Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 102: Dịch Rồng





EDITOR: PARK HOONWOO
BETA VÀ SỬA LỖI: Ellen
- o0o-
Sau khi tạm biệt Chúa Tể Hắc Ám, Abraxas bỗng nhiên gọi gia tinh trong nhà "Winrad đâu rồi?"
"Ngài Browen đang ở trong phòng ngủ." Gia tinh khom người.

Abraxas mặt mày u ám đi lên lầu hai, mở cửa nhìn người đàn ông tóc ngắn màu hạt dẻ đang dựa vào đầu giường đọc sách "Winrad."
Winrad ngẩng đầu, khéo léo cười một cái "Ngài Malfoy, ngài đã trở lại." Sau đó thấy biểu cảm u ám của Abraxas "Tâm trạng ngài không tốt sao?"
Abraxas không nói gì, chỉ ngồi trên ghế u ám nhìn chăm chăm Winrad.

- ---- phờ lát bách ----
Chúa Tể Hắc Ám tán gẫu với Grindelwald trong phòng khách, Abraxas đi theo rỗi rãi chẳng có việc gì làm nên lang thang trong vườn hoa.

Là phù thuỷ quý tộc đệ nhất trong cái thế giới phép thuật này, ngoại trừ quần áo của mình ra, vườn hoa các kiểu đều phải được thiết kế vô cùng đặc biệt, ở phương diện này, dù có là trang viên của Chúa Tể Hắc Ám Voldemort cũng không sánh bằng.


Abraxas đi dạo vòng vòng trong sân, cùng rất không tình nguyện thừa nhận thiết kế nơi này đẹp hơn trang viên Malfoy một chút, nhưng chỉ có một chút mà thôi! Abraxas nhìn thấy trong sân có mấy con chim, quyết định cũng mua vài con về nuôi trong nhà.

"Lông phải thật đẹp, không thể quá ồn ào, nhất định phải cao quý, phù hợp với Malfoy (lông trắng hả?)..." Abraxas ngồi lên cái ghế nằm trong vườn tự lẩm bẩm.

Ron và Harry đang nghiên cứu cách sử dụng cái xoay thời gian trong phòng thí nghiệm, bởi vì Harry tập trung quá mức, cho nên hai người quên cả ăn (trên thực tế là Harry ép Ron nghiên cứu tiếp), vì sáng sớm cả hai mới chỉ ăn vài miếng bánh mì nướng, thành ra bụng bắt đầu kêu réo.

"Tớ sắp đói chết rồi, Harry bọn mình ăn cái gì đi?" Ron ôm bụng, trong đầu cậu bây giờ chỉ có đồ ăn và đồ ăn, căn bản không suy nghĩ được mớ vấn đề luyện kim đó.

Chúa Tể Hắc Ám đang nói chuyện với Grindelwald ngoài phòng khách, bọn họ cũng không thể ra ngoài như không.

Cuối hành lang của phòng thí nghiệm là phòng độc dược, Harry và Ron lấy hai bình dược tăng tuổi, mặc dù thuốc đa dịch tốt hơn, nhưng giờ hai người cũng không có tóc để xài.

Hai người chỉnh tuổi ở khoảng hai mươi, cái mặt tròn trịa bầu bĩnh của Ron năm mười hai tuổi khác cái mặt khi hai mươi của Ron rất nhiều.

Hơn nữa Ron sau khi trưởng thành lại là ver mỹ nam an tĩnh, hơn nữa Ron còn biến tóc mình thành màu nâu, đảm bảo nhìn không ra.

Diện mạo của Harry sau khi lớn không khác khi nhỏ là bao, nhưng lại vì huyết thống griffin mà trông có vẻ hơi nữ tính, cho nên Harry dứt khoát thay luôn bộ đồ thành đồ nữ, dù sao mấy chuyện rớt tiết tháo kinh dị hơn cũng đã từng làm qua trong mấy năm trốn chạy kia rồi.

Harry cho dù lớn lên nhưng vẫn lùn hơn Ron cả cái đầu, sau khi thay đồ xong nhìn rất dịu dàng.

Harry và Ron vừa đi khỏi phòng thí nghiệm đã nhìn thấy Abraxas ngồi lẩm bầm trong sân "Phượng hoàng khó tìm quá, vẹt quá ồn, cú quá hoang dã...."
"..." Đang làm gì đây? Harry và Ron nghi ngờ nhìn nhau.

"Ừm, xin chào quý ngài." Harry mở miệng trước, với trình độ xuất thần của Abraxas hẳn là không thấy bọn họ.

"Oh! Xin chào." Abraxas đột nhiên tỉnh hồn.

"Xin hỏi ngài là khách của chủ nhân sao?" Harry bắt chước Thánh
Đồ gọi Grindelwald.

"Coi như là thế, ngài Chúa Tể Hắc Ám đang nói chuyện với ngài Grindelwald trong phòng khách, tôi một mình rỗi rãi đi xung quanh chút thôi, xin hỏi hai vị là..." Abraxas bùng khí thế gia chủ Malfoy của mình ra, giống như người buồn cười vừa nãy không phải mình vậy.


"Tôi là Sefina, người này là Draco (Ron:...)" Ron liếc Harry, tại sao cậu phải dùng tên của tên lông trắng đó chứ!
"Tôi là Abraxas Mafloy." Abraxas đặt lên tay Harry một nụ hôn, Harry không thích ứng nhấc váy chào lại.

"Thì ra là ngài Malfoy, rất vinh hạnh khi được gặp ngài."
"Tôi cũng rất vinh hạnh khi được gặp một quý cô xinh đẹp như quý cô Sefina." Phong lưu di truyền của Malfoy khiến Abraxas gặp phái nữ nào cũng nói như thế "Cũng rất hân hạnh khi được gặp quý ngài đây." Abraxas bắt tay với Ron.

