"Soạt" một tiếng, tập tài liệu bị ném mạnh văng ra. Diệu Tinh lặng lẽ thoáng liếc nhìn sang Joe. Trong ánh mắt của hai người đều ánh lên vẻ bất đắc dĩ. Đã trải qua mấy giờ rồi, mọi chuyện dường như không phải là đơn giản theo như dự đoán của bọn họ. Cả hai người bọn họ đều cho là sau khi trải qua một hồi nói chuyện như vậy, cảm xúc của Tiêu Lăng Phong sẽ khá hơn một chút. Nhưng thật không ngờ rằng, bọn họ vừa đi ra ngoài không được bao lâu, thì Tiêu Lăng Phong cũng vừa vặn ra khỏi công ty. Chiếc xe liền vọt thẳng ra tới ven đường, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn sau đó, chiếc xe ô tô sang trọng liền bị thân cây xù xì khô cứng kia chà sát đến mứcthay đổi hoàn toàn. May mắn là người không bị thương. Vốn đã dự định trở về, nhưng Tiêu Lăng Phong lại lộn trở lại công ty một lần nữa, sau đó bận rộn cho đến bây giờ. Những gì ở trong phòng làm việc có thể bẻ gãy được cũng đã bị bẻ gảy hết, chén sứ cũng chỉ còn dư lại chẳng còn mấy chiếc.
"Uống ly cà phê đi!" Diệu Tinh ngủ gật, hiển nhiên Joet cũng mệt mỏi. Trong phòng thư ký, thỉnh thoảng lại có người ngó dáo dác ra ngoài. Dieenndkdan/leeequhydonnn Tất cả người người đều không hiểu đã có chuyện gì xảy ra, nhưng mọi người đều biết gần đây Tổng giám đốc có rất nhiề chuyện phiền lòng, không có việc gì cũng cứ ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ, chỉ sợ chọc lửa thiêu thân.
Lisa đang ngồi ở bên trong, vui vẻ sửa móng tay, lần trước chuyện của Đường Cát Nguyên gây họa cho Đường Nhã Đình, Tiêu Lăng Phong cũng đã rất tức giận. Lần này, mọi người càng không hy vọng gì đối với Đường Nhã Đình chứ sao. Hừ! Đến cuối cùng anh vẫn bị thất bại, thất bại thảm hại hừ. Anh đắc ý lâu như vậy, cuối cùng thì như thế nào, Tiêu Lăng Phong, vẫn như cũ, diễ♦n☽đ♦àn☽lê☽q♦uý☽đ♦ôn vẫn không phải là của anh.
"Joe này, sau này khi anh nghĩ mở công ty của mình, thì anh mong đợi nhân viên bị thất tình đi làm việc như thế nào để cho có hiệu quả nhất." Diệu Tinh khẽ thì thầm nói với Joe.
"Này, tại sao cô lại không có lấy một chút lòng thương cảm như vậy chứ?" Joe cười vẻ có chút bất đắc dĩ. Anh vẫn luôn cảm thấy thư ký Trình là một người có kiểu nói chuyện không được khéo léo lắm, thậm chí còn là người lạnh lẽo như băng khó có thể đến gần được. Hóa ra là, thư ký Trình lại còn có một mặt như thế. Joe nhẹ nhàng lắc đầu. Nhưng mà thư ký Trình lại là con người đơn thuần như vậy, nếu như cô biết rằng, mình từng có liên quan đến một âm mưu, thật không biết, cô có thể chịu đựng hay không.
"Anh cười lên như vậy cũng rất ưa nhìn, tại sao anh vẫn luôn giữ cái vẻ giá lạnh như băng thế kia?" Diệu Tinh hỏi.
"Bởi vì nó có liên quan đến hoàn cảnh sinh trưởng thôi mà!" Joe suy nghĩ một chút rồi nói. Việc nở nụ cười mà nói, đối với anh vẫn luôn là một điều xa lạ, xa xỉ.
Đối với Joe mà nói..., Diệu Tinh chưa từng suy nghĩ về anh ta nhiều lắm, mỗi người đều có một quá khứ mà bản thân mình không muốn nhắc tới. diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn Nhìn sắc mặt của Joe không được tốt lắm, Diệu Tinh cũng không lên tiếng hỏi anh nữa. Giữa sự an tĩnh bất chợt, ngay cả tiếng hít thở của bọn họ cũng có thể nghe rõ ràng như vậy.
