Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)

Chương 49: Lisa khiêu khích



Cả đêm không ngủ, Diệu Tinh thất hồn lạc phách đi vào công ty, trong lòng, trong đầu của cô toàn là Alex, rõ ràng đã hết lần này đến lần khác tự nói với mình, người đó không phải Mộ Thần, nhưng vẫn không thể khống chế dòng suy nghĩ của mình, nhớ đến vẻ mặt, nụ cười của người đó, còn có nhiệt độ bàn tay anh ta…

“Ồ! Thư ký Trình, thật là hâm mộ cô, muốn đến thì đến, không muốn đến thì nghỉ cả một tuần. Lúc đến, thì lại có thể tự do đi vào cõi thần tiên!” Trong lời nói của Lisa đầy vẻ giễu cợt. “Thế nào, cô mệt sắp chết rồi sao!” Cô ta nhìn cặp mắt vằn vện tia máu của Diệu Tinh, hỏi.

“Tiểu thư Lisa cần gì phải châm chọc như thế này?” Diệu Tinh đứng dậy. “Cô muốn nghỉ ngơi, cũng có thể mà, tôi tin Tổng giám đốc Tiêu không thể không đồng ý.”

“Cô…” Lisa nổi đóa, ngày đầu tiên người phụ nữ này vào công ty đã làm cô bị mất mặt trước mặt mọi người, sau đó lại chống đối cô ở khắp nơi… Hừ! Lisa cười. “Đúng thế, tôi cũng muốn nghỉ ngơi, nhưng tôi không có tốt số như cô, có người nuôi, hôm nay tôi không đi làm, ngày mai cháo cũng không có mà ăn.”

Đối mặt với sự chế giễu của Lisa, Diệu Tinh cũng không có nổi giận, chỉ nhẹ nhàng nở nụ cười. “Tiểu thư Lisa trẻ tuổi lại xinh đẹp, chỉ sợ ánh mắt của cô quá cao” Diệu Tinh nói xong liếc nhìn phòng làm việc của Tiêu Lăng Phong. “Chỉ đáng tiếc…”

“Đáng tiếc da mặt tôi không đủ dày, không bỏ được sỉ diện để làm người thứ ba!” Lisa nói xong tiến lên một bước. “Trình Diệu Tinh, tôi dám cam đoan, cô không đắc ý được bao lâu nữa đâu. Đường Nhã Đình không trừng trị được cô, tôi cũng sẽ…” Giọng nói Lisa vô cùng lạnh lẽo, oán hận của cô ta đã rất rõ ràng.

“Vậy thì tôi chờ bản lãnh của cô!” Diệu Tinh không hề kiêng kỵ chút nào. “Cô làm cái gì. Tôi cũng không quản được, nhưng mà tôi tuyệt đối không để cho cô khi dễ nữa.”

“Vậy tôi cũng muốn nhìn xem bản lãnh của cô!” Lisa cười lạnh. Đường Nhã Đình còn có nhà họ Đường hậu thuẫn, cô cũng không dám lỗ mãng, nhưng… Trình Diệu Tinh, không dạy dỗ cô, tôi sẽ không gọi là Lisa.

“Tôi bỏ tiền ra mời các cô tới tán gẫu sao?” Tiêu Lăng Phong mở cửa phòng làm việc. “Nếu đã không muốn làm, cứ mở miệng, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể đổi người.”

Nhìn thấy Tiêu Lăng Phong, Lisa lập tức đổi sang nụ cười dịu dàng. “Tổng giám đốc Tiêu, chẳng qua Diệu Tinh đã lâu không có đến làm, tôi đến hỏi thăm một chút!”

“Vậy thì là tôi làm cô vất vả rồi!” Tiêu Lăng Phong lạnh lùng cười. “Thư ký Trình, cô vào đây một lát!” Anh ta nói xong, nhanh chóng đi trở vào phòng làm việc.

Lisa oán hận nhìn chằm chằm Diệu Tinh, tôi nhìn xem cô có thể giữ được bao lâu. Cô ta đang suy nghĩ, đã nhìn thấy Đường Nhã Đình đi ra khỏi thang máy. Cô ta nhíu nhíu mày, cơ hội đã tới.

“Đường tiểu thư, rất lâu rồi cô không có đến!” Cô ta bước lên.

“Đúng vậy, tiểu thư Lisa, đã lâu không gặp!” Đường Nhã Đình cười cười. Lisa vẫn luôn là người phụ nữ có lòng dạ thâm sâu, bây giờ cô ta đang cười, khó có thể nói không phải đang tính toán cái gì. “Thế nào? Ở đây giữ cửa sao?” Đường Nhã Đình hỏi.

“Đường tiểu thư thật biết nói đùa. Tổng giám đốc Tiêu chỉ có cô, sao phải dùng tôi để giữ cửa!” Cô ta che miệng. “Cô muốn gặp tổng giám đốc sao. Có cần tôi thông báo một tiếng không. Thư ký Trình bị gọi vào, nhưng mà cô yên tâm, bọn họ chỉ mới vào thôi…” Cô ta cố ý nói dối Đường Nhã Đình.

“Cô nói Diệu Tinh sao!” Đường Nhã Đình đã hiểu gật gật đầu. “Cô không cần ở đây châm ngòi ly gián, thiểu thư Lisa.”

“Có phải châm ngòi ly gián hay không, bản thân cô rõ nhất, không phải sao?” Lisa bước tới gần Đường Nhã Đình. “Lăng Phong có đối xử đặc biệt với Diệu Tinh hay không, tin rằng, cô rõ ràng hơn tôi.” Cô ta kề sát tai Đường Nhã Đình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.