Hợp Hoan Đại Ma

Chương 7: Ta phát tài!!!



Chạy một lúc lâu, rốt cuộc cũng bỏ rơi được đám Tiếu Nguyệt Ngân Lang, Cố Phi lúc này mới chú ý đến Mục Tiểu Liên, nàng hơi thở gấp gáp, hai má đỏ ửng, ánh mắt phê phê, hai tay của nàng sờ soạn khắp người hắn.

Cố Phi vừa thả nàng xuống, nàng liền nhào vào lòng hắn, đôi môi ướt át mấp máy như mời mọc ân tình, hai tay của nàng cố cởi bỏ áo trên người hắn.

" Hệ thống? Thế này là thế nào? " Cố Phi giữ chặt hai tay, không cho Mục Tiểu Liên loạn động, trong lòng hỏi hệ thống.

" Nàng ta trúng Tử Huyền Chưởng, Tử Huyền Nguyên Khí xâm nhập thể nội gây ra hiệu ứng tựa như ăn cực mạnh xuân dược một dạng! "

" Trước đó nàng dùng Nguyên Lực ép nó vào một góc trong khí hải, hiện tại nàng tu vi mất hết, Tử Huyền Nguyên Khí liền lan tràn khắp cơ thể, gây ra hiệu ứng kích dục! " Hệ thống tiểu la lỵ giải thích.

" Tử Huyền Nguyên Khí? Vậy ngươi còn không nhanh giúp nàng khu trục! " Cố Phi.

" 10000 điểm tích lũy! " Hệ thống.

" Cái rắm, ta lấy đâu ra 10000 điểm tích lũy? " Cố Phi.

" Chịch nàng! " Hệ thống.

" Cái đmmmm, như vậy ta khác gì cầm thú? " Cố Phi.

" Túc chủ không chịch, túc chủ còn không bằng cầm thú! " Hệ thống.

"... " Cố Phi.

" Túc chủ còn không chịch, nàng ta sẽ thất khiếu chảy máu mà chết! " Hệ thống.

Cố Phi ánh mắt lướt nhìn Mục Tiểu Liên, nàng cả người nóng lên, da ửng đỏ, rõ ràng có dấu hiệu khí huyết sôi trào.

Lúc này nàng ánh mắt mê ly, tim đập nhanh, bộ ngực phập phồng, vóc người thon thả lả lướt, dưới ánh trăng mờ ảo càng làm cho nàng thêm phong tình vạng chủng, kiều mị bách thái...

Vừa nhìn một lúc, con cự long đã phía dưới đã ngóc đầu dậy, không biết trong lòng nghĩ gì, hắn buông lỏng tay để Mục Tiểu Liên loạn động.

Vừa được thả ra, nàng đã nhào vô người hắn, đôi môi ướt át của nàng hướng đôi môi hắn mà hôn lên, nàng hôn vô cùng vụng về, giống như chưa từng hôn bao giờ vậy, hai tay nhanh như chớp trút bỏ xiêm y trên người, để lộ ra thân thể trắng ngần.

Lúc này Cố Phi đã t*ng trùng lên não, hắn mặc kệ tất cả, cái gì đạo đức? cái gì quân tử? Hắn ném tất.

Từ hệ thống hối đoái ra một tấm nệm ném ra, ôm Mục Tiểu Liên bỏ lên nệm...

Hai người liền hòa quyện vào nhau như những cặp tình nhân xa cách lâu ngày không gặp, họ trao cho nhau những cái hôn nồng nhiệt.

Khi Cự Long của Cố Phi hòa quyện vào bên trong, nàng khẽ rên lên một tiếng vì đau, từ những cử chỉ yêu vô cùng vụng về của nàng, từ đầu hắn đã nhận ra nàng là một xử nữ, cho nên hắn làm rất nhẹ nhàng, rất ôn nhu.

Tinh thần lực kinh nghiệm +100

Điểm tích lũy +100

Tinh thần lực kinh nghiệm +100

Điểm tích lũy +100

Tinh thần lực kinh nghiệm +100

Điểm tích lũy +100

...

Xuân dược vào cơ thể theo thời gian quan hệ sẽ bị cơ thể đào thải ra ngoài, Tử Huyền Nguyên Khí cũng như vậy, đến độ 4 giờ sáng, Tử Huyền Nguyên Khí trong cơ thể Mục Tiểu Liên hoàn toàn tiêu tán, hết thuốc, thân thể của nàng mềm nhũn, cả người xụi lơ như nước, ngã vào lòng Cố Phi chìm vào giấc ngủ.

