Hot Search Dự Định (Nhiệt Sưu Dự Định)

Chương 37



Lục Hình Văn ở trường quay năm ngày, đi rồi.

Từ sau ngày đầu tiên náo loạn phim trường, anh cũng không đến nữa. Nhưng bảo Lương Hoa ở lại, nhìn chằm chằm Phí Khả quay phim, đề phòng Khổng Vĩ Tư tìm cậu gây phiền phức.

Lúc đối mặt với người mà mình không chọc tới được, Khổng Vĩ Tư trước giờ luôn là một tay cừ khôi trong chuyện nuốt giận vào bụng. Hai tháng quay phim còn lại, y cũng không tìm Phí Khả kiếm chuyện.

Cả đoàn phim không ai dám tìm Phí Khả kiếm chuyện, dù sao thì trợ lý của ảnh đế đang nhìn chằm chằm đây này.

Phùng Kiệt vì tránh cho người ta liên hệ chuyện tham ban của Lục Hình Văn với cái bài viết gây náo động cộng đồng mạng kia, đẩy lui tới một tháng sau mới nhẹ nhàng phát ra thông cáo về chuyện tham ban.

Kết quả là không ngờ rằng, không biết cư dân mạng nào ăn quá no, thế mà lại đem lịch trình tháng này của Lục Hình Văn làm thành một cái bảng biểu, cuối cùng chỉ ra, Lục Hình Văn không phải là vài tháng này đi tham ban.

Không phải tháng này, chỉ có thể là tháng trước, dù sao thì Phí Khả cũng quay phim có hai tháng thôi nha.

Tại sao thông cáo tham ban lại không đưa ra vào tháng đó?

Làm người ta phải cân nhắc suy nghĩ nha.

Fan LOOK kích động chịu không nổi, liền thiết lập cho Lục Hình Văn một cái tính cách “xung quan nhất nộ vi lam nhan*”.

*không có chữ để dịch nên để nguyên cho đẹp, ngày xưa Ngô Tam Quế vì hồng nhan mà dấy quân khai chiến, câu này để chỉ ý đó, vì mỹ nhân mà xuất quân khai chiến.

Khổng Vĩ Tư bên này, vì để bản thân không bị nghĩ là cái tên diễn viên A lời thoại không thông động tác không xong vô cùng thiếu chuyên nghiệp đó, chỉ có thể cắn răng cắn lợi, sau khi Phí Khả sát thanh*, tìm Phí Khả chụp chung một tấm hình rồi đăng lên weibo, biểu thị quan hệ của bọn họ rất tốt, cái người lưu lương trong bài viết ẩn danh đó không phải y.

*ý là xong phần diễn trong bộ phim rồi, từ này chắc ai cũng biết, kệ cứ nói ra cho chắc.

Mọi bình luận đều quay qua mắng chửi Giang Hoàng, nói là y không có tác dụng, để Tư Tư phải chịu ủy khuất hơn một tháng.

Giang Hoàng: ………..

Sau khi Phí Khả thuận lợi sát thanh, rất nhanh liền về nhà.

Lục Hình Văn tham ban một lần, sau đó không tới nữa.

Tháng này anh có vài cái hoạt động, tham gia event nhãn hiệu, chụp hình cho tạp chí, nhận phỏng vấn, còn có dự họp ngắn của đoàn phim tiếp theo.

Đợi khi Phí Khả phát thanh xong quay về, Lục Hình Văn lại phải chạy ra ngoài để làm việc.

Vốn dĩ Phùng Kiệt cố ý làm lệch lịch trình của họ, thu ngắn thời gian họ phải ở chung mà lúng túng, phí một phen khổ tâm, không ngờ rằng Lục Hình Văn giống như hoàn toàn không có chút cảm kích nào.

“Tháng này công việc nhiều quá, không phải đang trong thời gian nghỉ ngơi sao?” Lục Hình Văn hỏi.

Phùng Kiệt cảm thấy bản thân sắp xếp như vầy không quá sát sao, những hoạt động trước mắt đều ở thành phố Đông Minh, đều không cần phải ra khỏi nhà, chỉ có cái này phải bay đến nơi khác.

“Cậu cố gắng kiếm chút tiền đi.” Phùng Kiệt nói, “Kiếm Phong” thành công rồi, kiếm được chút tiền vốn về, nhưng cậu mấy năm gần đây đầu tư tới khô máu, cũng chỉ có mỗi bộ này kiếm được chút tiền. Còn ra tay cho trường cũ của người ta 20 triệu, anh thật sự sợ cậu còn không biết trong tài khoản mình còn bao nhiêu tiền, vung tay một cái làm chính mình đến chút vốn để tiêu xài cũng không còn.”

