Hợp Đồng Lọ Lem Và Hai Chàng Hoàng Tử

Chương 21



- Jun? – Nó tròn mắt ngạc nhiên nhìn người đang đứng trước mặt mình

- Sao anh lại ở đây? – Nó nhìn Jun ko chớp hỏi

- Tôi đi dùng cơm, cô cũng ăn ở đây à? – Jun hỏi nó, cố ý lờ đi sự hiện diện của 1 người =))

Lúc đầu anh lo lắng đuổi theo nó, thấy nó đến nhà Ken anh đã rất bực bội, ngồi bần thần gần nửa ngày trời định bỏ đi thì thấy nó và Ken lái xe đi… chần chừ 1 lúc anh chàng quyết định bám theo… Vốn ko định xen vào, nhưng thấy tên chết tiệt kia liếc mắt đưa tình, ko khí lãng mạn quá chịu ko nỗi đành đóng vài “kì đà cản mũi” bằng màn “tình cờ gặp nhau” =))

- Thế à? Anh đi 1 mình sao? – Nó ngó ngó xung quanh rồi hỏi

- Ừ!! – Jun cười gật đầu

- Vậy anh cùng ngồi ăn với tụi em cho vui – Nó hớn hở mời khách

…Xoẹt… Ken nãy giờ làm cục thịt dư tức muốn thổ huyết rồi… nó còn ngây ngô mời 1 tên đàn ông cùng ngồi ăn với bạn trai nữa chứ… “Con nha đầu ngốc này” – Ken sầm mặt, mày chau lại phát hỏa, tai xì khói, mây đen quần vũ trên đầu…

- Ồ!!! Đây ko phải Ken sao? – Jun giả vờ giật mình khi phát hiện ra Ken – Xin lỗi nãy giờ ko để ý thấy anh – Jun cười “lịch sự”

- Ồ!!! Đây ko phải Jun đại tổng sao? Anh đến đây lúc nào thế? Thật thất kính – Ken cũng cười “lịch sự” bắt tay Jun

Hai người ngoài mặt cười tự nhiên ko có gì, nhưng nếu để ý kĩ thì 2 bàn tay đang bắt nhau siết chặt đến nổi gân xanh =))

- Hai người biết nhau hả? – Nó ngây ngô hỏi, nhìn thái độ của họ “thật tốt” nó cũng an lòng

- Ken thiếu gia đây là 1 ngôi sao lớn trong làng giải trí còn là con trai của tập đoàn giải trí lớn nhất nước, có nhắm mắt cũng biết chứ – Anh cười nói với nó bộ dạng âu yếm trách cứ – Phải ko Ken thiếu gia – Jun quay sang hỏi

Ken, mặt nghiễm nhiên cười mà hỏa khí lan truyền ngùn ngụt

- Sao so được với Jun đại tổng đây, danh tiếng lẫy lừng trong thương trường, ko ai là ko biết – Ken mỉm cười, mắt nheo lại tươi tỉnh mà băng lửa kéo nhau phát tán mạnh mẽ

- Woak!!! Vậy ra 2 người nổi tiếng thế à? – nó gật gù ngô ngê – thôi, 2 người tính bắt tay tới khi nào nữa? ngồi xuống ăn thôi – Nó hô hào

Jun cư nhiên tự tại kéo ghế ngồi cạnh nó… trong tình thế lúc này nhìn nó như bánh mì kẹp thịt, 2 đần bàn nhỏ hình vuông là 2 mỹ nam ngự, nó ngồi giữ 2 người mà điềm nhiên o nhận ra sát khí và ánh mắt tóe lửa của 2 người phóng ra đủ đốt trụi cái nhà hàng này…

- Hai anh ăn gì? – nó nhìn menu 1 lượt ngóc đầu lên hỏi

Jun và Ken bận ngồi lườm nhau đấu mắt, khí nóng lan tỏa khiến những người xung quanh rùng mình, chỉ có ẻm chậm tiêu nên ko biết cứ nghĩ họ vui vẻ như ngoài mặt…

