“Nhưng không phải là đều hết rồi sao, Lệ Đình Phong em trước đó cũng có nghĩ qua việc đem công ty Mộc Nhiên cho anh, thủ đoạn trong tay anh mạnh hơn so với em, thay vì để cho công ty Mộc Nhiên bị hủy hoại trong tay em thì tốt hơn là nên chuyển giao cho anh, không chừng còn có thể sóng vai với Đại Phong bước lên một tầm cao mới.”
Đáng tiếc cô đánh giá quá cao công ty Mộc Nhiên, điều mà Lệ Đình Phong muốn không phải cùng công ty Mộc Nhiên đôi bên cùng có lợi, mà là muốn chiếm đoạt công ty Mộc Nhiên, khiến cho công ty Mộc Nhiên biến mất hoàn toàn trong giới kinh doanh.
Ba tháng trước khi công ty Mộc Nhiên gặp chuyện không may, cổ phần của công ty trượt dốc, Thẩm An Nhiên không thể không nghĩ tới loại kết cục này, cô quá sợ hãi suy nghĩ của chính mình sẽ trở thành sự thật nên đã bỏ qua hết lần này đến lần khác.
Trong bốn năm, cô nghĩ rằng mình đã bắt được vọng tưởng của cuộc đời mình, nhưng thực ra vẫn là Lệ Đình Phong mới là người lợi dụng cô suốt thời gian qua.
Đã muốn máu của cô bốn năm, thận trọng từng bước đem công ty Mộc Nhiên nuốt mất.
Nghĩ đến chuyện xảy ra tình huống trớ trêu này, thực sự không biết là do người đàn ông này quá nhãn tâm hay người phụ nữ này quá ngu ngốc.
“Lúc đầu khi em tiếp quản công ty Mộc Nhiên, những lão cổ đông kia sẽ giáo dục em, nói em làm việc không đủ khôn khéo, tính cách quá mức táo bạo, luôn khư khư cố chấp, dễ dàng đắc tội với người khác, em đã nghe lọt tai nhưng lại chưa từng thay đổi.” Thẩm An Nhiên chậm chạp, nặng nề thở dốc sau khi hít một hơi, chua xót nói: “Hiện tại em rất hối hận.”
Lệ Đình Phong đón lấy lời của cô hỏi: “Hối hận cái gì?”
“Em hối hận vì em đã quá cố chấp, không biết xoay sở mà tự bịt kín đường lui của mình đồn mình vào chỗ chết, nếu như lúc đầu em không quen biết anh, không ép anh kết hôn, thì kết cục có thể sẽ hoàn toàn khác rš iọng điệu của Thẩm An Nhiên nặng nề vừa chua xót vừa có chút cảm giác cam chịu số phận.
Trong lòng cô vừa không cam tâm vừa hận chính mình lực bất tòn tâm.
‘Vẻ mặt của Lệ Đình Phong thay đổi, không nói gì chỉ nhìn chảm chằm vào Thẩm An Nhiên.
“Thẩm An Phú hôm nay nói với em, năm đó nếu như là anh ta tiếp quản công ty Mộc Nhiên nhà họ Thẩm có khả năng sẽ không rơi vào kết cục như ngày hôm nay”
Lệ Đình Phong cười xùy một tiếng: “Anh ta lấy đâu ra tự tin như vậy, nếu người tiếp quản nhà họ Thẩm là anh ta thì khả năng từ năm năm trước thì nhà họ Thẩm đã không còn rồi.”
Thẩm An Nhiên chống cm, đôi môi tô son nhẹ nhàng mím chặt.
Nếu như không phải hôm nay cô nghe thấy những gì Thẩm An Phú nói thì cô đã sắp quên mất trước đó cô đã từng có thể lợi hại như vậy, bách chiến bách thắng, sống kiêu ngạo tiêu sái.
Nhưng từ lúc nào mà cô đã biến thà ộ dáng như vậy? Cô đem sự kiêu ngạo tự tôn của mình đi đâu mất Sau khi kết hôn cùng Lệ Đình Phong, cô ấy đã tự đánh mất mình, và thanh kiếm sắc bén cũng dính đầy gỉ sét.
Tâm tư của Thẩm An Nhiên dần dần bay đến lên tận chín tầng mây, đĩa thịt bò đặt ở trước mặt đã nguội lạnh, ình Phong gọi người phục vụ đến thay, một lần nữa gọi cháo và hải sản cháo đều dùng tôm hùm Úc.
“Em bị đau dạ dày chẳng phải là do trong lúc ăn cơm em vẫn còn thích ngẩn người mà ra hay sao?”
Giọng nói của Lệ Đình Phong đã đánh thức Thẩm An Nhiên, Thẩm An Nhiên nhìn chắm chẳm bát cháo trước mặt, dùng thìa khuấy lên.
“Lệ Đình Phong em muốn làm việc.”
Lệ Đình Phong giống như là nghe thấy được một câu chuyện cười, cười lạnh một tiếng: “Có công ty nào muốn tuyển em?”
thưởng thức người có năng lực: “Em muốn làm cái gì?”
“Không phải mảnh đất anh chụp được hôm nay đang được phát triển thành sân chơi sao? Công trình này để cho em toàn quyền phụ trách, anh xem có được không” Thẩm An Nhiên dừng lại và bình tĩnh nói: “Hơn nữa, mảnh đất này không phải là để tên của em sao?”.