Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 160: Chờ Đợi Đã Lâu Rồi





EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Bởi vì giám ngục, cho nên nội dung bài giảng gần đây của Grindelwald cũng liên quan đến thần chú gọi thần hộ mệnh, nhưng mà bởi vì ma lực, cho nên những gì mà năm nhất năm hai có thể làm được cũng chỉ là một làn khói mù nhỏ, phất tay nhẹ đã tan hết, nhóm năm ba bọn Harry còn đỡ hơn một chút, ít nhất thì thần hộ mệnh cũng có hình có dạng.

Giữa tiết, Grindelwald cầm một cái hòm đến "Mọi người cũng đã học hết thần chú gọi thần hộ mệnh rồi, nhưng một thần chú hợp cách không phải học lý thuyết là có thể thi triển, hôm nay cho mấy trò thực hành." Giơ tay vỗ vỗ cái rương "Yên tâm, ta không cho mấy trò gặp giám ngục thật đâu, này là ông kẹ, ta muốn nói rằng chúng ta đã từng học qua ông kẹ là gì rồi, sau đó ta sẽ dùng vài mánh lới nhỏ, để ông kẹ chắc chắc biến thành giám ngục, nhớ rõ này, thần chú mấy trò cần sử dụng là hú hồn thần hộ mệnh, chứ không phải kì cà kì cục, hiểu không."
Umbridge bên cạnh xen miệng vào "Giáo sư Levins, tôi rất không đồng tình với phương pháp giảng dạy của thầy, tôi cho rằng nếu những học sinh này đã có thể sử dụng thần chú hú hồn thần hộ mệnh, vậy hoàn toàn không cần đến ông kẹ làm gì nữa." Chất giọng the thé khiến Grindelwald không nhịn được gõ lên rương một cái "Huống chi các trò ấy chỉ cần ngoan ngoãn ở trong tòa thành, như vậy cả đời này chưa chắc các trò ấy đã cần dùng đến thần chú hú hồn thần hộ mệnh."
"Rồi mọi người xếp hàng nào." Grindelwald không để ý Umbridge, Umbridge nâng giông "Giáo sư Levins! Tôi là giáo sư đặc phái của Bộ Phép Thuật đấy."

"Tôi biết cô là trợ giảng "đặc phái"! Bây giờ đang là giờ dạy của tôi, một là cô nín, hai là tôi ném cô ra ngoài!" Grindelwald nghiến răng nói, nếu không phải sợ Al phiền phức, gã đã sớm giải quyết con cóc hồng này rổi!
"Oakley Levins! Tôi là...A!" Umbridge còn chưa nói hết, Grindelwald đã vung đũa phép mở cửa phòng học, ném Umbridge ra ngoài trong tư thế hôn đất mẹ, trước khi cửa đóng lại Harry còn nhanh mắt thấy được hình như Umbridge văng đế tận cầu thang hay sao ấy.

"Bây giờ, chúng ta tiếp tục giờ học, trò đầu tiên, trò Longbottom, xin mời trò chuẩn bị sẵn sàng." Neville run rẩy nắm đũa phép đi lên, Grindelwald lúc nhìn thấy bô dạng này cũng đã sẵn sàng cấp cứu luôn rồi.

Khẽ vung đũa phép, khóa rương mở, ông kê trong hình hài giám ngục chui ra, cho dù là giả, nhưng độ âm u ẩm ướt không thiếu cái nào.

"Ex, expecto, per..." Thần chú không liên tục khiến một dải khói còn không xuất hiện, giám ngục càng ngày càng gần, Neville sợ đến mất ngồi bệt xuống đất.

"Được rồi, trở lại." Giám ngục như bị cái gì đó kéo về rương "Trò Longbottom, khi đọc xong thần chú nhớ chỉ đũa phép về kẻ địch của mình." Hồi hộp quá nên Neville cầm ngược đũa phép.