Lục Hình Văn nghĩ nghĩ, anh quả thật không biết trong tài khoản còn lại bao nhiêu tiền.

Phùng Kiệt: “Anh đây chỉ là một người đại diện yếu ớt nhỏ bé, thật sự là không thể quản được tài vụ. May mà cậu nhiều lần đầu tư thất bại, thỉnh thoảng mới thành công một lần, tiền đi tới đi lui, nếu không thì anh cũng không thể quản nổi.”

Lục Hình Văn thở dài, biết là Phùng Kiệt lại bắt đầu rồi.

Quả nhiên, Phùng Kiệt câu tiếp theo liền nói: “Bởi vậy, cậu vẫn là nhân lúc rảnh rỗi này, nhanh nhanh kiếm nhiều tiền một chút, nếu không không đủ cho cậu đầu tư mù quáng vô mấy bộ phim trong nước đâu. Chủ yếu là có mấy cái offer này, cậu nghe thử, cái nào hay hay anh sẽ nói cụ thể với cậu.”

Lục Hình Văn nhắm mặt, để không chọc giận Phùng Kiệt, phối hợp nói: “Anh nói đi.”

“Thứ nhất, phim mới của Lâm Nguyên Lập, phim thương mại khoa học viễn tưởng thần thoại, nam chính, thù lao -----“

“Cái tiếp theo.” Lục Hình Văn trực tiếp đánh gẫy.

“Thù lao 40 triệu.” Phùng Kiệt trong lòng đã sớm biết Lục Hình Văn sẽ không quay phim của Lâm Nguyên Lập, bởi vậy cũng không thất vọng, nhưng vẫn ương bướng mà đọc thù lao.

Lục Hình Văn không hề lưu tình: “Cho tôi 4 tỷ tôi cũng không quay phim của Lâm Nguyên Lập.”

“Cho cậu 4 tỷ cậu không quay thì tôi liền từ chức!” Phùng Kiệt buông lời, nói tiếp, “Thứ hai, chương trình truyền hình thực tế tuyển chọn tài năng quan trọng của đài Bola, mời cậu làm giám khảo, tổng cộng 10 kỳ, thù lao 40 triệu.”

Lục Hình Văn nghĩ bản thân nghe nhầm: “Bao nhiêu?”

Phùng Kiệt nói lại một lần: “40 triệu! Đây là cái giá ra cho chúng ta thôi, chúng ta còn có thể nâng giá lên một chút! Cái này so với quay phim của Lâm Nguyên Lập còn nhẹ nhàng hơn! Hiện tại mấy tiết mục tổng hợp thật sự là rất nổi, sao?”

“Cái tiếp theo.”

Phùng Kiệt đối với cái tiết mục tổng hợp này cũng không ôm hy vọng, chỉ là vì tiền nhiều quá, cầu nguyện kỳ tích xuất hiện mà đọc qua một lần rồi thôi.

Thói quen của y là đem mấy hạng mục có giá cao báo trước cho Lục Hình Văn, rồi mới đến những thứ giá thấp dần.

Đây là sự kiên trì của một người đại diện luôn lo sợ ông chủ của mình có ngày phá sản.

“Chương trình truyền hình thực tế về các cặp đôi trên đài vệ tinh Đông Minh, mời cậu và Phí Khả làm khách mời trong hai kỳ, thời gian quay một tuần. Thù lao của cậu là 12 triệu, Phí Khả là 2 triệu.” Phùng Kiệt tự biến bản thân thành một người máy vô cảm, đem những con số kinh thiên động địa đó đọc ra một cách không có chút cảm xúc nào, như vậy trong lòng mới không quá đau đớn.

Y lặng lẽ chờ Lục Hình Văn nói “cái tiếp theo.”

Không ngờ Lục Hình Văn giơ tay, nói ra ba tiếng mà Phùng Kiệt không dám tin vào tai mình: “Tôi xem thử.”

Phùng Kiệt đứng hình rồi.

Lục Hình Văn lại lặp lại lần nữa: “Tôi xem thử.”

Phùng Kiệt nhấn mạnh: “Chương trình thực tế, tiết mục tổng hợp.”

Lục Hình Văn trừng mắt nhìn: “Nếu anh không tin là tôi sẽ nhận, tại sao lại báo cho tôi nghe?”

