Đúng 9h sáng thì chồng nó về, quần áo xộc xệch. Mùi rượu nồng nặc, chồng nó vừa về đến nhà thì đi ngay lên phòng.
Nó đem phần thức ăn sáng lên cho Trí mà tim nhảy loạn nhịp. Nó ko biết phải đối mặt với chồng nó ra sao.
- Anh ăn sáng đi.
- Tôi biết rồi, cứ để đấy.
Nó nhìn chồng nó, chỉ những khi anh ấy giận thì mới xưng Tôi-Cô với nó. Chả lẽ nó đã làm gì cho Trí giận?
Nó cứ đứng như thế nhìn chồng mình, anh ấy có vẻ rất mệt. Nằm dài ra giường như đang ngủ.
- Cô ra ngoài đi, tôi đã nói là lát nữa sẽ ăn.
Nó đi xuống cầu thang mà lòng thấy nhói, nó ghét bản thân mình. Tại sao lại đau vì những lời của tên đó, nếu như lúc trước thì nó đã nhảy lên đấm vào mặt hắn vì tội dám nói đểu trước mặt nó rồi.
Nhưng đó là chuyện của trước kia, từ ngày hắn nói yêu nó trong mơ thì nó đã bắt đầu thấy khác, mỗi lần hắn nhìn nó thì nó lại thấy vui vui. Những khi hắn quan tâm đến nó thì nó thấy hân hoan khác thường.
Trong suốt hai tháng qua nó đã quá vô tâm, nó cứ mãi theo đuổi một tình yêu nơi xa xôi nào đó mà quên mất đang có người rất quan tâm nó và có lẽ cũng rất yêu nó. Nó ko biết hắn có yêu nó ko hay chỉ xem nó là món đồ chơi mới lạ. Nó cứ suy nghĩ, suy nghĩ rồi lại phân vân, phân vân rồi lại tự an ủi chính mình. Bởi vì nó muốn mình phải thật bình tĩnh để suy xét. Ryan đã là quá đủ và nó ko muốn mình phạm thêm bất cứ sai lầm nào nữa. Nó ko tin những thứ quá ngọt ngào nhanh chóng. Nó thích thực tế chính xác. Đang suy nghĩ miên man thì chuông cửa reo.
***
Chị Lan đến, nó bắt đầu cảm thấy ko thích chị Lan. Nó ghét cái cách chị ấy quyến rũ chồng nó. Dù nó là người đến sau và họ đã chia tay nhau nhưng người ta thường hay nói “Tình cũ ko rủ cũng tới”. Chồng nó đã từng hứa là sẽ cưới chị ta thì khỏi nói cũng biết họ đã từng yêu nhau thắm thiết như thế nào.
- Em sao vậy? Hôm nay trông em có vẻ như đang có tâm sự.
- Ừmh…. Có một tí ạ.
- Chuyện gì vậy, có thể cho chị biết được ko?
- À…..ừm…chuyện..tối qua …chồ..à ko..anh em và …chị ấy…đi chơi có vui ko?
Nó gần như là muốn trẹo cả lưỡi khi phải chính miệng mình hỏi chị ấy về chuyện đêm qua.
- Hahahaha, tưởng chuyện gì, tối qua tụi chị đi bar xong thì vào khách sạn.
- Cái gì? Khách sạn á?
Nó buột mồm hét lớn.
- Ừh, thì đi bar rồi vào luôn khách sạn là chuyện thường mà.
- Vậy…..vậy anh chị làm gì trong ấy?
- Một trai một gái vào khách sạn thì em nghĩ xem họ sẽ làm gì trong đó?
Một cái gì đó vỡ ra, tan nát trong lòng nó. Nó đã từng biết Trí là một tên hám gái, một tên 35 chính hiệu. Nhưng ko ngờ anh ấy anh ấy….. nó đã từng tin là Trí đã yêu nó trong hai tháng qua, nhưng có lẽ
là nó nhầm.
