Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 105: Ta Hận Năm Hai





EDITOR: PARK HOONWOO
BETA VÀ SỬA LỖI: ELLEN
- o0o-
"Hành động đến nhà người khác làm khách nhưng lại phá hư đồ này củaCậu Bé Vàng không tốt lắm đâu!" Grindelwald đẩy cửa phòng khách đi vào, vừa mới vào đã nhìn thấy bàn trà nhỏ Dumbledore mua táng thân dưới chân Harry "Hay cậu Potter đây có gì bất mãn với ta, thế nên mới trút giận lên cái bàn trà của ta."
"Xin lỗi, tôi sẽ đền." Harry hít sâu đè cảm giác tức giận trong lòng xuống "Xin hỏi lò sưởi của ngài Grindelwald có thể trực tiếp đến Hogwarts chứ?"
"Có thể, nhưng tại sao ta lại phải cho mấy người sử dụng lò sưởi của ta?" Ánh mắt Grindelwald bắn về phía hài cốt của cái bàn trà "Xét thấy việc mấy người vừa mới phá nát cái bàn trà của ta."
"...Ngài muốn tôi nói với ngài Aberforth rằng ngài lại bắt cóc hiệu trưởng sao." Harry uy hiếp, thù địch của ông ấy với Grindelwald nhiều hơn sao trên trởi, dù năm đó Grindelwald chết trước mộ Dumbledore, ông cũng chả thèm khen lấy một câu.

"...Xin hãy tự nhiên." Grindelwald nặn bốn chữ ra khỏi kẻ răng, gã không có chút biện pháp nào với tên Aberforth đó cả, nếu để cho ông ta biết gã và Albus gương vỡ rồi lành, cái thằng nhóc nóng tính đó có thể cho Nurmengard nổ tan xác.


Grindelwald đột nhiên nhớ đến Chúa Cứu Thế đầu tổ quạ ngây thơ kiếp trước của gã, thằng nhóc này trọng sinh xong biến dị hay gì!
"Cảm ơn giúp đỡ của ngài Grindelwald."
Harry và Ron trở về Hogwarts bằng bột floo, hạ cánh tại lò sưởi phòng hiệu trưởng, Dumbledore râu tóc bạc phơ đang ngồi trên ghế sofa với giáo sư McGonagall, trừ hai người này ra còn có một người Harry tạm thời không muốn thấy mặt, Severus - chồng tương lai - Snape.

"Chào mừng hai đứa về nhà." Dumbledore cười ha hả bỏ một cục kẹo vào miệng "Hai trò có cảm tưởng gì với chuyến đi này?"
"...Hết sức tệ hại." Harry nghiến răng nghiến lợi, nghĩ đến mấy lời Ufiebell nói lúc trước.

"..." Ron nhìn mặt Snape lại quay đầu nhìn Harry đang điên máu, mặt đang ngày càng có xu hướng tối màu nhanh dần đều, quyết định đóng vai con hến.

"Được rồi, xem ra ý kiến của hai trờ với thời đại đó rất lớn." Dumbledore giống như đột nhiên nhớ ra gì đó "Đúng rồi, Harry.

Ngài Ufiebell trước khi đưa hai người đi có nói với bọn ta vài thứ liên quan đến tương lai của trò."
Mặt Harry bỗng nhiên đần thới, sau đó có chút cứng ngắc mở miệng: "Xin hỏi ngài ấy nói gì?"
"Cũng không có gì, chẳng qua là vài chuyện liên quan đến cuộc sống tương lai của trò mà thôi, nghề nghiệp của trò trong tương lai và cả tình yêu của trò." Mắt Dumbledore đong đầy hứng thú "Nhưng ngài Ufiebell không nói cho bọn ta biết người yêu của trò trong tương lai là ai, Harry, trò biết không?"
"...Hiệu trưởng, ngài Aberforth vẫn chưa biết thầy và Grindelwald gương cũ lại lành nhỉ?" Đối mặt với gương mặt đông cứng cùng há hốc của những người khác, sau lưng Harry đột nhiên xuất hiện một làn khói màu đen không rõ vô cơ hay hữu cơ "Cần con báo với ngài Aberforth một tiếng không ạ?"
"Khụ, không cần phiền thế." Dumbledore hoàn toàn không dám nhìn biểu cảm kinh ngạc của Minerva.

