“Coi này phòng ốc còn to hơn cả phòng tôi” Nghĩ ngợi một lúc rồi…”Không được, không được. Tôi sẽ xin anh hai chuyển qua đây sống có bạn có bè cho nó vui chứ nhở?” Việt Anh cười đắc trí
“Gì chứ? Nhà anh to thế, công tử vậy mà phòng bé sao?” Jan phản ứng mạnh mẽ
“Ờ thì nhưng mà tôi thích”
“Cùn” Jan đẩy Việt Anh vào nhà tắm “Đi vào tắm đi. Người bốc mùi rồi”
“Gì, có mà mũi cô mùi ý”
“Thôi đi, tắm đi. Nhớ cả đánh răng nhé. Không chứ miệng anh nói ra toàn những lời…” rồi Jan nhún vai cười khúc khích rồi đi xuống khiến cho cậu Việt Anh không kịp nói lời nào
“La…la…la…Chưa có bao giờ đẹp như hôm nay…” Vừa đi xuống tầng vừa nhảy chân sáo
“Có chuyện gì mà em vui vậy?” Bell đã cắt trái cây trong bếp ngó ra hỏi. Can tội Jan hát to quá cơ
“Cái tay” Bell phát vào tay Jan “ Phải chờ mọi người cùng ăn chứ”
“Ứ chị này”
“Gì” Bell lườm Jan một cái
“Ghê gớm” Jan phụng phịu “Thôi em ra ngoài ngồi với anh rể đây. Lát chị mang ra ngoài phòng khách đấy nhé” Jan cười ha hả rồi chạy ra ngoài
“Anh rể” Jan vỗ vai anh một cái cười hì hì
“Ờ, gì mà cười khả ố vậy cô em?”
“Không có gì e ngồi đây đợi chị Bell mang đồ ra ăn. Hí hí” Jan cười sung sướng
“Sao không vào phụ chị em chứ?”
“Em phụ rồi nhưng chị em không cần em” Điêu ghê người