Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa

Chương 206: 206: Cảnh Sát Bắt




Bầu không khí lúc này càng thêm căng thẳng khi tất cả mọi người đều nghe lời khai khiếp sợ từ Lý Tuyết Cầm.

Họ không nghĩ sự thật đằng sau còn đáng sợ hơn thế nữa.
"Vậy lần thứ hai rồi đến lần thứ ba, tại sao cô vẫn đi bắt cóc cháu gái của tôi.

Cô là nghe chỉ thị từ cô ta hay cô cũng đang có ý định giết cháu gái của tôi.

" Ông nội giận dữ, lời nói ông nói ra từng chút từng một,ông đều cảm thấy đau đớn trong lòng.
Lý Tuyết Cầm nghe xong vội vàng lắc đầu.

Đến nước này bà không thể nói dối bao che cho bà ta được nữa.
“Tôi không có” Bà chỉ tay về phía Cao Phi Phi nghiến răng khai ra hết.

“Vào năm cô bé ấy được sáu tuổi, không biết tại sao người phụ nữ này lại biết cô bé đó đang ở cô nhi viện và còn biết tôi chính là người đem cô bé vào đó.

Nên cô ta đã uy hiếp tôi rất nhiều.

Cô ta còn biết tôi có một đứa con gái, cô ta nói nếu tôi không làm,sẽ cho người giết chết Tiểu Vy, tôi chỉ là thương con mình nên mới nghe lời cô ta.”
“Cô thương con cô,nhưng lại hại cả cuộc đời con gái của tôi sao…? Cô đã làm mẹ tại sao cô không hiểu cảm giác của tôi khi mất con chứ?” Mai Anh đã chịu hết nổi, bà đi lại chấp vấn Lý Tuyết Cầm,nước mắt không ngừng tuông ra.
Lý Tuyết Cầm liên tục cúi đầu xuống tạ lỗi với gia đình họ Tần rất nhiều và đặc biệt là Mai Anh.
"Tôi thành thật xin lỗi! Tôi sẽ chịu trách nhiệm hết những gì mà tôi đã gây ra cho cô tiểu thư đó! "
"Đương nhiên rồi!"Giọng nói của Tần Văn Hạo vang lên hết sức lạnh lẽo.
Ánh mắt lướt hết một vòng nhìn thẳng về Cao Phi Phi.

Hít sâu một hơi rồi hỏi.
" Cô còn gì để chối nữa không? Nhân chứng đã có đủ rồi…! Nhưng bây giờ hãy cho tôi một lý do, tại sao cô phải làm những điều như vậy?"
Tất cả mọi người ở đây, đặc biệt là nhà họ Lục ai ai nghe xong đều cảm thấy kinh sợ và thật khủng khiếp khi một người lúc nào cũng tỏ ra một khí chất lịch thiệp, không quan tâm chuyện trong nhà,lúc nào cũng là người cao thượng không muốn xen vào những cuộc tranh đấu trong lòng.Vậy mà hôm nay,lại có thể ra tay khủng khiếp với con gái của Tần Văn Hạo.

Đến nước này rồi,còn rất nhiều người không tin những chuyện mình mới vừa được nghe.
Lúc này, Lục Diệp Lâm từ nãy giờ im lặng.


Ông đã đứng lên nghe từng lời khai mọi người nói về người vợ mà ông luôn hết mực yêu thương,lại làm ra những chuyện khiến ông không thể ngờ được.

Ông không nhịn được liền nhanh bước chân lên đứng trước mặt Cao Phi Phi gặn giọng lên hỏi.
"Tại sao bà không trả lời? Bà hãy trả lời cho tôi xem những gì bọn họ nói có phải thật không? Bà là người bắt cóc Lam Lam sao? "
Trái lại, Cao Phi Phi không hề để tâm những cáo buộc của mọi người.

Tâm trạng của bà rất bình ổn, thậm chí có phần nhàn hạ.