"Hừ!" Snape khinh thường giễu cợt, McGonagall không đoán được kỳ nghỉ Giáng Sinh năm nay Dumbledore đi đâu, không có nghĩa là vị giáo sư thường xuyên đến Đức tham dự hội giao lưu giữa những bậc thầy độc dược không biết đôi người yêu lần nào cũng xuất hiện cùng với Thánh Đồ là ai.

"Albus, thầy và Grindelwald là...Merlin!" Giáo sư McGonagall vỗ trán, rốt cuộc bà cũng biết vì sao Dumbledore chẳng bao giờ tham gia cuộc tụ hội của nhóm giáo sư vào kỳ nghỉ rồi.


"Khụ, Harry, ta nhớ lúc mấy trò trở về vẫn chưa ăn nhỉ, mấy trò về trước đi, ta sẽ cho Vivi chuẩn bị chút thức ăn." Dumbledore uyển chuyển đuổi bọn Harry.

"Cảm ơn ngài, hiệu trưởng." Chỉ cần có thể giấu được vị người yêu Ufiebell nói cho y, cho dù là vũ xà y cũng xông pha chém giết, chứ đừng nói là bán đứng một Dumbledore nho nhỏ.

Trở lại ký túc xá, sau đó phát hiện Moni không ở đây.

Nằm vật ra giường, Harry hít sâu rồi thở ra, thả lòng nhìn trần nhà, trên trần nhà là những ô vuông có gắn biểu tượng Gryffindor.

"Ngài Potter, đây là thức ăn hiệu trưởng Dumbledore cho tôi chuẩn bị." Đến khi Harry muốn ngủ luôn rồi, gia tinh mới bê một cái khay xuất hiện, thanh âm hơi chói tai đánh thức Harry.

"Oh! Cảm ơn, để lên bàn đi." Gia tinh bỏ khay lên trên bàn, khom người cúi chào sau đó rời khỏi.

Harry ngáp một cái, cầm dĩa lên ăn qua loa cho xong, ăn xong lại chui về giường, có lẽ là do đi qua đi lại giữa dòng thời gian, nên Harry cảm thấy rất mệt mỏi.

Giấc ngủ này Harry ngủ đến tận sáng thứ hai, vươn người, Harry mở mắt, mọi người trong ký túc xá đều đi tắm hết rồi "Moni, ngày nghỉ mà, sao cậu dậy sớm thế?"
"Nghỉ gì? Harry cậu ngu luôn rồi hả?" Moni kỳ quái hỏi.

"Không phải nên nghỉ sao?" Harry đột nhiên có chút run rẩy khi nhìn gương mặt nghi ngờ của Moni "Moni, hôm nay ngày mấy?"
"Mười bốn."

"Tháng?"
"Mười, Harry cậu không phải ngủ ngu người thật rồi chứ?" Có muốn để Draco nấu chút độc dược không?
"A-------" Harry đau đớn rên một tiếng, ngày mười bốn tháng mười! Đó không phải ngày sau ngày cậu du lịch quá khứ à! Chẳng lẽ y còn phải học lại năm hai lần nữa?!
"Harry, cậu không sao chứ?" Moni sợ hết hồn, mới vừa muốn hỏi Harry có muốn đến bệnh thất hay không, đã thấy một con phượng hoàng xuất hiện bên trong.

Fawkes mổ mổ tai Harry, ném tờ giấy rồi biến mất ngay tại chỗ.

Harry mở tờ giấy ra, không phải là chữ của Dumbledore.

Ui ~ Harry, quên nói cho cậu, thời gian ở thời không cũ của cậu sẽ không tiến thêm, dù cho mấy cậu có ở nơi kia chờ mòn chờ mỏi đi chăng nữa, khi các cậu trở về vẫn là ngày hôm đó.

~
Ufiebell đã ký.

"..." Harry nhìn mấy chữ trên tờ giấu, dữ tợn xé xác nó ra, sau đó sải bước rời khỏi ký túc xá, y phải đi tìm Dumbledore xin nghỉ! Y tuyệt đối không thể học năm hai lần thứ ba!
HẾT CHƯƠNG 108.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.