Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 133: Toàn Mùi Bùn Lầy





EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
"Oái" Harry hoàn toàn không dám tin mình vừa mới uống cái thứ kinh dị kia "Giáo sư, thầy vẫn nên sửa mùi mấy cái này một tí."
"Potter, mi cho rằng độc dược mi uống là nước ép bí ngô hay gì!" Snape trực tiếp túm cổ áo y ném thẳng ra ngoài cửa, sau đó cánh cửa đóng sầm lại sau lưng Harry.
Sao Snape lại giận đến thế? Chẳng nhẽ ổng nổ vạc? Harry khó hiểu với lửa giận vừa rồi của Snape.

Ngôn Tình Hài

Gãi gãi ót, tóc lại dài ra rồi, giờ cũng còn sớm, không ấy đi cắt tóc đi.

Harry nhìn nhìn mái tóc dài đến gáy của mình, rồi lại nhìn đồng hồ, còn tận hai tiếng mới đến giờ ăn trưa, thì ra y chỉ ngủ nửa tiếng thôi sao? Harry chậm rãi đi trên đường, chuẩn bị tìm tiệm cắt tóc nào đó xén bớt tóc.
Snape đứng sau cửa sổ nhìn Harry nhàn nhã rời đi, xoay người dọn chai thuốc trên bài.

Bình thuốc ổn định linh hồn cao cấp này xài cho Potter quả là bông hoa lài cắm bãi phân trâu.
Harry vừa rời khỏi đường Bàn Xoay một chút đã thấy được một tiệm cắt tóc không tệ lắm, đi vào để nhân viên cắt ngắn tóc mình lên.

Nhân viên sau khi Harry mở miệng có chút bối rối, nhưng không nói gì, chỉ để Harry ngồi xuống rồi bắt đầu cắt tóc.
Cắt tóc nhanh lắm, sau đó Harry hỏi bao nhiêu tiền, nhân viên lại quắn quít lần nữa "Mười hai penny..." Sau đó nhận tiền từ Harry, trước khi y đi còn quấn quít hỏi lần cuối "Cái đó, nhóc, em mới ăn ừm....sầu riêng hả?" Mùi quá.
"..." Harry cứng người, sau đó vội vã rời khỏi tiệm cắt tóc.

Vị của độc dược của Snape quả không bình thường chút nào! Y uống nhiều năm thế rồi cũng không nếm ra được thuốc của hắn làm từ cái gì! Tất cả mọi sự chú ý đều tập trung ở miệng y đó! Thứ bây giờ y cần là kẹo cao su!
Nhét toàn bộ mớ kẹo cao su mình mua được ở cửa hàng tiện lợi vào mồm, vừa đi dạo vừa nhai kẹo cao su cho đến khi cái mùi kia bay hết.

Harry thở một hơi, chắc chắn hết mùi rồi mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn đồng hồ, sắp mười hai giờ rồi, trừ chút thời gian hớt tóc kia, hai tiếng này y toàn nhai kẹo! Hèn chi mỏi miệng dễ sợ.

Harry xoa xoa mặt, tìm trạm xe buýt chuẩn bị về nhà ăn trưa.
Đến khi trở về nhà cũ Black, không ai có mặt cả, trên bàn là bữa trưa được ếm bùa giữ ấm "Kreacher."
Rầm một tiếng, Kreacher đột nhiên xuất hiện "Ngài Harry." Vì Harry hỗ trợ cứu Regulus, cho nên địa vị y trong lòng nó giờ chỉ đứng sau mỗi Regulus.
"Mọi người đâu hết trơn rồi?" Harry không nhìn thấy tờ giấy trên bàn.
"Chủ nhân Regulus đã tỉnh lại trước bữa trưa, nên chủ nhân Sirius mang chủ nhân Regulus đến St.Mungo kiểm tra." Thái độ của Kreacher đối với Sirius cũng có chút thay đổi.
"À, không sao, mày làm việc tiếp đi." Nhìn giẻ lau trong tay Kreacher, hẳn nó đang dọn lò sưởi, người toàn bồ hóng.
Harry ngồi trước bàn chuẩn bị ăn, vừa mới uống một miếng súp, tất cả đã cống hiến hết cho sàn nhà.