Đang khi hai bên còn đang trong tình cảnh đè nén không biết làm sao, đúng lúc này điện thoại di động của Joe chợt vang lên. "A lô", vừa bắt máy điện thoại, trong nháy mắt sắc mặt Joe liền thay đổi đến mấy lần."Cậu nói gì?" Anh lập tức đứng bật dậy. Sau đó nhanh chóng đi tới cửa phòng của Tiêu Lăng Phong:"Tổng giám đốc, đã có chuyện xảy ra rồi!"
Bệnh viện.
Diệu Tinh theo Tiêu Lăng Phong đi tới bệnh viện mới biết, chuyện xảy ramà Joe đã nói kia là chuyện gì. Người mà Tiêu Lăng Phong vẫn luôn luôn tìm kiếm chính là người tài xế lái chiếc xe vận tải chở hàng kia, hiện giờ bởi vì uống rượu khi lái xe nên đã xảy ra tai nạn xe cộ, mà sau khi được cấp cứu, bác sĩ đã thông báo… anh ta sẽ phải sống cuộc sống thực vật.
"MD" Tiêu Lăng Phong đánh một quyền vào trên vách tường. Trong mắt của anh thoáng vụt qua ánh nhìn lạnh lùng. Kẻ nào đó có thể ra tay trước anh một bước, quả thật, đã hành động thật không đơn giản.
"Tổng giám đốc, ngài hãy bình tĩnh một chút, nói không chừng còn có cách gì khác chăng!" Joe nói an ủi, nhưng mà sắc mặt của anh lại không hề tỏ ra nhẹ nhõm."Một khi đã làm, thì nhất định sẽ phải có dấu vết để lại:
Tiêu Lăng Phong từ từ ngồi xuống, tại sao lại có thể có chuyện trùng hợp như vậy được. Anh vừa vặn mới tìm thấy người tài xế này, thì lập tức anh ta bị xảy ra tai nạn xe cộ. Ngón tay của anh từ từ siết chặt lại. Rốt cuộc đó là người nào, là người nào đã làm…
Diệu Tinh đứng ở một bên đầy vẻ bất an. Bây giờ người tài xế này đã xảy ra chuyện thế kia, vậy thì chuyện của Dạ Khuynh Thành liệu có thể tiếp tục điều tra ra được nữa hay không. "Tiếp tục điều tra cho tôi! Bất kể phải bỏ ra một cái giá cao như thế nào, nhất định cũng phải tìm ra bằng được người kia cho tôi!" Tiêu Lăng Phong hung hăng nghiến răng lại, muốn đấu với anh sao, tốt thôi, hiện tại anh cũng muốn nhìn một chút xem, đến tột cùng hắn còn có tài năng gì nữa!
Thiên Tuấn.
Tiêu Lăng Phong ngồi ở trong phòng làm việc, đầu mối điều tra từ người tài xế hiện giờ coi như là đã bị đứt đoạn. Muốn điều tra được rõ ràng, sợ rằng còn phải lãng phí một khoảng thời gian nữa. Qua báo chí, tin tức về Dạ Khuynh Thành vẫn còn đang được mọi người theo dõi, hơn nữa, bởi vì sự kiện đoạn video Đường Nhã Đình đang mây mưa kia mà liên tục mấy ngày nay, tin tức này đã chiếm cứ hầu hết các trang đầu của các loại báo chí. Dường như tất cả nhữngsự kiện trọng đại xảy ra gần đây đều có liên quan đến anh. Vậy thì chuyện băng hình video của Đường Nhã Đình kia, cũng bởi vì đã có liên quan đến với anh sao? Tiêu Lăng Phong gắng sức tự hỏi! Thật quá sức bỉ ổi. Ngay cả người phụ nữ cũng bị lợi dụng như vậy. Tiêu Lăng Phong cắn răng.
Anh cứ cúi đầu như vậy, không có một chút dao động. Đột nhiên ánh mắt của anh liền bị thu hút và tập tài liệu về những sự cố trong điều trị bệnh. Bác sĩ khoa phụ sản dùng thuốc sai lầm, tuy chưa đến mức một thi hai mệnh (*) rõ ràng, mà cũng không phải là, chuyện gì đại sự lắm, vậy mà lại chiếm cứ một khoảng không lớn không nhỏ trên các trang của đủ mọi loại báo chí. Tài liệu về những sự cố trong điều trị bệnh thêm tội thu nhận hối lộ, làm giả giấy tờ chứng nhận đã được điều trị bệnh.
