HP Đồng Nhân Chi Ngọ Hậu

Chương 121: Chức nghiệp – Kỳ thi



Voldermort đã được giải quyết, nhưng kỳ thi O.W.Ls của bọn Harry vẫn phải thi đậu. Harry không thể không cảm thấy may mắn khi hắn đang ở trong trường, cho các học trò vẫn luôn nhiệt tình với vị anh hùng, nhưng chung quy so với đám phù thủy bên ngoài vẫn tốt hơn một chút – chuyện này có thể dựa trên như bức thư Sấm cùng một đống thư từ khác biểu lộ sự sùng kính hâm mộ điên cuồng của họ là có thể nhìn ra được, có biết bao người thể hiện lòng biết ơn và kính ngưỡng, thậm chí còn có một số người quang minh chính đại tỏ tình với hắn! Snape đối với chuyện này thập phần bất mãn, hậu quả chính là mấy ngày qua Harry đều không ngủ trong phòng của mình, thắt lưng của hắn gần như đứt rời ra. Bên cạnh đó, Dumbledore cũng rất chiếu cố hắn, y đặc biệt tuyên bố: hy vọng mọi người cố gắng đừng làm phiền Harry, để hắn một điều kiện học hành được yên ổn, hảo ứng đối trong kỳ thi O.W.Ls sắp tới.

Hơn nữa, mấy ngày nay tâm tình của Dumbledore thật tốt, lúc nào cũng cười tủm tỉm, đồ ngọt càng ăn nhiều hơn – y cũng không sợ ngọt đến chết. Theo những tin Harry nhận được từ Grindelwald: tình cảm của hai lão nhân không biết xấu hổ này tiến triển cực nhanh a

Đến lúc trước khi kỳ thi O.W.Ls bắt đầu, bọn Harry cũng bắt đầu buổi thảo luận về chức nghiệp tương lai, bao gồm đem kế hoạch nghề nghiệp mình mong muốn trình bày với viện trưởng bọn họ – giáo sư McGonagall

“Ron, ngươi định làm Thần sáng?” sau khi suy xét cẩn thận và nộp bản kế hoạch nghề nghiệp của mình, đến giữa trưa, bốn người bọn họ ngồi ngoài bãi cỏ cùng nhau thảo luận.

“Không hề nghi ngờ! Đó chính là lý tưởng của ta!” Ron nói.

“Vậy ngươi cần phải chú ý thành tích ma dược của ngươi.” Draco không chút khách sáo tạt cho y một gáo nước lạnh, “Căn cứ thành tích kia của ngươi, lớp ma dược N.E.W.Ts ở năm thứ sáu chỉ sợ không vào được! Ngươi lấy gì mà đi thi Thần sáng?”

“Đó là do Snape dạy…” Ron nhìn ánh mắt sắc bén của ba người còn lại, đem mấy lời chỉ trích Snape nuốt xuống.

“Cho nên, từ hôm nay trở đi, ta muốn ngươi bắt đầu bổ túc huấn luyện môn ma dược của ngươi!” Hermione rất có phong cách nữ vương nói.

“Ta…” Ron đang muốn kháng nghị, lại nhìn thấy ánh mắt ba người kia đành phải cúi đầu, “Hảo…” 555… hắn hảo đáng thương nga

“Draco không cần nói, nhất định sẽ vào Ma Pháp bộ?” Harry hỏi, “Đoán chừng Lucius thúc thúc đã trải sẵn thảm đỏ cho ngươi?”

“Đó là đương nhiên!” Draco vươn vai, “Bất quá trước tiên ta muốn quản lý gia nghiệp một thời gian, hảo rèn luyện năng lực của ta.”

“Ta cũng muốn vào Ma Pháp bộ.” Hermione nói, “Bất quá ta phải vào đại học Muggle trước – đây là yêu cầu của ba mẹ ta, sau đó mới lo đến chuyện Ma pháp bộ. Harry, còn ngươi?”

“Ta?” Harry mỉm cười, “Bí mật, đến khai giảng năm thứ sáu các ngươi sẽ biết?”

“Vậy là ngươi không phải hết năm thứ năm đã muốn tốt nghiệp đi?” Draco hiểu ý hắn.

“Đúng vậy.” Harry gật gật đầu..

“Chúng ta phải làm sao bây giờ?” Ba người kia nhao nhao nói, “Ngươi chưa gì đã muốn bỏ lại chúng ta?”

“Yên tâm, sẽ không.” Harry mỉm cười nói, “Đến lúc đó các ngươi sẽ biết! Ta như thế nào lại bỏ các ngươi a?”