Harry trừng mắt nhìn chén súp, cẩn thận ngửi ngửi, y dám lấy huyết thống của mình đảm bảo, cái này chỉ là chén súp thông thường, nhưng cái vị khác thường này là quái gì! Y chang cái thứ độc dược y mới uống! Khoan...Độc dược?! Snape tôi ghẹo ông chỗ quái nào! Tôi đã làm sai điều gì để ông chỉnh tôi như vậy hả!
Snape dọn tủ, chai độc dược đó là thứ Chúa Tể Hắc Ám ngày xưa uống, nhưng với tình huống của Potter, một chai hoà hoãn được vài ngày là hết giá.
Có vẻ bọn Draco cũng không biết vần đề của Potter, như thế thì không phải đứa nào cũng dính, trước khi hắn tìm được nguyên nhân dẫn đến tình trạng này của Potter, hắn sẽ không hỏi y tại sao lại đâm đầu vào chỗ chết như thế, nhưng mà...Snape cười nhạt nhìn bình độc dược xanh xanh gần đó, mấy ngày sắp đến Potter đừng hòng nếm được bất kì vị bình thường gì, tên ngu ngốc kia hẳn chưa nhai bạc hà bao giờ nhỉ.
Harry nếm tất cả mọi thứ, cái gì cũng là thứ vị bùn lầy kia.

Harry cuối cùng dưới việc đầu lưỡi đã chết lặng, chật vật ăn bữa trưa của mình, và nhìn Kreacher đập đầu vào tường "Cậu chủ nhỏ Harry không thích bữa trưa Kreacher chuẩn bị, cậu chủ nhỏ Harry cảm thấy bữa trưa Kreacher chuẩn bị rất khó ăn!"
Vốn tưởng rằng đến tối thì vị giác của bản thân sẽ trở về bình thường, nhưng kết quả thì sao, nếu như không phải y đã chuẩn bị tinh thần, thì y đã sớm phun hết vào mặt Sirius rồi!

Mệt mỏi nê người về phòng, mở sổ, Nhật Ký đang thảo luận màn tên tuổi "Mặt Dây Chuyền, anh không định tên là Voldy luôn đấy chứ?"
"Không, tôi tính chờ Reg khoẻ hơn, thì để em ấy đặt tên cho mình." Dù sao bọn họ cũng chỉ là mảnh hồn, không có tên.
"Nhỡ cậu ấy lấy họ Black đặt cho cậu thì sao?" Anh tính ở rể hả? Cái sự cười trên nỗi đau của người khác của Nhật Ký nó rõ ràng đến mức ngay cả đọc chữ viết còn thấy.
"Tôi không ngại, chỉ cần Reg thích là được." Có chút tình yêu đọng lại tại nét cung cuối cùng,
"....." Nhật Ký bị thồn cơm chó vào mồm.
"...." Harry cảm thấy càng mệt mỏi hơn.
Khép sổ, Harry nhào lên giường, không ấy ngủ đại cho rồi, y vẫn cảm thấy ngày hôm nay mọi thứ đang chống lại mình.
Nhắm mắt, Harry cảm thấy không có chút cảm giác nặng nề giống bình thường nữa, hẳn là do mệt tâm quá nhỉ...
Trên thực tế đây chỉ mới là khởi đầu mà thôi, một tuần lễ tiếp theo.

Tất cả thức ăn trong miệng Harry toàn là vị bùn lầy, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, y sụt hẳn hai kí! Bản thân là vì dinh dưỡng không đầy đủ nên ốm xuống, lúc Moni đến chơi, câu đầu tiên cậu nói là "Harry, cậu bị ngược đãi hả?"
HẾT CHƯƠNG 135.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.