Cố Phi nhẹ nhàng đặt nàng xuống, đứng lên mặc lại y phục, sau đó hối đoái vật liệu dựng tạm một căn lều che sương, sương đêm ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, dù không ảnh hưởng đến võ giả cũng sẽ bị ướt.

Hắn dựng một căn lều màu đen, vật liệu dày cộm, nhằm che ánh sáng, dù sao trời sắp sáng.

Dựng xong lều, hắn chui vào lều, lại hối đoái hai viên Ích Cốc Đan, hắn ăn một viên, sau đó đút cho nàng một viên, người mà, đâu phải sắt thép, tất nhiên cần ăn uống, sau lại hối đoái ra một cái chăn đắp cho nàng.

Mọi việc hoàn tất, Cố Phi nằm bên cạnh Mục Tiểu Liên chìm vào giấc ngủ.

...

Đến khi Cố Phi tỉnh giấc thì đã là giữa trưa, hắn nhìn bên cạnh Mục Tiểu Liên đã không còn, hắn biết nàng đã đi lúc nào, nhưng hắn không ngăn cản.

Nàng là cường giả, không đến 5 ngày, nàng sẽ khôi phục toàn bộ tu vi, đến lúc đó, nàng muốn đi hắn cũng không giữ được, chỉ thêm mất mặt đàn ông, cho nên đợi đến khi tu vi vượt qua nàng, hắn sẽ đến bắt nàng về.

Cố Phi hối đoái một bình nước 20l, kem đánh răng, bàn chải đánh răn, khăn lau mặt các thứ, những thứ này giá cả cũng không mắc, toàn bộ vẻn vẹn chỉ cần 1 điểm tích lũy mà thôi.

Sau khi vệ sinh mồm miệng các thứ, Cố Phi vận công tống hết chất bẩn trên cơ thể, hối đoái ra một bộ y phục mới mặc vào.

Lúc này hắn mới ngồi xuống kiểm tra vật phẩm trong không gian giới chỉ lấy được từ Bạch Chấn Phong tên kia, bất quá bên trong có cấm chế, hắn loay hoay thế nào vẫn không mở được, đành gọi hệ thống xử lý: " Hệ thống, cho mở cái cấm chế bên trong không gian giới chỉ này ra! "

" 1000 điểm tích lũy! " Hệ thống.

" Mở đi! " Cố Phi.

- 1000 điểm tích lũy.

Rắc một tiếng, cấm chế bị phá tan, Cố Phi thần thức lúc này mới nhìn được vào bên trong, thần thức vừa chui vào, hắn hai mắt liền sáng như đuốc.

Bên trong là hơn 10 rương Bạch Ngân, 2 rương Hoàng Kim, một đống lớn Hạ Phẩm Linh Thạch, trung phẩm Linh Thạch cũng có một đống, thượng phẩm Linh Thạch mấy nghìn viên, cực phẩm Linh Thạch cũng có vài chục viên.

Công pháp thư tịch cũng có một đống!

Dược liệu quý hiếm cũng có một đống!

Đan dược cũng có vài trăm lọ!

Binh khí cũng là nhiều đếm không hết!

Đến khi kiểm kê hết vật phẩm bên trong, Cố Phi cả người đơ ra một lúc thật lâu mới hét to: " Ta phát tài rồi, hahahahahaha... "

Phải mất khá lâu, Cố Phi mới bình ổn lại tâm tình, thu dọn lều trại vào không gian hệ thống liền đạp Tật Phong Bộ xuyên thâm sơn hoang dã mà đi. Cố Phi một đường giữa núi rừng thâm nhập, hướng về Phù Đô Thành phương hướng chạy đi.

Phù Đô Thành là nơi "Cố Phi" sinh ra và lớn lên, cho đến nửa năm trước mới được Liễu Như Sương đưa đến Tinh Vân Tông, mặc dù "Cố Phi" đã bị hệ thống ném vào luân hồi, nhưng một ít chấp niệm vẫn chưa chịu tiêu tan, hắn lần này đi Phù Đô Thành là muốn xóa tan mấy cái chấp niệm này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.