Mấy ngày sau, giáo sư McGonagall theo lệ đưa ra những lời khuyên về nghề nghiệp tương lai của bọn họ, đề cập đến những môn thi cần chú ý đến thành tích trong kỳ thi O.W.Ls của bọn họ.

Harry là người cuối cùng bước vào phòng, giáo sư McGonagall lật xem bản kế hoạch nghề nghiệp hắn đã nộp, có chút bất đắc dĩ mà lắc đầu” “Potter tiên sinh, ngươi lần nào cũng khác người.”

“Đây là phong cách của ta.” Harry nhún nhún vai, “Ngài chỉ cần nói cho biết được không hay không mà thôi.”

“Ngươi bây giờ chính đại anh hùng, cho dù ngươi muốn làm Bộ trưởng Ma Pháp bộ cũng được mà.” Giáo sư McGonagall nửa thật nửa đùa.

“Chuyện đó thì quên đi, ta đối với chức vị Bộ trưởng Ma Pháp bộ kia thật sự không có hứng thú.” Harry mỉm cười, “Nói như vậy… là đã chấp thuận?”

“Hiệu trưởng Dumbledore tự tay ký tên đồng ý.” Giáo sư McGonagall mỉm cười đưa tay ra, “Ngươi có thể về chuẩn bị, chúc may mắn!”

“Cám ơn!” Harry bắt tay nàng.

***** Ta là bắt đầu kỳ thi O.W.Ls phân cách tuyến *****

Kỳ thi O.W.Ls gần kề, tất cả mọi người bắt đầu ngâm nga học bài một cách thần tốc. Hermione luôn luôn bổ túc cho Ron, cũng nghiêm cấm học trò mua thuốc bổ não đang lưu hành: “Cái này chính là dụ dỗ học trò! Cái này mà các ngươi cũng tin? Các ngươi muốn bổ não, đến hỏi Draco a?”

Sáng ngày thi rất áp lực. Harry lại mang vẻ mặt thoải mái, Ron trừ bỏ chỉ ăn, còn thì không nói gì cả, miệng không ngừng lẩm bẩm ngâm nga tất cả các bùa chú mà y nhớ được. Hermione thì không ngừng dùng dao của nàng cắt a cắt lên dĩa, mắt vẫn hướng đến túi sách to đùng đặt trên bàn của nàng, nhìn cũng biết, nàng muốn lấy quyển sách nào có thể ngay lập tức rút ra được. Những học trò khác ít nhiều mang hơi hướm điên điên, đều hận không thể đem sách mà nhét vào trong đầu mình.

Sau khi bữa sáng kết thúc, những học trò khác đi học, học trò năm thứ năm và năm thứ bảy đứng chờ nơi cửa đại sảnh, một đám bộ dáng thấp thỏm. Chín giờ rưỡi, từng năm từng năm bọn họ được gọi vào trong lễ đường, bàn dài của bốn học viện đều được mang đi, được thay vào là những chiếc bàn đơn, toàn bộ hướng về bàn giáo sư, giáo sư McGonagall đang đứng trên đó dối diện với bọn họ. Sau khi bọn họ im lặng ngồi xuống, nàng nói: “Các ngươi có thể bắt đầu.” Sau đó nàng lật ngược chiếc đồng hồ các bên cạnh nàng lại, trên đó còn có bút lông, bình mực và giấy da dự trữ.

Ma chú học cũng không quá khó, hơn nữa đối với Harry đã trải qua kỳ thi một lần mà nói – hắn đã biết tất cả đề thi, vì vậy mấy môn thi đều rất thoải mái. Mấy môn thi sau, từng môn từng môn còn nhẹ nhàng hơn, thực tiễn ma chú của hắn cùng thảo dược học đều thập phần thuận lợi. Đến môn thi Phòng ngự Hắc Ma pháp, giáo sư Tofty đối với vị tiểu anh hùng này rất sùng bái, y vừa nhìn thấy hắn đã nói: “Nga! Potter tiên sinh! Ngươi đánh bại Hắc ma pháp cao nhất của Ma pháp giới, O. Không thể nghi ngờ!”

Tóm lại, kỳ thi này, mỗi môn Harry đều là người nộp bài đầu tiên (trừ bỏ những môn thi thực hành), nhưng khiến Ron buồn bực chính là, mỗi lần thi xong Harry gần như đều đi trước, đến khi bọn họ thi xong đi ra thế nào cũng không tìm thấy hắn a? Kỳ quái!

