Hợp Đồng Hôn Nhân Với Tổng Tài

Chương 36: 36: Làm Gì Có Liêm Sỉ Mà Mất




Thời Tịch Ngọc đang ăn rất ngon lành , thì anh dừng đũa lại nói với cô.

.

"Em suy nghĩ chưa?
"Hừ, suy nghĩ chuyện gì cơ?
"Thì chuyện hôm qua đó.

.

"Chuyện hôm qua.

.

?" Cô bỗng nhiên nhớ lại câu tối hôm qua anh nói, liền sặc cơm , anh liền đưa nước cho cô uống, sau đó cô bình tĩnh lại nhìn anh.

.

"Tôi tưởng anh nói đùa chứ.

.

"Làm sao mà đùa được , anh nói thật mà.

.

"Tôi , tôi vẫn chưa có câu trả lời.

.

"Ờ , ăn cơm thôi.

.

Cô ấy thật sự không yêu mình à, vậy chỉ còn 7 tháng nữa là hợp đồng sẽ kết thúc , mình phải làm sao đây , còn một tháng nữa là sinh Nhật cô ấy, mình phải tạo cơ hội mới được.

Thời Tịch Ngọc ăn sáng xong thì cũng đã tới công ty , anh kéo cô lại không cho cô đi làm.

.

"Công ty ổn rồi , em không nghĩ ngơi mấy ngày nữa đi.

.

"Thôi , tôi phải lên công ty , anh cũng tranh thủ đi làm đi…
"Anh biết rồi
Cô chuẩn bị đi nhưng tay anh vẫn giữ chặt tay cô không buông cô xoay lại nhìn anh , anh chỉ tay lên môi anh ra ám hiệu muốn cô hôn anh
"Gì nữa đây anh hai.

.

"Anh muốn hôn.


.

"Anh là trẻ con à.

Cô liền đi lại hôn nhẹ vào môi anh một cái sau đó liền rời đi.

"Trưa anh tới công ty tìm em.

.

Cô lên công ty mở cuộc hợp nhân viên nói về tình hình công ty hiện nay , xong cuộc hợp , cô về phòng làm việc của mình, cô định cướp mắt một xíu thì có tiếng gõ cửa.

.

"Vào đi.

.

"Dạ thưa sếp anh Bắc Minh vào bàn công việc ạ.

.

"Có cuộc hẹn bàn công việc với anh ấy à.

.

"Dạ không có ạ, nhưng anh ấy bảo là có hẹn trước với cô rồi ạ.

.

Cô nhớ lại câu nói hồi sáng của anh , cô thở dài bảo.

.

" Cho anh ấy vào đi.

.

"
"Vâng ạ.

.

Thư kí bước ra trước của mời Bắc Minh Phòng vào, anh bước vào nhìn cô và cười, thư kí vừa đóng cửa lại, anh liền chạy lại , kéo ghế ngồi cạnh cô , cô nhìn anh.

.

"Gì nữa đây.

.

"Có gì đâu.

.

"Hợp đồng có vấn đề gì hay là cổ phiếu có vấn đề gì hay sao.

.

"Không có vấn đề gì mà anh mới là người có vấn đề.

.

Cô nghe xong liền xoay người anh qua lại sờ tay lên trán anh, cô hốt hoảng nói.

.

"Hả, anh bệnh ở đâu à, đâu có nhiệt độ cơ thể anh vẫn bình thường mà.

.

"Anh nhớ em đó.

.

"Trời ơi, anh khùng à.

.

" cô đánh vào người anh một cái , vì anh làm cô lo lắng.

.

"Em lo cho anh à.

.

"Ừ tôi lo cho anh đấy.

.

"Anh thật sự nhớ em mà.

.


"Được rồi, gặp rồi thì đi về đi, tôi còn làm việc.

.

"Thôi , muốn ở lại với em chút nữa.

.

"Tuỳ anh.

.

" cô nói xong sau đó tập trung làm việc , không để ý gì đến anh nữa, anh ngồi sát bên cô , tay anh bắt đầu tấy mấy, để lên đùi cô, cô biết được ý đồ của anh liền dụng tay anh lại.

.

"Này , đừng giở trò nha.

.

"Anh làm gì đâu.

.

"Bỏ cái tay ra.

.

"Anh không bỏ.

.

"Ở đây là công ty đấy, người khác biết thì làm sao.

.

"Thì mình công khai thôi chứ có gì đâu.

.

" anh nhẹ nhàng nhấc người cô ngồi lên người anh , tay anh ôm lấy eo cô , sau đó áp sát mặt lại gần cô , khiến cô đỏ cả mặt.

.

"Này anh đừng quậy phá nữa được không.

.

"Không, anh thích thế đấy.

.

"Lỡ có ai đi vào thì làm sao.

.

"Phòng của vợ anh mà ai dám vào không gõ cửa ngoài anh chứ.

.

" nói xong anh liền hôn cô, cả hai hôn nhau say đắm , anh từ từ ẩm cô lại gần chiếc giường , anh bỏ cô xuống đó từ từ cởi bỏ chiếc áo vest , từ từ cởi bỏ từng nút áo, anh cúi xuống hôn lên chiếc cô trắng nõn mền mịn đó, anh cắn vào nó một cái , trên cổ cô sau đó có một dấu hickey đỏ chót.

.

"A…ưm.

.


"Anh hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô , hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau , bỗng nhiên cô chợt nhớ ra đây là công ty , không thể đi quá giới hạn được, cô đẩy anh ra.

.

"Sao vậy.

.

" anh liền muốn cúi xuống tiếp tục , cô đẩy anh ra.

.

"Khổng được , đây là công ty , anh không thể ở đây quá lâu đâu.

.

"Nhưng mà anh muốn, lâu lắm rồi đấy.

.

"Anh ngoan đi , ngày mai tôi nghĩ , anh muốn gì cũng được.

.

"Em nói đấy.

.

"Ừm, bận áo vào đàng hoàng đi.

.

"Em bận cho anh.

.

"Anh có liêm sĩ không vậy,Đồ trẻ con.

Cô nói như thế, nhưng vẫn lấy chiếc áo sơ mi ở trên giường đứng dậy bận vào cho anh , cô cài từng chiếc nút áo cho anh, khiến anh lại càng h@m muốn , nhưng anh vẫn kiềm nén lại , vì anh nghe lời cô, cô bận xong áo sơ mi cho anh , cô thắt lại cà vẹc cho anh , cô cầm chiếc áo vest khoác vào cho , cô cũng chỉnh trang lại trang phục của mình.

.

"Xong rồi đi về đi.

.

"Em có cần đuổi anh thẳng thừng như thế không.

.

"Cần
Anh thấy vết hickey trên cổ cô liền cười, anh không nhắc cô che lại nó , chỉ hôn nhẹ lên môi cô sau đó rời đi, cô thở dài ngồi xuống ghế , thư kí bước vào phòng , đưa hồ sơ cho cô , cô thấy trên cổ Thời Tịch Ngọc có vết màu đỏ cô liền bất ngờ vì trước lúc Bắc Minh Phong vào thì không có nhưng khi anh đi ra lại có vết trên cổ Thời Tịch Ngọc, cô liền nghĩ ngờ về mối quan hệ của Bắc Minh Phong và Thời Tịch Ngọc



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.