Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 147: Hài Cốt Hải Yêu





EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
"A------ " Harry che quai hàm, tuy rằng thời điểm bị nhổ răng y đang hôn mê, nhưng tỉnh lại thì cảm giác đau đớn vẫn còn! Cảm giác được chỗ trống của răng, Harry ngẩng đầu nhìn Snape: móng tay y mọc lại hoàn hảo nhưng vì cái gì mà không cho cậu một lọ mọc răng!
Snape hừ lạnh cầm lấy một lọ dược, ép Harry uống: "Potter, mong rằng cái đầu như quỷ khổng lồ của mi có thế nhớ một điều cực kỳ đơn giản là độc dược mọc răng và độc dược ổn định linh hồn phải uống cách nhau một tiếng, hay là ta đã nghĩ nhầm, trò Potter đây muốn linh hồn mình sẽ chảy ra như nước, nứt đi, do trò đây muốn thử nghiệm cuộc sống của một hồn ma.

"
"!" Harry lập tức ngẩng đầu nhìn thời gian, đã hết cấm túc một tiếng, đã qua giờ giới nghiêm! Theo tầm nhìn của Harry, Snape tâm tình tốt mở miệng: "Gryffindor trừ năm điểm.


"
"Giáo sư, cái này không thể trừ điểm được mà! Rõ ràng con cấm túc! Có lý do chính đáng mà!" Harry thử mở miệng chút xác định hàm răng không lọt gió.

"Gryffindor trừ năm điểm, vì nghi ngờ giáo sư." Snape âm trầm hừ lạnh, "Potter nếu trong mười phút sau ta còn không thấy mi xuất hiện tại tháp Gryffindor, như vậy....!hừ." Snape mở bản đồ Đạo Tặc, cười ầm trầm chỉ vào tên Harry.

"......" Từ nơi này đến tháp Gryffindor cho dù có chạy hết sức đi chăng nữa thì ít nhất cũng phải tốn hết mười lăm phút!!! Harry lập tức dùng hết tốc độ chạy như điên trên hành lang, nghe thấy tiếng của Filch thì lập tức chuyển hướng chạy.

Snape bắt chéo chân trên ghế ngồi, bình tĩnh nhìn cái tên đang di chuyển cực nhanh trên bản đồ Đạo Tặc, giương mắt nhìn đồng hồ trên bàn: "Gryffindor trừ năm điểm."
Hừ lạnh một tiếng cất bản đồ, vén tay áo nhìn dấu vết bầm in dấu răng trên cổ tay, thời điểm hắn đang chuẩn bị nhổ răng Potter, tên nhãi kia đột nhiên cắn hắn một phát, tuy rằng nhả ra rất nhanh ra, nhưng cổ tay hắn vẫn đau run rẩy.

Tuy rằng trông Potter cũng không biết việc này, nhưng nó không phải lý do để hắn không trừ điểm: "Gryffindor trừ năm điểm!" Vừa nhìn đến dấu răng là tức giận.

Đến hôm sau, Harry nhìn đồng hồ điểm, y chỉ có thể ngượng ngùng sờ mũi khi đối mặt với Hermione đang sôi máu.

Ai mà biết tự nhiên Snape khùng điên gì đâu!
"Harry, mới chỉ qua một tối, rốt cuộc cậu đã làm để bị trừ tận hai mươi điểm vậy!" Hermione nghiến răng nghiến lợi, công sức hai ngày cô cố gắng bốc hơi hết rồi.


"Xin lỗi, Hermione." Harry quay mặt đi, "Nhưng mà, tớ cũng có làm gì sai đâu."
"Cậu bảo cậu không làm gì sai!? Chẳng lẽ giáo sư sẽ trừ điểm cậu vì thầy ấy thích à!" Hermione cất cao thanh âm, "Tuy giáo sư Snape rất thích khó dễ cậu, nhưng nể mặt cái đồng hồ này, Harry, cậu tốt nhất đừng có chống lại thầy ấy dùm tớ cái đi!"
"Tớ không có." Harry cảm thấy mình thật oan, đời trước cậu quả thật luôn chống lại Snapr, nhưng mà y cảm thấy đời này biểu hiện khá tốt mà.