- Này!!! Hai anh – Nó hét nhỏ đủ ôi hết 2 người về phía mình

- Àh… ừm!!! em thích gọi gì thì anh ăn đó – Jun mỉm cười nhìn nó như vợ chồng =))

- Em ăn gì anh ăn đó – Ken nhìn nó triều mến như người yêu

Vừa dứt lời thì 2 ánh mắt lại tóe lên bắn điện xoèn xoẹt…

- Jun đại tổng, nghe nói bạn gái tôi đang làm việc ở công ty anh, cô ấy vốn vụng về mong anh chiếu cố nhiều – Ken cười kéo nó về phía anh choàng tay lên vai thân thiết

- Ồ!!! Điều đó là tất nhiên mà, việc hướng dẫn cho hôn thê của mình quen dần với việc của công ty là bổn phận của 1 người chồng tương lai như tôi,

Ken thiếu gia khách sáo quá – Jun nói, miệng cười, tay kéo nó về phía mình vòng tay thân tình

Nó khó chịu ngồi ngay ngắn…

- Hai anh làm gì vậy?

Jun và Ken hắc mắt sắc nhọn chém nhau 1 phát đồng thời quay lại nhìn nó với ánh mặt đáng sợ ý như rằng “Hắn ta là Bạn trai/Hôn phu của cô là thế nào hử?”… ánh mắt “nhiệt tình” “tra tấn”, “chất vấn” khiến nó ko lạnh mà run…

“Con nhỏ ngốc này… Sao hắn ta lại là hôn phu của cô hả? Dám giấu tôi sao? Phen này cô chết chắc rồi” – Ken thầm nghĩ liếc nó như xẻ làm 2=))

“Hừ!!! sao cô lại là bạn gái hắn hả? kì này ko nói được cô chết với tôi” – Nghĩ thầm nhìn nó đăm đăm hận ko nuốt ực nó lúc này cho đỡ tức =))

Hết lườm nó 2 chàng hoàng tử lại nhìn nhau đầy “thiện cảm” với nụ cười “lịch sự” thường trực… mắt nheo hình dao găm phóng veo veo vào nhau…

- Oak!! 2 người vừa gặp nhau đã thân thiết thế à? Đúng là người nổi tiếng có khác nha – Nó thấy 2 chàng cứ nhìn nhau cười cảm thấy ngưỡng mộ

Chậc!!! trên đời lắm kẻ ngây thơ thiệt chứ, đem lên giàn hỏa thiêu nướng từ từ chưa thấy đủ hay sao mà nó còn châm thêm tí dầu cho nó ấm nữa chứ…

Sau câu nói của nó, khí thái 2 người càng thêm dâng lên, khóe miệng giật giật ngày càng sâu… Nếu ko có nó ở đây và cả 2 đang ở 1 nơi ko người thì chắc nãy giờ có phim xem rồi =))

- Phải, được nói chuyện với 1 người nổi tiếng như cậu đây thì quả là vinh hạnh mà – Jun nhấn giọng nói

- Anh lại khách sáo, được tận mắt gặp anh đây bằng xương bằng thịt thấ này tôi quả là may mắn đó chứ – Ken độp lại

- Hay quá!! Vậy từ nay chúng ta là bạn tốt nhé – Nó vỗ tay cười hớn

“Con nhỏ ngốc này” – Cả 2 nhìn nó muốn cắn lưỡi tự vẫn lun

- A!! đồ ăn lên – Nó vui mừng hò reo

Đồ ăn bày trước mặt hấp dẫn đượ bày trí bắt mắt, mùi thơm bóc lên hấp dẫn khiến ai cũng thèm nhỏ dãi… thế mà có 2 người vẫn “vui vẻ” chơi đấu mắt, nhìn nhau, quan sát mọi động tĩnh đối phương, đánh giá từng chút 1 cứ như 2 đấu sĩ vùng tetxas trực chờ rút súng bắn 1 phát cho đối phương chết ko kịp ngáp =))