Phùng Kiệt đưa máy tính bảng cho Lục Hình Văn, vẫn cảm thấy không thể tin được: “Nhưng từ lúc cậu ra mắt đến bây giờ chưa từng tham gia loại tiết mục này.”

Lục Hình Văn nhắc nhở: “Tôi tham gia rồi, lúc đi tuyên truyền cho phim điện ảnh.”

Nhưng mấy cái đó là tiết mục phỏng vấn trên truyền hình mà!

Có vài cái là toàn bộ ê kíp chính đều tham gia, mọi người đều ngồi lại với nhau, Lục Hình Văn cơ hồ là không cần lên tiếng.

“Tôi cũng không phải là bài xích tham gia.” Lục Hình Văn vừa xem giới thiệu của tiết mục vừa nói, “Chủ yếu là quay phim đã làm không hết rồi, đâu ra thời gian mà tham gia gameshow?”

Phùng Kiệt: “……”

“Cùng nhau lên đường” là gameshow về cặp đôi của đài truyền hình vệ tinh Đông Minh, nói là cặp đôi, thật ra là tổ tiết mục mời những vị khách là vợ chồng đã kết hôn, cũng có mấy cặp đôi đang yêu nhau thắm thiết.

Tiết mục mỗi hai kỳ đi đến du lịch đến một thắng cảnh, chủ đề là cuộc sống ngọt ngào của cặp đôi minh minh giống như phim thần tượng, ăn ăn rồi chơi chơi, nói chuyện tâm tình, sinh hoạt hàng ngày, làm việc, hết rồi.

Lúc tiết mục này phát ra, lượt xem tương đối không tệ. Chủ yếu là do khâu hậu kỳ edior làm rất tốt, đem chuyến đi chơi của các minh tinh, cắt thành giống như một bộ phim thần tượng, lại thêm vào không ít những lời tán tỉnh ái tình hường phấn. Mỗi kỳ khi phát xong, nhất định sẽ có mấy câu thành trend trên hot search.

Host của tiết mục này có ba đôi, mỗi hai kỳ đều mời hai cặp đôi khác làm khách mời.

Tiết mục này cho đến bây giờ, đã đến hai kỳ cuối cùng. Xét thấy mùa này tỉ lệ người xem cao, đồng thời là cặp đôi được tôn xưng là đẹp nhất trong giới giải trí, tổ tiết mục cuối cùng quyết định đập tiền mạnh, mời cặp đôi hot nhất năm, phu phu nhà LOOK, muốn làm cho tỉ lệ người xem trong năm nay lên tới mức đỉnh điểm.

Thực ra, lần đầu tiên tổ tiết mục này offer, Phùng Kiệt trực tiếp cự tuyệt, căn bản là không có nói với Lục Hình Văn. Một là vì Lục Hình Văn không có thích gameshow, hai là phu phu nhà LOOK vốn là giả, dưới ống kính máy quay trong suốt một tuần, ai biết được có thể làm lộ ra sơ hở nào không.

Nhưng tổ tiết mục không bỏ cuộc, huy động đủ các mối liên hệ, offer thêm lần nữa, giá đưa ra cũng càng lúc càng cao.

Cao tới mức, Phùng Kiệt cảm giác, uhm, hay là nói thử xem, vạn nhất có thể, Lục Hình Văn đột nhiên phát hiện ra kiếm tiền cũng quan trọng lắm đó?

Lục Hình Văn xem xong, hỏi: “Tham gia loại tiết mục này, có cái quy tắc gì làm khó người ta không?”

Phùng Kiệt lắc đầu: “Không có, loại tiết mục này thuần túy là đi chơi nhẹ nhàng, chủ đề là tú ân ái, còn có khiêm tốn mà khoe khoang độ giàu có, dù sao thì quần chúng phổ thông cũng thích xem người có tiền yêu đương hẹn hò thế nào.”

Lục Hình Văn nghĩ nghĩ: “Hợp đồng thêm vào 1 điều khoản, sau khi cắt ghép biên tập phải gửi cho chúng ta xem trước, không có vấn đề mới được phát lên.”

Phùng Kiệt: “……..”

“Bọn họ có nói với Phí Khả chưa?” Lục Hình Văn hỏi.

“Chưa, trực tiếp tìm anh thôi.” Phùng Kiệt nói. Phí Khả chắc chắn là sẽ tham gia, chủ yếu là ảnh đế đại gia bên này có muốn tham gia hay không, bởi vậy tổ tiết mục mới chưa đặt vấn đề với Phí Khả.