Mọi người còn nghĩ dường như chuyện này không hề liên quan đến bà nữa.
Sau khi uống xong ly trà cuối cùng, Cao Phi Phi đứng lên đi đến trước mặt Trung Úy Đỗ, bà đưa hay tay mình ra.
"Đến nước này rồi! Ông không định còng tay của tôi sao? "
Trung Úy Đỗ ngạc nhiên… Mọi người cũng kinh ngạc theo.
"Bà nhận tội sao? " Trung Úy Đỗ nhìn bà hỏi.
Cao Phi Phi cười khẩy.
"Tôi có thể chối sao? Lời khai rõ ràng rồi mà! "
Lúc này, Tần Văn Hạo có phần sốt sắng đi tới hỏi.
"Tại sao cô không trả lời tôi.

Lý do gì cô lại đi bắt cóc con gái của tôi? "
Cao Phi Phi nghe xong,lạnh lùng liếc qua nhìn ông,rồi phun ra một câu.
“Chính là vì ông…! Chính ông là người ép tôi ra đến nông nỗi như ngày hôm nay.Vì chính ông đã giết chết tình yêu của tôi”.Câu nói cuối cùng bà gần như đè nén rất lâu mới có thể nói ra.
Tần Văn Hạo ngỡ ngàng không hiểu người phụ này đang nói gì?
Nhưng vợ ông đứng đằng sau lại hiểu ra những gì mà Cao Phi Phi đang nói.Đôi mắt sắc bén bà liếc nhìn bà ta thầm siết chặt tay lại.
Dứt lời,Cao Phi Phi nhìn mọi người tuyên bố.
" Tôi chỉ làm việc với cảnh sát,đã làm mọi người hơi thất vọng rồi! "Lời nói của bà ta dường như đang mỉa mai tất cả mọi người ở đây đang chờ đợi,muốn moi móc thông tin từ bà ta.
Lục Diệp Minh chạy lại, nắm chặt tay mẹ mình, nghẹn ngào nói.
" Mẹ… Mẹ yên tâm, con sẽ giúp mẹ kháng án.

Con không cho mẹ ngồi tù đâu".
"Vậy sao! " Đúng lúc này,Lục Diệp Bằng chợt lên tiếng.
Mọi người liền đưa mắt nhìn anh.
Lục Diệp Bằng hai tay bỏ vào túi quần hiên ngang bước tới trước mặt mọi người thông báo.

“Không những có mấy người bị bắt mà ngay cả Dương Tiểu Vy và Lục Diệp Minh đều sẽ bị bắt chung với bọn họ”.
" Gì chứ? "Cả Lục Diệp Minh và Dương Tiểu Vy đều đồng thanh lên tiếng.
Lúc này Hoắc Thiếu Tiên đi tới lấy ra thứ gì đó đưa ra trước mặt mọi người.
" Việc cô Dương Tiểu Vy là người chủ mưu thuê người làm giả giấy tờ ăn cắp thông tin bên công ty Lục Thị đã bị khởi tố.

Còn cậu chủ Lục Diệp Minh tham lạm công quỷ, ăn cắp một số tiền khá lớn để mở ra công ty ma lừa gạt mọi người dân đầu tư.Thêm tội danh cờ bạc trái phép đã được cảnh sát nắm giữ ".
Hoắc Thiếu Tiên vừa nói hết câu thì từ bên ngoài đã có vài cảnh sát đi vào bắt giữ hai người lại.
Khi cây còng số tám đã được còng vào tay của Lục Diệp Minh,anh ta lập tức liên tục gào thét lên dữ dội.
Cả Lục Diệp Minh, Dương Tiểu Vy, Cao Phi Phi, Lý Tuyết Cầm và hai tên dô côn đều đã bị cảnh sát dẫn đi.
Nhưng lúc này đây,mọi người đã tưởng xong hết mọi chuyện thì bất ngờ Trung Úy Đỗ,bước lên trước mặt Lục Diệp Bằng nghiêm mặt nói.
"Xin mời anh Lục theo chúng tôi về hợp tác điều tra vì đã có người đã thưa anh vì tội cưỡng hiếp một cô gái vào 5 năm trước! "
Lục Diệp Bằng bàng hoàng.
Mọi người cũng hết sức kinh ngạc.

