Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 142: Tựu Trường Năm Ba





EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Lúc Harry về đường Privet Drive, một nhà Petunia vờ như không thấy việc y ra ngoài rồi trở về, dĩ nhiên, y rất hài lòng với chuyện này.
Snape hành động rất nhanh, mới xế chiều đã kiếm cớ mang Draco đến Hogwarts để giải quyết chuyện của tử xà, nhưng bởi vì không ai hiểu xà ngữ, nên không ai hiểu mấy tiếng tê tê dài thòng lòng sau khi nó trở về thân xác, cuối cùng nó đành dùng đuôi chấm mực viết mấy lời cảm ơn hoa lệ lên đất, đây là chữ viết của quý tộc ngày xưa, may mà Draco đã từng học một ít.

"Chủ nhiệm, sao thầy không tìm Harry?" Trên đường về, Draco hỏi Snape, kết quả vừa nhắc đến đề tài này, mặt Snape đã tối đi rõ rệt.

Draco biết ngay rằng Harry lại bị Snape moi ra một bí mật nào đó rồi...Không phải nhóm Nhật Ký chứ? Draco đoán.

Nhìn Snape một chút, không giống lắm, nếu không chủ nhiệm sẽ không tức giận với mỗi mình Harry, tên đần độn kia hẳn lại làm chuyện ngu đần gì đó nhỉ.

Draco suy nghĩ một chốc, xong cũng ném cái này ra sau ót.
Trước khi Harry đi ngủ thì nhận được liên lạc của Draco "Ấy, cậu lại đắc tội chủ nhiệm cái gì thế?"
Harry rất muốn cúp máy liền ngay và lập tức, nhưng vẫn nhịn được, y cần chắc chắn rằng Snape không nói cho Draco biết chuyện về linh hồn của mình "Lần sau nhớ giấu cái điệu bộ cười trên nỗi đau của người khác đó của cậu kỹ một chút!"
"Ha ha, xin lỗi, rõ ràng thế sao." Draco cười một trận, sau đó mới dùng giọng tò mò hỏi "Cậu làm gì thế?"
"Giáo sư không nói cho cậu hả?" Harry giả vờ nghiến răng nghiến lợi.
"Không có, vừa mới nhắc đến cậu, chủ nhiệm đã đen mặt rồi, hoàn toàn không dám hó hé gì." Draco đang đắm chìm trong uy thế xà vương ngút trởi.

"Như thế...ngủ ngon, chúc sinh hoạt về đêm của cậu và Moni tận hứng." Hai cơ thể mười ba tuổi cộng thêm việc Lucius Malfoy cứ nhìn chằm chằm, tớ ứ tin hai người có thể lăn giường được!
Thật ra, Lucius Malfoy sắp xếp cho Moni căn phòng khách cách xa phòng Draco nhất.

Draco cắn răng nhìn máy truyền tin, quay đầu chuẩn bị lấy gương hai mặt kiếm Moni.
Harry yên tâm cất máy truyền tin, xem ra Snape không nói gì, nếu chuyện y chế tác trường sinh linh giá bị nhóm Ron biết, y dám cam đoan trước khi y lấp được cái lỗ đó thì chẳng ai cho y động tay vào việc gì đâu.
Còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, vấn đề phát sinh gần đây lại xảy đến, cơn đau lần này khá quen, mỗi một lần hít thở cũng đủ khiến nó đau hơn, cách âm trong phòng nhà Privet Drive không tốt đến mức đó, Harry đành vứt một bùa cách âm vô thanh vô trượng.
Có thể là nhờ độc dược ổn định linh hồn, thời gian lần này ngắn hơn lần trước nhiều, Harry nhìn đồng hồ báo thức, kim giây mới chạy năm vòng mà thôi.

Cho dù thời gian rất ngắn, nhưng quần áo của y vẫn ướt đẫm, Harry cầm quần áo mới chuẩn bị đi tắm, lúc đi ngang qua phòng khách, Dudley đang xem ti vi cứng người, hai mắt nhìn tivi chăm chăm, làm bộ như nó không thấy quái gì hết, ai cũng sẽ cho rằng như vậy nếu không nhìn thấy bịch snack khoai tây bị nó vò thành một cục trong tay.
Thời gian kế tiếp, Harry rất nghe lời mà ngồi yên trong phòng, ngoại trừ tuần nào cũng dùng khoá cảng đến đường bàn xoay ra, Sirius còn lo rằng Harry có phải bị ai đó bắt nạt hay không, và thế Harry an ổn trải qua kì nghỉ hè và đợi ngày tựu trường đến.
Ngày một tháng chín, Sirius ít khi dậy sớm, hắn bị Kreacher chịu không nổi mời ra khỏi nhà bếp, vừa ra ngoài đã thấy Harry ném vali xuống "Harry, con phải đến trường rồi, chú vốn muốn xin làm giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám, nhưng hiệu trưởng không đồng ý, Harry, con sẽ nhớ ba đỡ đầu chứ?"

Harry bất đắc dĩ nhìn ánh mắt đáng thương của Sirius, nhớ lại tuần trước, sáng nào hắn cũng lập lại nhiêu đó câu, mà y thì sáng nào cũng bất đắc dĩ nói "Con sẽ nhớ chú, chú Sirius." Nhìn ánh mắt phát sáng của Sirius, Harry cảm thấy Sirius là mấy đứa nhóc hai ba tuổi.
Lupin cầm báo xuống lầu, thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Harry liền biết mới có chuyện gì xảy ra "Sirius, Harry chỉ đi học thôi mà." Có phải một đi không quay về đâu "Huống chi cậu có thể viết thư cho thằng bé mà."
"Đúng rồi, viết thư!" Sirius quay đầu nhìn Harry "Harry, con nhớ viết thư cho cha đỡ đầu sau khi đến Hogwarts đó nha, thích cái gì thì mua cái đó, không đủ tiền cứ nói cho chú, chú mua cho con!" Không giống với thân phận trốn ngục đời trước, đời này Sirius được thả ra một cách quang minh chính đại, cho dù Bộ Phép Thuật không cam lòng thì cũng phải nhả mấy sản nghiệp nhà Black ra, hơn nữa bức thư báo cáo do Skeeter viết dưới uy hiếp của Harry, Fudge phải nhả ra cho bằng hết.
Ăn sáng xong, Sirius chuẩn bị đưa Harry đến nhà ga, Kreacher đã kích động xông đến "Chủ nhân Regulus tỉnh!" Không tỉnh lại rồi mê mang tiếp giống lần trước, lần này là tỉnh thật.
Sirius khổ sở nhìn Harry rồi lại nhìn lên trên lầu, Harry thấy thế bèn mở miệng "Chú Sirius, con có thể tự bắt xe, chú với chú Remus ở nhà chăm sóc chú Regulus đi."
"Chú ở nhà là được rồi, để Remus đưa con đi." Đối với đề nghị này, Harry từ chối hoàn toàn, để Sirius ở nhà một mình, lỡ hắn hưng phấn quá thì khổ.
Cuồi cùng Harry đi một mình, bởi vì hành lý tương đối đặc thù, cho nên y không đón xe hay gì hết, mà là dùng khoá cảng đến đường Bàn Xoay, dưới ánh mắt chết người của Snape mà mặt dày để hắn dắt mình đến nhà ga, dĩ nhiên, Harry vừa mới đứng vững đã không thấy Snape đâu, Snape không muốn bị đám quỷ khổng lồ kia lây nhiệt tình.
HẾT CHƯƠNG 144.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.