“Thay đổi thù lao một chút, tôi lấy 8 triệu, Phí Khả 6 triệu, nói tổ tiết mục đừng có nói với Phí Khả.”

Phùng Kiệt: “Ây, té ra là vậy, anh đây đã nói mà, Lục đại ảnh đế của chúng ta sao tự nhiên lại đổi tính a.”

Lục Hình Văn nhắm mắt dưỡng thần.

Phùng Kiệt tiếp tục lảm nhảm: “Ra mắt mười mấy năm, đại ảnh đế trước giờ chưa từng tham mấy cái tiết mục vô vị này, tự nhiên cái đổi tính. Chuyện gì đây a? Anh nói cậu muốn đi tán tỉnh người ta, cậu còn không thừa nhận? Anh nói cho cậu biết, cậu muốn tán tỉnh Phí Khả cũng được, nhưng mà cậu phải chắc là ở bên cậu ấy cả đời đi, cậu có chắc được không? Không thể thì nhanh nhanh mà cắt đứt ý niệm này, hai người các cậu loại quan hệ hợp tác này, hễ xuất hiện chút tình cảm tranh chấp nào cũng đều tiêu đời, anh cũng xong đời luôn, thất nghiệp luôn.”

Lục Hình Văn thở dài, nhắm mắt mà nói: “Đầu tiên, tôi không hề muốn tán tỉnh Phí Khả, tôi đã nói với anh rồi. Tiếp theo, việc tôi nhận công việc này đúng là có liên quan đến Phí Khả. Không phải là anh nói sao? Phí Khả còn chưa có nhà, cậu ấy cần phần công việc này.”

Phùng Kiệt: “Tôi bấm ngón tay mà tính, trong nước chúng ta người không có nhà ở nhiều lắm nha, trước mắt ngài cũng đang có một người đang còn nợ tiền mua nhà đây, hay ngài suy nghĩ một chút giúp tôi đi?”

Lục Hình Văn: “Ừ, bởi vậy tôi mới nhận công việc này, 8 triệu, hoa hồng của anh cũng không ít? Cũng giống như nghĩ cho anh thôi.”

Phùng Kiệt: “Tôi đội ơn ngài nha.”

Qua một lúc, Phùng Kiệt nghiêm túc nói: “Nói thật lòng, Phí Khả cũng không cần cậu giúp, cậu ấy rất nhanh cũng sẽ có đủ tiền mua nhà. Năm sau bộ phim lên sóng, lời mời đóng phim của cậu ấy cũng nhiều hơn, sẽ nhanh chóng có đủ tiền.”

Lục Hình Văn: “Cậu ấy còn có một em gái, anh gặp rồi đó, tim không khỏe. Càng sớm làm phẫu thuật thì càng tốt, cậu ấy rất cần tiền. Người bạn nhỏ này rất khó khăn, giúp cậu ấy một chút thì sao chứ? Anh đừng có bận tâm vớ vẩn, đối với tôi mà nói, đi ra ngoài chơi một tuần, tùy tiện quay quay là có 8 triệu, không tốt sao?”

Phí Khả lại khuyên: “Cậu có thể cho cậu ấy mượn tiền a.”

Lục Hình Văn: “Tự tôn của cậu rất cao, anh không hiểu đâu. Đừng có đem thù lao của tổ tiết mục lộ ra cho cậu ấy biết.”

Phùng Kiệt nghĩ trong lòng, đây còn không phải là muốn tán tỉnh người ta?

Phùng Kiệt lại hỏi: “Còn đẳng cấp* của cậu thì sao? Không cần nữa?”

Nguyên văn: bức cách, nghĩa là vì tâm hư vinh, hoặc là vì thực sự muốn được người khác coi trọng, mà làm những việc mình cho là đúng. Quá khó để dịch ra thật sự, nên dịch thoát như vậy.

Lục Hình Văn bình tĩnh trả lời: “Một người diễn viên, vĩnh viễn dựa vào tác phẩm mà nói chuyện. Không thể bởi vì tôi tham gia một cái gameshow thiếu dinh dưỡng, tác phẩm của tôi liền trở nên tệ hại, các tác phẩm của tôi sẽ vĩnh viễn ở đẳng cấp đó*!”

Dịch thoát rất nhiều.

Phùng Kiệt: Được rồi, còn chưa tham gia, đã chê bai tiết mục của người ta thiếu dinh dưỡng, lên tiết mục rồi không thể cứ nói bậy bạ vậy đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.