Mà phía bên kia, trong môn thi Phòng ngự Hắc Ma pháp của N.E.W.Ts, giáo sư Tofty đang mỉm cười với Harry: “Nga, Harry, ta đã nghe, ngươi còn xin thi N.E.W.Ts trước? Cho nên, ta thả lỏng trong kỳ thi O.W.Ls, ta muốn nhìn thực lực chân chính của ngươi.”

“Là vinh hạnh của ta, giáo sư Tofty!” Harry lịch sự thi lễ, “Ngài muốn nhìn thấy gì?”

“Ta từ hiệu trưởng Dumbledore đại khái đã biết được ngươi cũng biết một ít ma pháp, nghe nói ngươi biết cổ ngữ Rune, phải không?” Giáo sư Tofty nói, những vị giáo sư khác cũng tràn đầy hứng thú nhìn Harry – dù sao tất cả mọi người cũng chỉ nghe nói, chưa nhìn được tận mắt.

“Đúng vậy, ta biết.” Harry nói xong rút ma trượng ra, “бгджзй!”. Đây là cổ ngữ ma pháp rất dài, cụ thể lại không có tác dụng trong chiến đấu gì cả, nó chỉ biến ra một chút rực rỡ gì đó, ví dụ như: tinh quang.

Những tinh quang giống như những hạt bụi nhỏ xíu bình thường từ trên trời rơi xuống, dần dần tràn ngập khắp phòng học, xinh đẹp, lấp lánh, như những viên kim cương nhỏ xíu, từng viên từng viên, lại chiếu ra những điểm quang hoa…

Giáo sư Totfy vỗ tay đầu tiên: “Merlin a, thật đẹp! Nga thật là cực kỳ tuyệt vời! Cực kỳ tuyệt vời…”

Trọn kỳ thi, Harry cảm thấy mỹ mãn bước ra khỏi phòng thi, vươn vai. Hắn rất tự tin, kỳ thi O.W.Ls và N.E.W.Ts của mình đều có thể được xuất sắc.

“Cảm thấy mỹ mãn?” Snape từ trong phòng thi đi ra – môn cuối cùng vừa vặn là Ma dược, “Ta chỉ có thể nói Phúc Linh tề của ngươi tạm được.’

“Thật sự là khích lệ hiếm có của ngươi.” Harry mỉm cười, “Ta nghĩ, bắt đầu năm thứ sau sẽ nhờ sự chỉ giáo của ngài nhiều hơn, giáo sư Snape!”

“Hy vọng ngươi có thể nhậm chức thuận lợi, Potter trợ giáo!” Snape đã biết được Harry xin đảm trách trợ giáo môn Ma dược và môn Phòng ngự Hắc Ma pháp từ giáo sư McGonagall – dù sao hắn vẫn còn quá nhỏ, đảm nhiệm chức giáo sư có vẻ chưa đủ tư chất. Ý của Dumbledore là trước để cho hắn rèn luyện vài năm, đảm nhiệm trợ thủ cho Snape – không hề nghi ngờ, năm sau Snape sẽ trở thành giáo sư hai môn học – đợi đến khi hắn có kinh nghiệm sẽ chính thức đảm nhiệm vị trí giáo sư.

“Vậy không phải tốt lắm sao?” Harry cười khẽ, “Ta nghĩ ta có thể xin ở dài hạn trong hầm…”

“Ta thực hoan nghênh người cùng phòng của ta…” Snape nói khẽ bên tai hắn, “Potter tiên sinh…”

Hiện tại, mọi chuyện cũng đã ổn thỏa, Harry bắt đầu suy nghĩ, như thế nào mới có thể công khai chuyện của hai người hắn và Snape, ân… Xem ra hắn phải đi tìm Rita Skeeter nói chuyện, trước đây mình đã đáp ứng đem tin giựt gân này giao cho nàng, mình không thể nuốt lời.

Còn bên kia, đối với thành tích trong kỳ thi của Harry, Dumbledore phi thường hài lòng: có một trợ giáo như vậy, đối với các học trò có trợ giúp rất lớn a! Du sao bình thường Severus cũng quá mức… ân, hơi nghiêm khắc, có Harry bên cạnh, những học trò lớp dưới sẽ không còn sợ hãi môn Ma dược nữa Thật tốt, thật tốt y một bên nghĩ một bên cầm con gián đôi nhét vào miệng: “…Ân? Hương vị sao lại không đúng? …Gellert Grindelwald? Ngươi đổi kẹo của ta!”

“A Al, ăn nhiều kẹo đối với răng của ngươi không tốt, Severus nói, ngươi nếu không biết giảm ngọt một chút, sau này y sẽ không nấu ma dược ngừa sâu răng cho ngươi nữa!”

“Nhưng đó là con gián đôi vị mới nhất a!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.