Hơp Thể Song Tu

Chương 135-1: Ma Việt chi chiến (7)



Sự chấn kinh nồng đậm hiện ra trên mặt mỗi người, đưa mắt nhìn nhau một hồi, đều nặng nề thở phào một cái!

Bọn họ chấn kinh với Quỷ Tước tông, Hỏa Vân tông ra sân quá mức ngoài người ta dự liệu!

Chấn kinh hai đại tông môn, có chính có ma, lại đồng thời tương trợ Ninh thành!

Càng chấn kinh hơn cũng là... Cảnh Chước lão tổ, tựa hồ đã kết anh thành công, thành... Nguyên anh tu sĩ!!

- Cảnh Chước lại... kết anh rồi! Nguyên anh, Nguyên anh...

Cho dù là Bi Hồng tử ngoài năm trăm dặm, sau khi do dự, rẽ đường mà quay về cũng kinh trụ. Lão ta đờ đẫn ở đó, không cách nào tin.

Nhưng sẽ không sai... Cảnh Chước có thể tùy tiện tiêu diệt 3 tên Kim đan, trọng thương 5 người, trừ đột phá Nguyên anh kỳ thì không còn bất kỳ giải thích nào!

Việt quốc rốt cuộc ra đời một Nguyên anh tu sĩ thứ nhất!

Hỏa Vân tông, muốn nhất thống Việt quốc sao? Muốn thay thế Thái Hư phái, trở thành chính đạo đệ nhất tông ư?

Bi Hồng tử tâm loạn như ma, âm thầm tự giễu, nếu chuyện này để cho Thái Hư chưởng môn Trọng Huyền tử biết được, sợ rằng nhất định sẽ không dễ chịu.

Mà chuyện càng làm cho lão ta trợn mắt hốc mồm đột nhiên diễn ra!

Lão ta vốn tưởng rằng thấy Ninh Phàm mấy chiêu chiến bại Tử Âm lão ma, đã đủ lấy chấn động.

Lão ta vốn tưởng rằng thấy Cảnh Chước đột phá Nguyên anh kỳ đủ để kinh hãi.

Nhưng hết thảy chấn kinh, cũng không phải là cảnh tượng vào thời khắc này dẫn tới kinh người.

Mọi người lại thấy Cảnh Chước đường đường uy phong, sau khi tiêu diệt Tử Âm cùng ba tên Cực Âm Kim đan cũng không đuổi giết tàn dư khác nữa, ngược lại hư đạp bầu trời, đến gần Ninh Phàm, đợi đi tới cách hắn ba trượng, bỗng nhiên xuất hiện ngoài ý liệu của tất cả mọi người, bất ngờ lão ta quỳ một cái!

- Đại ân không lời nào cám ơn hết được... Từ nay sinh tử của Cảnh Chước hoàn toàn giữa một ý niệm của Ninh tôn, hôm nay ma tu tới xâm phạm Ninh thành, vô luận chính ma, đều là Cảnh Chước sinh tử đại địch, phải giết hết!

Đường đường Nguyên anh cao thủ, lão quái sắp nhất thống Việt quốc, lại quỳ xuống về phía Ninh Phàm ư?!

Quỷ tước Ninh tôn, chưởng diệt Tử Âm, làm Nguyên anh tu vi Cảnh Chước quỳ lạy... Người này, thật chỉ là một thanh niên không tới 20 đây sao?!

- Cảnh Chước đạo hữu không cần khách khí, đại địch trước mặt, không phải lúc tự thoại...

Ninh Phàm đỡ dậy Cảnh Chước, ánh mắt lại quét về phía Thiên Nhất tử.

Về phần Cực Âm lâu thuyền chạy trốn nơi xa thì không cách nào đưa tới Ninh Phàm để ý chút nào, đã có Nam Cung dẫn người truy kích. Chân chính khiến cho hắn kiêng kỵ chỉ có người trong chiếc quan tài đen kia!

- Đại địch ư?

Không những Cảnh Chước, Quỷ Tước tử, ngay cả mấy Kim đan khác viện trợ hắn cũng không khỏi khẽ hô một tiếng.

Cực Âm môn diệt, chỉ còn dư Thiên Đạo tông, Thiên Nhất tử cùng Thiên Đạo tu sĩ còn dư lại mặc dù không dễ đối phó, cũng không coi là đại địch gì chứ?

Bọn họ tất cả đều coi thường Thiên Đạo tông rồi.

Thật giống như ấn chứng cho lời nói của Ninh Phàm, Thiên Nhất tử tay cầm một cái la bàn, ánh mắt như lửa nóng nhìn về phương hướng Ninh Phàm.

La bàn trong tay, khoảng cách càng gần Ninh Phàm, càng kịch liệt xoay tròn. Giờ khắc này, Thiên Nhất tử ngửa mặt lên trời cười to, khàn khàn, âm trầm, cùng hết thảy các thứ này cũng hoàn toàn xa lạ.

- Cổ thi, thì ra ở trên người của ngươi! Tốt! Như vậy cũng tiết kiệm lão phu khắp nơi tìm kiếm! Cổ thi này thuộc về ta! Nếu ngươi giao ra thi thể đó, lão phu cho ngươi một cái chết thống khoái! Những tu sĩ khác tới đây tất cả sẽ trở thành luyện thi mới cho lão phu!

