ngài mau liên lạc với công ty cung cấp đi, nếu không chúng ta chết chắc!" Người quản lý bên kia đáp.
Nhiễm Sùng Quang nhanh chóng ngắt điện thoại, ông ta bấm số gọi cho Từ Đình Bảo, nhưng gọi rất lâu vẫn không có người bắt máy.
" Chết tiệt, ông mau bắt máy đi!" Ông ta sợ hãi kêu lên, cả người như muốn phát hỏa.
Chỉ tiếc là đầu dây bên kia vẫn không liên lạc đươc, trả lời ông ta chỉ là một hồi dài tiếng chuông, sau đó thì tắt lịm.
" Không thể nào? Ta chỉ vừa mới lên đời mà thôi, tại sao mọi việc lại trở nên thế này?" Ông ta hai mắt phẫn nộ, hất tung bàn làn việc gào lên điên cuồng. Ngoài Từ Đình Bảo thì công ty lớn kia cũng không liên lạc được, bây giờ mọi thứ đều nhắm vào ông ta.
Tự làm thì tự chịu, không ai cho không ai cái gì cả, ông ta nghĩ món hời là trên trời rơi xuống sao? Ông ta lầm rồi.
Hôm sau ở biệt thự Từ Gia, Từ Thiên Phương sáng sớm tập thể dục xong, cô tắm rửa và ngồi vào bàn ăn sáng. Tivi lúc này lại đang phát tin tức, mà dẫn đầu bản tin không ai xa lạ chính là Nhiễm Sùng Quang.
" Tiểu thư, giải quyết xong rồi!" Alice từ bên ngoài đi vào, cô ấy kính cẩn lên tiếng.
" Rốt cuộc thì ông ta cũng chỉ có như vậy! Hừ, muốn đấu với Từ Gia, e là chưa đủ tuổi đâu!" Từ Thiên Phương khóe môi cong lên, cô khinh thường đáp.
" Tiểu thư, tiếp theo cần làm gì để nâng giá cổ phiếu lên đây? Mặc dù đã ngăn được chuyện cổ phiếu sụt giảm, nhưng vẫn còn thất thoát nhiều lắm!" Alice nói thêm.
Từ Thiên Phương không hề lo lắng, bởi vì cô luôn có kế hoạch dự phòng, chuyện này cô cũng đã tính cả rồi.
" Yên tâm, tôi đã có kế hoạch rồi!" Cô đưa tay cầm lấy ly cà phê nhấp một ngụm, rồi nhẹ nhàng mà trả lời.
Alice biết ý liền gật đầu, cô ấy trước nay vẫn luôn tin tưởng vào Từ Thiên Phương, không có gì có thể cản bước của cô được cả.
Ăn sáng xong, Từ Thiên Phương không đến ngay công ty, mà cô lại đi đến phòng ngủ của Hoàng Phủ Thiên Kỳ. Anh lúc này cũng đã thức dậy, quần áo cũng đã chỉnh tề.
" Tôi có thể nói chuyện với anh một chút hay không?" Cô gõ cửa phòng, nâng cao giọng hỏi anh.
" Cô vào đi!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ tay chỉnh lại cổ áo, anh lên tiếng trả lời.
" Không thấy anh đi xuống dùng bữa, nên tôi đành phải lên đây!" Cô mở cửa đi vào nói.
" Cô có chuyện gì muốn nói với tôi?" Anh quay sang nhìn cô, gương mặt rõ điển trai hỏi lại.
" Tôi muốn cùng anh xuất hiện trên tạp chí của Diamond, nói cách khác là chúng ta sẽ công khai mối quan hệ này! Tôi và anh sẽ làm người đại diện cho bộ sưu tập tình nhân sắp tới của tôi!" Cô đi đến ngồi xuống ghế sô pha, chậm rãi giải thích.
Hoàng Phủ Thiên Kỳ lại tỏ ra lưỡng lự, nếu như anh thật sự xuất hiện trên báo với cô, vậy thì bên phía Hoàng Gia nhất định sẽ tìm mọi cách mang anh quay về.
" Anh cảm thấy không được sao? Chỉ ba tháng thôi mà, bây giờ cũng gần đến một nửa thời gian rồi, chẳng bao lâu là anh có thể tự do!" Thấy vẻ mặt anh lưỡng lự, cô lại lên tiếng.
Hoàng Phủ Thiên Kỳ ánh mắt trầm ấm nhìn cô, thôi thì quyết định vậy đi, nếu như người Hoàng Gia muốn anh quay lại, thì anh sẽ làm theo ý của họ. Quyết định làm bạn trai hợp đồng với cô đã là sai lầm rồi, anh phải nhanh chóng giải quyết chuyện này.