Họ không ngừng tự hỏi trong lòng.
Cái gì vậy nè? Ai đã có thể kiện anh ta.
Phóng viên cũng sợ hãi thì thầm với nhau.
“Khi nãy anh ta cũng nói là anh ta và vợ anh xảy ra tình một đêm.

Không lẽ vụ cưỡng hiếp lại chính là vụ đó”.
Lục Diệp Phong run rẩy liền sải bước chân đi tới hỏi.
" Cưỡng hiếp sao? Nhưng ai là người kiện con trai của tôi vậy…?"
"Là tôi…! "Lục Diệp Phong chưa nói dứt câu thì đã có một giọng nói đầy lạnh lẽo cùng với đôi mắt cực kì thần sắc của Phu nhân Nghị Viên Tần Văn Hạo vang lên.
Mọi người kinh hãi đưa mặt nhìn qua bà.
Mai Anh lạnh lùng bước tới nhìn thẳng vào Lục Diệp Bằng nghiến răng nói.
" Chính cậu đã cưỡng hiếp con gái của tôi.

Lần này cậu hãy ở trong tù ngẫm lại tất cả sự việc của mình,xem từ trước đến giờ cậu đã làm gì với Lam Lam của tôi! "
Thi Thi cùng với Hạo Thiên giựt mình kinh hãi chạy lại khuyên can
“Mẹ! Tại sao mẹ lại kiện Diệp Bằng, Lam Lam có biết không?” Hạo Thiên có phần lo lắng.Vì dù sao Lục Diệp Bằng cũng là bạn chơi từ nhỏ cho đến lớn với anh.


Anh phải giúp cậu ấy.
Thi Thi bên cạnh cũng tiếp lời.
"Mẹ…! Đừng làm như vậy! Chúng ta đã biết ai bắt cóc Lam Lam rồi, mẹ hãy tha cho Diệp Bằng đi! "
Mai Anh tức giận hét vào mặt hai đứa con của mình.
“Không bao giờ! Mẹ đã nói là làm, Lam Lam bị ra nông nổi như ngày hôm nay là vì ai?” Bà chỉ tay về phía Lục Diệp Bằng “Chẳng phải là do cậu ta sao? Bây giờ em các con có thể khỏi bệnh hay không mới là điều chúng ta lo nhất… Mẹ đã quyết thì không ai có thể ngăn cản nổi”.
Bên này,Hoắc Thiếu Tiên nhịn không được liền đi tới, anh bình tâm nhẹ nhàng nhìn Phu nhân Nghị Viên Tần đưa ra lời khuyên.
" Bác gái! Con biết bác rất tức giận khi mọi chuyện xảy ra với Lam Lam.

Nhưng bác đã hỏi qua ý kiến của cô ấy chưa? Nếu Lam Lam biết mẹ mình đã kiện chồng của mình thì bác nghĩ cô ấy sẽ như thế nào? Hơn hết An Nhiên thì sao? Lam Lam còn đang bị bệnh, Lục Diệp Bằng thì ngồi tù.

Ai sẽ là người chăm sóc cho con bé ".
“Tôi sẽ chăm sóc” Mai Anh không quan tâm mọi người liền đưa ra quyết định,bà bước đến ôm lấy An Nhiên rồi nhìn về cảnh sát nói lớn
“Xin Trung Úy hãy bắt người”.
Từ đầu đến cuối, Lục Diệp Bằng đều không phản hồi về lời buộc tội của bà… Bà đã nói đúng, chuyện anh làm với cô,anh phải là người đứng ra chịu trách nhiệm.

Anh phải trả giá những gì mình đã làm với cô.

Nếu việc anh ở tù sẽ làm cho gia đình cô cảm thấy thỏa mãn dễ chịu thì anh sẵn lòng.

Nhưng anh chỉ xin bà một việc.
Anh ngẩng mặt lên nhìn mẹ của cô và nói.
"Con chỉ xin mẹ đừng bắt Lam Lam rời xa con.Hãy kêu cô ấy đợi con… Con sẽ ra sớm thôi! "
Nói rồi anh đưa tay cho cảnh sát còng lại.
Trước khi anh đi.