Giờ khắc này, Thiên Nhất tử thu la bàn, đứng chắp tay, thả ra một thân uy áp. Uy áp đó chỉ đạt tới ba thành bổn tôn của lão, nhưng lập tức chỉ ba thành, không chỉ so với Cảnh Chước yếu hơn một đường, so với Quỷ tước vẫn mạnh hơn không ít.

Dưới uy áp đó, quanh Ninh thành một mảnh tiếng kinh dị. Uy áp của Thiên Nhất tử quả thật không tầm thường, nhưng tựa hồ vẫn không có sự mạnh mẽ như Cảnh Chước lão tổ, lại dám đại phóng cuồng ngôn, huyết tẩy tất cả tu sĩ nơi đây, thật là to gan!

Cảnh Chước cũng hừ lạnh một tiếng, dậm chân về trước, mỗi một bước uy áp cũng đề thăng từng nấc. Pháp lực của lão ta đã đến Nguyên anh, khí thế mặc dù chưa tới, nhưng so với phổ thông lão tổ tất nhiên mạnh hơn rất nhiều.

Uy áp của Cảnh Chước khiến cho đám người Bạch Phi Đằng đến gần bên hít thở không thông, nhưng truyền tới bên người Thiên Nhất tử, lại thật giống như gió mát quất vào mặt, không bị thương chút nào, chỉ đổi lấy Thiên Nhất tử một câu cười khẩy.

- Nếu các ngươi dựa vào là tên Giả anh tu sĩ này, như vậy bổn tông tiếc nuối tuyên bố, hắn không cứu được các ngươi!

Thiên Nhất tử lời nói châm chọc, một chỉ bắt pháp quyết, bên người bốn mươi bốn cỗ Dung linh luyện thi, lập tức bắt đầu thối rữa, khoảnh khắc bạo tán thành huyết vụ. Thi khí huyết vụ, chợt cuốn trên người Thiên Nhất tử, khí tức của lão lập tức đột nhiên lên cao, dần dần lại vượt qua Cảnh Chước, hoàn toàn đạt tới trình độ Nguyên anh sơ kỳ tu sĩ!

Mà giờ khắc này, trên bầu trời cuồng phong đại tác, khí thế của lão chấn loạn mây trôi bầu trời, khiến cho ngũ hành linh lực lung tung! Đây mới thật sự là Nguyên anh khí thế, đủ để dẫn động thiên địa biến hóa!

Chiến ý trong mắt của Bộ Cuồng Phần dần dần cắt giảm, cũng lập tức hóa thành một tia sợ hãi. Lão ta phát hiện, khí thế của Thiên Nhất tử không ngờ vượt qua lão tổ nhà mình! Dưới uy thế như thế ở đây, lão ta đường đường Kim đan cao thủ, lại dâng lên một tia cảm giác vô lực. Mà nghe Thiên Nhất tử nói, Cảnh Chước là Giả anh tu sĩ, từng lão quái đều sắc mặt do dự nhìn về Cảnh Chước, mong được giải thích.

- Không sai, bởi vì một ít nguyên nhân lão phu vẫn còn không tính là chân chính Nguyên anh tu sĩ...

Trán của Cảnh Chước hơi rỉ ra mồ hôi lạnh. Lão ta thuộc về trung tâm khí thế của Thiên Nhất tử, vô cùng không dễ chịu, nhưng còn không đến nổi bị khí thế của Thiên Nhất tử chấn động.

Chẳng qua là lời của lão ta thật giống như một chậu nước lạnh, tạt vào trong lòng tất cả tu sĩ.

Thì ra Cảnh Chước lão tổ mà mọi người ỷ vào lại chỉ là Giả anh tu sĩ... Nhưng khí thế của Thiên Nhất tử so với Cảnh Chước còn mạnh hơn... Chẳng lẽ cái gọi là Việt quốc vị Nguyên anh tu sĩ thứ nhất vẫn chưa hoàn toàn đột phá cảnh giới ư?!

Chẳng lẽ trước mắt Thiên Nhất tử nhìn như tình cảnh bất lợi, mới thật sự là Nguyên anh tu sĩ hay sao?!

Từng người tu sĩ, trong mắt bắt đầu toát ra vẻ sợ hãi đối với Thiên Nhất tử.

Nguyên anh tu sĩ, lực một người đủ để lật một cái hạ cấp Tu Chân quốc, cho dù mấy phe có Cảnh Chước Giả anh tu sĩ ở đây, nhưng cũng chưa chắc là đối thủ của Thiên Nhất tử... Hôm nay, sợ rằng gặp nguy hiểm.

Ở chỗ này trước mắt, Thiên Nhất tử cười lạnh không dứt, mọi người sợ hãi, khiến cho lão ta miệt thị:

- Đây là năm thành uy áp của lão phu, tiếp theo là lão phu với bảy thành uy áp!

Thiên Nhất tử lần nữa bắt pháp quyết, tám tên Kim đan trưởng lão sau lưng cũng thân thể thối rữa, rồi sau đó bạo tán huyết vụ.

Khí tức của lão hấp thu huyết vụ thi khí, lần nữa leo lên, cơ hồ đạt tới Nguyên anh sơ kỳ đỉnh phong!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.