Nó thấy mình dư thừa quá cỡ, cau mày bực mình ngoạm 1 miếng bánh tốt bụng nhắc nhở…

- Hai người còn ko ăn mà nhìn nhau như thế người ta nhìn vào tưởng 2 người “ko bình thường” đấy

Cả 2 lập tức rời mắt khỏi nhau mà hướng nhìn về phía nó, nó cắm cúi ăn ngon lành mà ko hay biết gì…

- Boo à? Món cô ăn trông ngon quá nhỉ? – Jun mỉm cười gian xảo nói với nó

Tức khắc nó ngẩng đầu lên cười như 1 thói quen, nó gật đầu cái rụp, cắt 1 miếng bò bít tết đưa cho Jun… anh chàng ma mãnh mỉm cười mở miệng để nó đút miếng bò vào miệng, mắt liếc Ken đang trào máu điên cuồng dâng trên mặt, miệng kẽ nhếch lên đắc thắng =))

Ken thấy như khói phát ra trên đỉnh đầu, mặt sầm xuống âm u…

- Ken, khoai tây chiên ở đây ngon lắm á – Nó chìa cho Ken 1 cọng khoai tây chiên cười tươi khoe

Ken liếc nhìn Jun 1 cái, nhếch miệng cười khiêu khích, nắm lấy tay đang cầm khoai, đưa miệng đến thưởng thức =))

Jun nắm cây dao và nĩa sáng loáng siết chặt, máu nóng dồn lên mặt…

Cuộc chiến coi bộ ngày càng gây cấn =)), chỉ có 1 đứa ngốc vẫn vô tư ngồi ăn ngon lành =))



- Em vào toilet rửa tay chút – Nó đứng dậy buông thỏng 1 câu lon ton chạy đi

Còn lại trên chiếc bàn nhỏ 2 người đàn ông tuyệt mỹ đang ngồi đối diện nhau…

Ken khoanh tay trước ngực thoải mái tựa vào ghế nhìn rất chi là lãng tử…

- Xem bộ Jun đại tổng thật để ý ‘bạn gái’ tôi

Jun cũng tựa người vào ghế, khủy tay tựa lên thành vịn đan vào nhau, phong thái đỉnh đạc quyến rũ

- - Ồ!! Quan tâm tới ‘hôn thê’ là bổn phận của ‘hôn phu’ tôi, Ken thiếu gia ko cần bận tâm… mà…. – Jun cố tình kéo dài làm ken tức nghẹn họng – …mà hình như ‘hôn phu’ cũng là chồng chưa cưới, vậy vẫn hơn ‘bạn trai’ 1 bậc, phải ko Ken thiếu gia?

Ken tắt họng, nụ cười “lịch sự” cũng giãn ra, bộ mặt phẫn nộ có chút bộc phát ra ngoài… “Nhóc con, hôm nay chết chắc rồi”



- A!!! – Nó tự nhiên hoảng hốt hét lên chạy vội đến chỗ Ken – Ken!! Còn hợp báo

Ken cũng giật mình thôi ko đấu đá với Jun nữa nhìn đồng hồ… 6h rồi… còn 1 tiếng nữa là đến giờ…

- Chúng ta nên đi thôi –Ken đứng dậy, bộ dáng người mẫu quyến rũ làm ai cũng phải ngoái nhìn

- Jun đại tổng, chúng tôi có việc đi trước, cáo từ, hẹn ngày gặp lại – Ken “lịch sự” mỉm cười nửa miệng ranh mãnh hất 1 đôi mắt chiến thắng về phía Jun rồi kéo nó đi…

Jun tần ngần chưa hiểu gì thì đã bị Ken cướp người đi mất…lúc này ko biết ai mới là người phải tức đây… Coi bộ mở màn Ken đã dẫn trước 1 điểm =))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.