An Nhiên đã linh cảm điều gì đó,cô bé bắt đầu khóc lớn lên.
"Ba ơi! Ba đi đâu vậy? Ba lại đi làm nhiệm vụ nữa sao? " Tiếng nói non nớt của An Nhiên đều khiến mọi người xót xa rất nhiều.

Một cô bé hiểu chuyện đến mức như vậy lại tiếp tục xa ba ruột của mình một lần nữa.
Lục Diệp Bằng đau lòng đi lại hôn lên gương mặt An Nhiên.
"Ba chỉ đi công chuyện một chút thôi! Ba sẽ trở về bên cạnh hai mẹ con sớm thôi! An Nhiên giúp ba hãy chăm sóc cho mẹ thật tốt nhé! "
An Nhiên rưng rưng mếu máo giơ ngón tay út của mình lên,như thường lệ làm thủ tục giữ lời hứa theo thói quen của hai cha con.
"Ba hứa với con đi! "
Lục Diệp Bằng mỉm cười, anh đưa tay lên ngoắc nhẹ với cô bé.

Một lời hứa anh sẽ luôn đặt lên vị trí tim của mình.

Tịch Duy An bước lên vỗ vai Lục Diệp Bằng.
“Yên tâm, tôi sẽ mời tất cả luật sư giỏi nhất để cứu cậu ra ngoài”.
Lúc này, Lục Diệp Văn mới đi đến trước mặt em trai của mình.

Giọng điệu chắc chắn.
" Em hãy yên tâm, anh sẽ làm việc bên phía cảnh sát… Em không ở trong đó lâu đâu.

"Câu nói của Lục Diệp Văn cũng xem như anh đang chống lại mẹ vợ của mình.
Lục Diệp Bằng gật đầu nhẹ rồi sau đó được cảnh sát dẫn đi.
Mai Anh trên tay ôm An Nhiên lạnh lùng nhìn qua chồng mình khẽ nói.
" Chúng ta về thôi! "
Bà nội đã bật khóc dữ dội.

Bà đi lại nói với Lục Diệp Phong vời dáng vẻ sợ hãi.
“Con làm cách cứu lấy Diệp Bằng đi! Mẹ không muốn cháu trai của mẹ phải ở trong tù”.
Nghe vậy, bên này Lục Diệp Lâm tràn đầy giận dữ, ông gào thét lên với mẹ của mình.
" Mẹ chỉ biết cháu yêu của mẹ, tại sao vợ và con của con… Sao mẹ không cứu? Mẹ nhẫn tâm nhìn họ ngồi tù sao? "
“Mày im đi! Vợ và con của mày… Tội của hai người họ đến nỗi người làm mẹ chồng này, người làm bà nội này cũng cảm thấy rất kinh tởm hai người họ nữa… Tao sẽ không chi ra một xu nào cho hai mẹ con chúng nó đâu” Bà nội đến bây giờ còn run sợ khi nghe những chuyện vừa rồi.
Tại sao bà không nhận ra sớm con người thật con dâu của bà lại độc ác đến như vậy!
Nhưng lý do gì?
Lý do gì đã khiến cô ta có thể bắt cóc Lam Lam đi?
Cao Phi Phi có thù hận gì với nhà họ Tần sao? Bà không hiểu, có phải trước đó bà đã làm chuyện có lỗi với Tử Du.

Nên ông trời vào ngày hôm nay mới cho bà bị báo ứng như thế!
Bầu không khí bắt đầu tĩnh lặng đi, vì bây giờ không khí nơi đây chỉ còn lác đác vài người.
Các phóng viên vẫn chưa rời đi.

Họ rất tò mò mọi chuyện sẽ đi về đâu? Hôm nay hơn phân nửa người của nhà họ Lục đã bị cảnh sát bắt.
Bọn họ không thể tưởng tượng được, hôm nay là ngày cưới mà từ cô dâu đến chú rể đều bị bắt hết.

Mọi người còn rất hiếu kì một chuyện.

Là tại sao cô con gái của Nghị Viên Tần, một người được cho đã bị bắt cóc.Tại sao hôm nay lại có thể vắng mặt?
Vừa rồi phu nhân của Nghị Viên Tần nói cô ấy bị mù, mọi chuyện là như thế nào?
Có phải có người nào đó hại nữa không?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.