Hô hấp của Tiêu Lăng Phong chợt thoáng hơi đình lại một chút, làm giả giấy tờ chứng nhận đã được điều trị bệnh. Anh nhìn chằm chằm vào tấm hình của người bác sĩ này được in trên tờ báo. Cái gương mặt kia đối với anh không phải là quá xa lạ. Cô ta chính là vị bác sĩ năm đó đã làm giải phẫu cho Đường Nhã Đình. Trong nháy mắt, trong đầu Tiêu Lăng Phong lập tức nổ ầm một tiếng. Lại là Đường Nhã Đình… Anh từ từ hồi tưởng…
Dạ Khuynh Thành, tai nạn xe cộ, Đường Nhã Đình, còn có người bác sĩ này nữa. Tựa như hết thảy những chuyện này đều có liên quan đến chuyện đã xảy ra từ ba năm trước đây. Ví như, bởi vì Đường Nhã Đình thiết kế tai nạn xe cộ, cho nên mới khiến cho anh tìm tới Mộ Thần và Diệu Tinh. Ở Dạ Khuynh Thành nhìn thấy Mộ Thần đạo diễn vở hài kịch, ngón tay của Tiêu Lăng Phong từ từ nắm chặt lại. Cho nên, hiện tại Dạ Khuynh Thành đã xảy ra chuyện, là có liên quan đến chuyện tai nạn xe cộ của Đường Nhã Đình ba năm trước đây. Hiện tại lại còn có đoạn video bị lộ ra như vậy. Thậm chí, ngay cả chuyện bác sĩ thông đồng cùng với Đường Nhã Đình cũng bị xảy ra chuyện. Những chuyện này có thể nói sao lại vừa khéo trùng hợp đến như vậy chứ. Hết thảy những chuyện này đều có liên quan chặt chẽ với nhau như vậy, đương nhiên là phải có người thiết kế hết thảy. Trong óc của Tiêu Lăng Phong hình ảnh người đầu tiên thoáng qua chính là Alex. Nếu như, đúng là hắn. Nếu như hắn và Mộ Thần thật sự có liên quan với nhau, nhất thiết sẽ phải có sự thông báo cho nhau. Hắn biết tai nạn xe cộ là do Đường Nhã Đình thiết kế, cho nên, hắn đến báo thù
"Quả nhiên, thân phận của hắn không phải chỉ đơn giản giống như trong tài liệu đã điều tra như vậy" Tiêu Lăng Phong đứng dậy. Đưa tay đi lấy điện thoại, nhưng lại thoáng do dự một chút, cuối cùng anh vẫn buông tha cho ý tưởng đi tìm Joe. Hiện tại, anh không thể dễ dàng tin tưởng người khác, bất luận là kẻ nào, dù sao, thân phận của Joe anh cũng không được rõ ràng lắm. Dù sao, anh không phải là một nhân vật đơn giản gì. "Hạo Thần, tôi là Lăng Phong, giúp tôi điều tra một người "
Để điện thoại xuống, nhưng trong lòng Tiêu Lăng Phong không có một chút nới lỏng nào.
Nếu như Alex thật sự có liên quan với Mộ Thần, nếu như hắn tới đây thật sự chỉ vì chuyện của ba năm trước đây, tất cả những người có liên quan chắc chắn cũng sẽ phải bỏ ra một giá cao. Như vậy Diệu Tinh… Trong lòng Tiêu Lăng Phong chợt cả kinh! Nếu vậy mục đích hắn muốn đến gần Diệu Tinh là cái gì. Người phụ nữ ngốc nghếch này, chỉ vì hắn và Mộ Thần dáng dấp tương tự như nhau, mà cô hoàn toàn không có bất kỳ chút đề phòng nào. Nếu như Alex nghĩ muốn làm tổn thương đến cô, vậy thì quá đơn giản và dễ dàng
Không được, tuyệt đối không thể để cho chuyện như vậy xảy ra được. Suy cho cùng, Diệu Tinh chính là người bị hại của vụ tai nạn xe cộ xảy ra ba năm trước đây. Tiêu Lăng Phong đứng dậy đi ra ngoài. Cũng cần phải cho cái cô gáingu ngốc này một chút nhắc nhở mới được, nhưng mà anh sẽ phải nói như thế nào đây? Chẳng lẽ lại nói, Alex tới đây là vì muốn trả thù sao? Không được, anh cần phải nghĩ ra một phương pháp giải quyết có khả thi nhất mới được!