" Ha! Harry, giáo sư Snape quả thật không phải trừ điểm cậu cho vui, chẳng qua lý do có hơi không liên quan mà thôi." Hermione lúc này cũng không còn quá tức giận nữa, dù sao cô cũng quen việc giáo sư Snape luôn tìm cách trừ điểm Harry.

"Lần này giáo sư lại dùng lý do gì mà trừ điểm cậu thế?"
"....!Không có lý do" Harry nghẹn ngào trả lời, Snape lần này trừ điểm cậu đến cả lý do cũng làm biếng lấy! Không đúng, có lý do "Không có lý do, mà cho dù có lý do thì nó cũng bất khả thi, chạy từ hầm đến tháp Gryffindor trong vòng mười phút."
"....!Cái này, hoàn toàn không thể, trừ phi cậu có thể bay được." Hermione run run khóe miệng, cái lý do trừ này cũng quá đi.

"Ừ..." Harry cắn miếng sandwich, hôm qua với y là một đêm ác mộng, nhưng mà hình như trong lúc đó có chuyện gì đó xảy ra mà y không biết thì phải, y nghe loáng thoáng "Mạo phạm.....!khiển trách...." hoàn toàn nghe không hiểu.

Trên bàn ăn của các giáo sư, Snape có chút cứng đờ cắt thịt xông khói, không biết tại sao, độc dược không có tác dụng với vết thương trên tay hắn, hắn chỉ có thể thoa độc dược ngoài da như muggle để nó lành dần, nhưng tác dụng phụ là khiến động tác hắn cứng đờ.

"Giáo sư Snape, thầy có vẻ không khoẻ?" Grindelwald tò mò nhìn Snape tràn đầy hơi thở u ám.

"Không cần ngài quan tâm." Cứ nhìn Grindelwald hắn nhớ trước đây bị Potter đùa giỡn, nhìn nhóm quỷ nhỏ Gryffindor đang ồn ào, hừ lạnh "Gryffindor trừ ba điểm vì lãng phí đồ ăn."
Grindelwald nhướng mày, xem ra Cậu Bé Vàng lại làm gì rồi? Dù đời trước hắn có nghe qua giáo sư độc dược của Hogwarts không ưa gì Cậu Bé Vàng, không ngờ đến đời này vẫn như thế này.


Ăn xong, giáo sư McGonagall bắt đầu dặn dò nhóm học sinh đi Hogsmeade: "Sau khi ăn xong, các huynh trưởng nộp giấy cho ta, sau đó nhanh chóng xếp thành hàng."
Harry giao bảng đăng ký, đứng cuối hàng, Ron làm như vô tình đứng cạnh Harry, nghi hoặc "Có việc?"
Ron cho ánh mắt "Chút nói."
Draco cùng Moni quang minh chính đại đứng chung một chỗ, thường thường nói chuyện với nhau, hiện tại bọn họ hoàn toàn không có bất kỳ kiêng dè nào, dù sao Moni là người Đức, cậu không liên quan đến hận thù giữa Gryffindor cùng Slytherin.

Slytherin cũng không có ai nói gì bọn họ, tuy rằng Gryffindor muốn nói gì đó, nhưng biểu hiện của Moni ở Gryffindor cứ quái gở, chỉ thân với mỗi Harry cùng Hermione, mà hai người họ xét theo nghĩa nào đó cũng không phải Gryffindor.

Đến Hogsmeade, Harry tranh thủ lúc Hermione mua văn phòng phẩm, tránh mọi người đi vào một căn phòng, Ron đã chờ sẵn ở đó "Harry, cậu có nhớ trước đó tớ có nhắc đến thứ Ravenclaw giữ không....!"
"Tớ nhớ, làm sao?" Harry gật đầu.

"Bây giờ tớ miễn cưỡng có thể đến gần nó một chút, có cảm giác đồ vật bên trong có quan hệ huyết thống với tớ." Tốc độ nói của Ron hơi nhanh, " Quan trọng hơn là, tớ biết bên trong là cái gì!" Ron hưng phấn, đôi mắt thay đổi "Là một nguyên xác con hải yêu, nguyên xác con hải yêu viễn cổ!"
"!" Harry trừng lớn mắt.
HẾT CHƯƠNG 149.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.