Một sự nhầm lẫn ngu ngốc, anh ta ko thể lạm dụng được thân xác nó nên đâm ra chán chứ gì? Đành tìm đến người yêu cũ để thoả mãn cái thứ ham muốn xác thịt đó. Sao nó ngu thế này, sao nó lại nhem nhóm tình cảm với một người đê tiện thế.
- Em ko sao chứ My?
- Ko sao chị ạ, chúng ta học tiếp đi.
Rinh rinh …..
Anh Phong nhắn tin cho nó. Lại một cuộc hẹn, ở VN này nó chỉ có Phong là bạn.
- Hôm nay chúng ta nghỉ sớm một tí chị nhá
- Ừh, cũng được. Tối nay chị cũng có hẹn.
- Với anh Trí phải ko?
Ko hiểu tại sao nó lại liên tưởng ngay đến chồng nó khi chị ấy vừa nói dứt câu.
- Đúng rồi, sao em biết? Anh ấy nói em nghe hả?
- À…ừmh
Đấy, “Tình cũ ko rủ cũng tới”. Nếu tối nay hắn dám đi chơi cùng chị Lan thì nó sẽ đi chơi cùng anh Phong. Để xem ai hơn ai, đừng có tưởng hắn ta đào hoa thì nó đây ko số đỏ. Khối người thèm muốn nó đấy chứ.
***
- Anh đi đâu vậy?
Nó vừa sơn móng tay vừa ngước lên hỏi phu quân già của mình
- Đi chơi
- Thế à, cho em quá giang với
- Tôi đi chơi cô theo làm gì?
- Em đâu có đi theo anh, em muốn anh cho em quá giang sang nhà anh Phong thôi, anh
ấy đang đợi em bên đấy.
- Tại sao nó đợi cô?
- Đi chơi cùng thì phải đợi chứ.
- Ai cho cô đi cùng nó.
Chồng nó đang chải chuốt quả đâu đột nhiên gầm mặt hỏi nó với giọng điệu có vẻ ko bằng lòng.
- Ơh, em muốn đi với ai mà ko được. Thế ai cho anh đi chơi cùng học viên của em?
Nó hất mặt hỏi chồng nó một cách cực kì bình thản.. Càng làm hắn điên hơn
- Cô…... Được thôi tôi đây cũng ko phải là người ích kỉ. Thích thì chiều
Vẻ mặt chồng nó giống như đang ghen với anh Phong thì phải?. Mặc kệ hắn, hắn có thú vui thì nó cũng phải có chứ.
Nó diện gần hai giờ mới đi xuống, nó là thế đấy. Việc gì thì qua loa được chứ ăn diện thì nó rất chăm chút.
- Đi chưa anh?
Chồng nó nhìn nó, vẻ mặt kinh ngạc. Hắn cứ đứng đấy nhìn nó một cách đắm đuối.
- Này, đi chưa thế.
- Đi
Tên đó đáp cộc lốc rồi quay đi. Người gì khó hiểu, nhìn người ta chằm chằm đã mất lịch sự rồi thế mà còn ăn nói như vậy
Chồng nó hôm naytrông cũng khá xinh. Hai chúng nó giống như cặp tình nhân hạnh phúc đang hẹn hò cùng nhau.
Leo lên xe và nó lại suy nghĩ, nó nhìn chồng mình. Dạo này chồng nó ít ngắm nó hơn trước, nó biết mà.
Có phải ngắm chị Lan thích hơn ko? Có phải ko còn yêu em nữa phải ko?
Nó ko muốn mất, nó ghét cảm giác bị mất thứ gì đó. Đặc biệt là thứ mình thích, mình quý.
Nó phải làm gì đây? Ai nói co nó biết đi, nó nên nói là nó thích hắn rồi hay cứ im lặng chờ đợi trong vô vọng?
- Tới rồi đấy, xuống đi.
- Ừh..
Đã tới nơi rồi, sao nó ko muốn đi khỏi xe thế này. Chỉ một lát nữa thôi chỗ ngồi này sẽ là của người khác và anh cũng sẽ là của người khác. Đúng ko?
- Sao ko xuống? Định đi theo tôi luôn à? Bạn cô đợi cô trong đó kìa.