"Trò tiếp theo, trò Hunt..." Một nữ sinh Gryffindor đi lại, rương mở, cô bé ngu người nhìn giám ngục cách mình ngày càng gần, sau đó phản xạ có điều kiện đọc "Riddikulus!"
"Trò Hunt, ta đã nói là muốn trò sử dụng Expecto Patronum, ta không hy vọng một lúc nào đó khi trò đối mặt với giám ngục chỉ đũa phép vào nó mà đọc Riddikulus!"
"Trò kế tiếp!"
...!
Có thể bóng ma trận tập kích kia quá sâu, khiến cho ngay cả những Slytherin sử dụng thần chú thần hộ mệnh vững nhất lúc bình thường cũng không có mấy người có thể thành cô gọi được thần hộ mệnh của mình ra trước mặt giám ngục, cho dù là một làn khói cũng không.


"Oh, Merlin! Thành tích kém cỏi của các trò vượt quá tưởng tượng của ta rồi." Grindelwald đỡ trán, gã hoàn toàn không thể hiểu được làm sao Al có thể bình tĩnh dịu dàng đối diện với đám óc trái nho này.

"Trò tiếp theo, trò Malfoy." Grindelwald nhìn nhữ người còn dư lại, không ai "bình thưởng" "Thôi được rồi, ta nhớ ở trên sân Quidditch lần trước trò Malfoy đã thành thục sử dụng thần chú, vậy không cần thực hành nữa." Sau đó chỉ chỉ mấy người nhóm Harry "Trò Potter và trò Crusie cũng không."
"Xét thấy khả năng kém cỏi của các vị thật sự mở rộng tầm mắt của ta..." Grindelwald đóng chặt rương "Gryffindor và Slytherin mỗi người trừ năm điểm." Grindelwald rất ít khi cộng điểm, đối với gã mà nói, mấy thứ học sinh ngay cả tước vũ khí của người ta còn không làm được này, gã không trừ mỗi đứa mười điểm đã là nể mặt Al.

"Bây giờ, giải tán." Grindelwald lơ lửng cái rương rời khỏi phòng học, một đám tự cho rằng mình sử dụng bùa cũng không tệ lắm sau khi bị đả kích mặt đau đớn ra khỏi phòng học
"Tớ vừa thấy giám ngục đã mềm chân."
"Tớ cũng thế, chả nhớ nổi bùa đọc làm sao luôn."
"Nhớ đến đây là ông kẹ, tớ lại muốn đọc Riddikulus."
"Nếu không bọn mình hỏi nhóm Cruise với nhóm Cậu Bé Vàng làm sao đi?" Rất nhiều người đồng ý với ý kiến này, nhưng lúc quay đầu Harry đã lủm mất, còn Moni đang bận phát đường với Draco, Gryffindor không ai muốn chui vào trong một đám Slytherin.

Harry tìm nơi vắng vẻ lôi cuộn da dê ra – Harry lén "mượn" bản đồ Đạo Tặc từ văn phòng độc dược – tâm trạng vui vẻ nhìn mấy chấm xuất hiện trước cửa lâu đài, y đã chuẩn bị xong tài liệu rồi.

— rừng cấm —
"Đuôi trùng, làm sao vào?" Lestrange dùng ánh mắt tàn độc nhìn chằm chằm lâu đài, cứ như có thể nhìn thấy Cậu Bé Vàng bên trong.


"Buổi tối, chờ đến tối, tôi biết một đường có thể vào trong, chúng ta chỉ cần im lặng đi vào là được." Peter run run nói.

"Haha, chờ đến tối, chúng ta lấy Cậu Bé Vàng làm quà dâng tặng Lord." Bella thần kinh cười hai tiếng.

Harry nhìn mấy cái tên biến mất trên bản đồ, cười cười mong đợi, Bellatrix....!
Buổi tối, Harry khoác áo choàng tàng hình, nhìn mấy cái chấm đang đi dọc trên một con đường trên bản đồ để vào Hogwarts, đẩy cửa phòng sinh hoạt chung, Phu Nhân Béo không có ở đây, Harry đứng trước cửa phòng sinh hoạt chung, nhìn mấy cái tên ngày càng gần, cho đến khi nó xuất hiện trước mặt.

Cung nghênh quý vị đến Hogwarts, vé xe xuống địa ngục đã sẵn sàng.

Harry dưới áo choàng tàng hình cười rạng rỡ.
HẾT CHƯƠNG 162.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.