"Tôi cũng rất vinh hạnh." Ron nghiêm túc đóng vai theo thiết lập, nhưng khi vừa nắm tay Abraxas, thiếu chút nữa trực tiếp vứt ra.

"Quý ngài đây là sao?" Abraxas nhìn biểu cảm không ổn của Ron.

"......" Ban đầu Ron hơi im lặng một chút, sau khi hít sâu một hơi mới chậm rãi nói "Ngài Malfoy, gần đây ngài có đi khám không?"
"Ý của ngài Draco là gì!" Đây là nói hắn có bệnh sao.

"Mặc dù nói thế này rất không phải phép, nhưng ngài Malfoy vẫn nên tìm một vị bác sĩ ngay bây giờ nếu như ngài có thời gian." Bàn tay sau lưng Ron điên cuồng chà lên áo.

Thấy Ron không giống như đang cố tình chọc hắn điên lên, nên hắn cố gắng kiên nhẫn hỏi lại: "Xin hỏi ngài Draco đây thấy tôi có gì không đúng sao?"
"....!Ngài vẫn nên tìm bác sĩ đi." Ron nhạt nhẽo nhất quyết không nói tiếp "Tôi có thể giúp ngài liên hệ với bác sĩ trong trang viên."
"Vậy cảm ơn." Abraxas châm chọc nói.

Bác sĩ đến rất nhanh, bác sĩ riêng của Grindelwald hiển nhiên cũng là Thánh Đồ, sau khi nghe thấy Ron nhờ mình kiểm tra cho Abraxas cũng chẳng nói gì, chỉ im lặng vung thần chú, kết quả sau cùng chỉ khiến vị bác sĩ ấy trầm mặc.

"Xin hỏi tôi có vấn đề gì không? Thưa bác sĩ?" Abraxas nhìn thấy thái độ của bác sĩ cũng rất kỳ lạ.

"Khụ, quý ngài đây, mặc dù hỏi như vầy rất không lịch sự, nhưng mà sinh hoạt cá nhân của ngài có phải....khá tuỳ tính hay không?" Bác sĩ lúng túng hỏi, đồng thời cũng lùi về sau một bước.

"À thì, đúng." Cho dù có là Slytherin thì cũng phải ngại mấy vấn đề này đó được không.

"Ừm..." Bác sĩ nhìn Harry và Ron một chút, một bộ muốn nói lại thôi.

"Bọn tôi ra ngoài trước." Harry tốt bụng ra ngoài "Malfoy thế nào thế?"

Ron xác nhận không ai nhìn thấy mình ở đây mới tự ếm cho mình mấy bùa sạch sẽ, cho dù thế nhưng vẫn không yên tâm mà cởi áo khoác xuống, xong hết mới trả lời vấn đề của Harry "Dịch rồng."
Harry ban đầu hơi bất ngờ, sau đó mới nhớ lại hình như Malfoy lớn cũng qua đời khoảng thời gian này "Cậu nói trước cho hắn ta ổn không đấy."
"Có nói trước cho hắn ta thì hắn ta cũng chỉ sống nhiều lắm là hai năm nữa." Hải yêu rất nhạy cảm với sinh mệnh của người khác, mới vừa bắt tay Malfoy lớn là cậu đã cảm nhận được bệnh tình nghiêm trọng của hắn rồi, nhưng lại lịch sự, không ghét ra mặt.

- ------ bây giờ --------
Abraxas nhớ đến bác sĩ nói mình mắc bệnh là do tiếp xúc trực tiếp với F0, hơn nữa còn là chuyện xảy ra trong hai năm này.

"Winrand có phải cậu nghĩ rằng Abraxas Malfoy tôi, là một thằng đần độn phải không?" Abraxas vừa trở về đã cho người điều tra vị người tình này của mình.

"Ngài Malfoy, sao ngài lại nói thế chứ?" Winrad hơi bất ngờ, sau đó mới hoảng hốt giải thích "Tôi chưa từng nghĩ như thế!"
"Không, tôi thừa nhận, tôi thật sự là một thằng đần!" Sau đó không cho Winrad cơ hội giải thích, nói thẳng "Nhưng mà, cho dù là thế, tôi đảm bảo cậu Bourville có thể chết thảm hơn!"
"...Mi biết." Winrad vứt bỏ khôn khéo ban đầu, dữ tợn hét lên "Cũng tại vì mi.

Nếu không phải mi thì bây giờ tôi đã ở bên Bourville rồi! Nếu không phải mi thì tôi cũng sẽ không bị gia tộc của mình dâng lên giường mi!"
Hai năm trước trong một yến hội, Abraxas thấy Winrad, có hứng thú với Winrad, không ngờ chưa đến một tháng Winrad đã bị dâng lên giường hắn.

Đối với loại người đẹp dâng tận cửa này, Abraxas cũng không từ chối.

"Cho nên tôi sẽ thành toàn cậu và cậu Bourville." Abraxas cho gia tinh mang Winrad đến ngục giam dưới đất, Bourville đang ở nơi đó chờ cậu ta, hắn tuyệt sẽ không để cho hai người kia tốt hơn mình.

Nếu hắn chết chắc rồi, vậy tên kia cũng không thể ung dung như thế.

Abraxas nhớ bác sĩ nói mình chỉ sống được nhiều nhất ba năm, phải tranh thủ khoảng thời gian này cố gắng cho Lucius có thể chống đỡ được Malfoy đã "Doru, đốt hết tất cả mọi thứ trong phòng đi." Thuận tiện, hắn nên nghĩ cách cảm tạ vị Draco kia một chút.
HẾT CHƯƠNG 103.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.