Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 63: Rất Vui Lòng





EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: BĂNG
- o0o-
Snape cảm thấy Harry Potter hôm nay rất không bình thường -- tuy rằng trước giờ mấy người nhà Potter chẳng có ai bình thường -- đầu tiên là mặt đau khổ liếc hắn mấy cái, sau đó trên đường hắn đến bệnh thất đưa độc dược cho Promfrey lại trùng hợp gặp y vô số lần, trở lại văn phòng vừa mới ngồi xuống uống được một ngụm cà phê thì Medusa lại nói Potter đứng ngoài cửa nhìn đến mức muốn lủng tường rồi.

"Potter!" Snape đột nhiên mở cửa, làm Harry giật mình lùi về phía sau "Mi hôm nay như ký sinh trùng trên người cá mập bám theo ta là vì muốn ta thấy bộ dạng nhảy nhót của giống với Weasley khi ăn rong biển Freiberman của mi hả?"
"Không phải...!cái này...." Snape nhíu mày nhìn Harry ấp úng mãi.


"Potter, nếu mi không có việc gì thì đừng đứng đây làm chướng mắt ta, có mi ở đây dược liệu của ta chẳng bao giờ bổ sung được." Cái này không phải châm chọc, vì mấy nghiên cứu gần đây cần xài đến độc rắn, nên hắn nuôi mấy con rắn trong phòng, kết quả hơi thở Griffin của Harry bên ngoài ảnh hưởng đến đám rắn, làm tụi nó sợ đến mức co lại thành một cục, con nào con nấy cứ như cá chạch.

"Cái kia, giáo sư...." Thấy biểu cảm như nhìn thằng ngu của Snape, Harry thở dài "Giáo sư, ngài có hứng thú với độc dược cấp bậc thầy chứ?"
"Vào đi." Snape phất áo choàng ngồi xuống sofa, mà Harry có chút hối hận nhìn cửa văn phòng đang dần khép lại.

"Nói đi, độc dược gì." Có thể làm Potter ấp úng như vậy, hắn cảm thấy rất hứng thú.

Harry hít sâu "Độc dược hút linh hồn."
Snape nhíu mày "Đừng nói với ta mi ngay cả Chiết tâm Trí thuật cũng không biết."
"Không, cái con cần là đặc tính hút linh hồn của nó." Harry giải thích.

"Potter, mi muốn cho ai dùng loại độc dược này?" Loại độc dược ác độc này nếu không phải do dược liệu không còn nữa, thì cũng đã sớm bị Bộ Phép thuật tiêu huỷ.


"Tử xà, trên người nó có phân nửa linh hồn của Vũ xà."
"Mi làm sao biết được?" Snape ẩn ý hỏi.

"Hôm qua con và Moni đến phòng bí mật, huyết thống của Moni có thiên phú rất độc đáo trên phương diện linh hồn này."
"Harry Potter! Lần trước mi suýt nữa bị Tử xà nuốt vào bụng, thế mà ngày hôm qua còn mang theo điểm tâm xông vào đó, mi cho ràng chỗ đó là công viên trò chơi của Muggle hay gì!" Snape hận không thể bóp chết nhãi com Potter trước mặt, tránh y chết tại nơi nào đó hắn không biết "Ngay cả Tử xà mi còn không giải quyết được, mà còn đi khiêu chiến Vũ xà!"
"Không phải, nó chỉ có phân nửa linh hồn..." Harry yếu ớt giải thích.

"Nửa?! Linh hồn của Chúa Tể Hắc Ám chỉ còn một phần tám đó! Hắn ta suýt chút nữa thống trị Thế giới Phép thuật Anh quốc rồi đấy biết không!" Snape hoàn toàn vứt bỏ phong cách châm chọc sỉ vả, trong phòng lúc này bị bao phủ bởi tiếng quát của Snape "Mi lấy não mình ép nước bí đỏ uống rồi hay gì!"
"Giáo sư, bình tĩnh." Harry cười gượng lui về góc tường, biểu cảm của Snape thật quá hung dữ, "Chỉ cần hút được linh hồn Vũ xà ra là được, Tử xà không cần lo lắng, nó không thể làm hại học sinh Hogwarts, lần trước đến nó không phải không mở mắt sao?"
"Ta có thể cho mi một bình độc dược có thể giết chết Tử xà." Snape nhíu chặt mày.

"Giáo sư, Tử xà không thể chết, con đã từng nói sinh vật huyền bí trong rừng Cấm có ký kết khế ước với Hogwarts, Tử xà mà chết thì khế ước đó sẽ trở thành đồ bỏ, năm đó khi nếu lớp phòng vệ của Hogwarts không bị Vũ xà phá huỷ thì đám sinh vật huyền bí đó sẽ không làm ầm ĩ lên như vậy." Harry nhìn Snape nhíu mày ngồi lại trên sofa, tự hiểu hắn đã bắt đầu suy nghĩ lại "Chỉ cần có dược hút hồn là có thể trực tiếp giết chết linh hồn Vũ xà, mà sau khi Tử xà lấy được quyền khống chết cơ thể, con có thể dùng xà ngữ để nó nghe lệnh mình."
".....Potter, sớm muộn gì mi cũng sẽ chơi chết cái mạng nhỏ của mình." Snape nghiến răng nghiến lợi, "Ta có thể giúp mi nấu, nhưng trước khi mi đến phòng chứa bí mật phải nói với ta."
"Không thành vấn đề." Harry vui vẻ đáp ứng.


"Lấy công thức ra đây." Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Potter, Snape tức giận quát "Cho dù nó không phải loại độc dược bị cấm, nhưng công thức của nó rất ít người sở hữu, ta có từng thấy qua nhưng đó cũng chỉ là bản không hoàn chỉnh."
"Cụ thể thì con không biết, nhưng con biết loại dược liệu còn thiếu...." Harry không dấu vết lui về góc tường.

"Nói!"
"Răng năng dính máu của Gryffin!" Harry nhắm mắt chưa thấy quan tài chưa đổ lệ lên tiếng.

"...." Harry không nghe Snape nói gì, mở mắt ra thì thấy hắn đang lấy một cái kìm mini từ trong tủ ra sau đó nhếch mép "Potter, nếu mi sớm nói cho ta biết, ta sẽ rất vui lòng nấu nó cho mi."
"!" Nhìn Snape như nữ thần báo tử đi về phía y, Harry rất không có tiền đồ phá cửa bỏ chạy.
HẾT CHƯƠNG 63.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.