Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 67





EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: BĂNG
- o0o-
Harry che miệng chạy về ký túc xá, vừa đẩy cửa ra đã thấy Moni tay cầm sách ngồi trên giường.

"Ồ, thì ra là đang thay răng à ~" Mặt than của Moni cũng không che dấu được hạnh phúc tràn trề khi người khác gặp họa của cậu.

Harry che miệng trợn mắt nhìn Moni, phóng vào nhà tắm phun mớ máu trong miệng mình ra, Moni tựa lên cửa nhìn "Có lẽ chuyện hot nhất ngày mai sẽ là Cứu thế chủ thiếu mất hai cái răng nha."
"I đi, Me N (Im đi, Moni)!" Harry chuẩn bị nghiến răng, nhưng chợt nhớ răng mình thiếu hai cái nên đành ngậm miệng.


"Chậc, ngày mai ngoại trừ ăn ra thì cậu cũng đừng há miệng ra làm chi, để tớ đi tìm Draco nấu cho cậu một lọ dược mọc răng." Moni che mắt, ghét bỏ trong giọng nói như cứa vào tim Harry "Hình tượng của cậu bây giờ thật là hại mắt quá đi mà."
Harry cho Moni một cú vào bụng coi như đáp lại "Hứ! Đồ trứng thúi, lăn đi nấu dược đi!"
Harry bước lại giường của mình, túm chăn lăn một vòng, Moni không cần lại gần đã nghe tiếng ngáy khẽ của Harry.

Vào bữa ăn hôm sau, Hermione kỳ quái phát hiện Harry hôm nay đổi khẩu vị, bình thường rất thích ăn mấy loại bít tết và các loại thịt khác với nước sốt dày đặc, hôm nay lại chỉ gặm bánh mì "Harry, cậu không thoải mái hả? Khẩu vị của cậu hôm nay...." Nhìn nhìn mấy loại bánh mì khác nhau trong dĩa của Harry "Thanh đạm thế." Ngay cả salad cũng không ăn.

"Khon có gì (Không có gì)." Harry dùng bánh mì chặn miệng, ấp úng nói "Chỉ la mốn thay đỏi khảu vẹ (Chỉ là muốn thay đổi khẩu vị)."
"Được rồi." Nhìn sơ qua có vẻ không giống đang không thoải mái lắm.

Hermione nhìn Harry xơi đến miếng bánh mì thứ tám.

Sau khi ăn xong Moni lặng lẽ đi tìm Draco hẹn hò, "Hai tên khốn nạn đi đâu cũng có tim hồng phấp phới" Đây là đánh giá của Harry, vì răng đang thiếu hụt sĩ số nên chỉ có thể trợn mắt.

"Potter, ta cho rằng trên trần nhà không có gì có thể làm mi mê mẩn đến mức đứng đây chắn đường người khác như thế.

Gryffindor trừ hai điểm, tối nay cấm túc." Snape không biết xuất hiện sau lưng Harry từ khi nào.

"...." Harry oán giận nhìn bóng lưng áo chùng phấp phới của hắn.


"Harry, sao tớ cảm thấy số lần cậu bị giáo sư Snape cấm túc gần đây ngày càng tăng thế?" Hermione ôm sách chuẩn bị trả cho thư viện mặt đầy chấm hỏi nhìn Harry "Cậu đắc tội với giáo sư Snape hả?"
Harry bày vẻ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc nhìn Hermione, dọa cô nàng hú hồn "Trời ơi, Harry cậu sao thế này?"
Harry thở dài, lắc đầu ý nói mình không sao, sau đó cũng chẳng đợi Hermione hỏi gì mà lon ton chạy đi.

"Cứ là lạ thế nào á?" Hermione nghi hoặc, vừa quay đầu đã nhìn thấy tên tóc đỏ Ravenclaw đang bám theo sau lưng, nhìn thấy cô quay lại liền bỏ chạy "Thật không hiểu con trai mấy người nghĩ gì."
Harry sau khi trở lại ký túc xá nằm vật ra đấy ngủ một mạch đến tối.

Đến lúc mơ màng lấy đồng hồ báo thức đặt trên đầu giường mới biết mình bỏ lỡ bữa tối rồi.

Bánh mì một chút cũng không no nổi.

Harry - động vật ăn thịt - Griffin - Potter oán niệm sờ sờ bao tử đã bắt đầu phất cờ khởi nghĩa.

Hy vọng hôm nay Snape đã chuẩn bị xong độc dược mọc răng, nếu không mai ngay cả bánh mì y cũng chẳng gặm được.

Oán giận gõ cửa văn phòng độc dược, nhìn thấy Snape không ngoài dự đoán ngồi sau bàn làm việc, trên mặt bàn là cái kìm làm Harry hận không thể bẻ vụn nó.

"Potter, xem ra mi đã biết ta gọi mi đến làm gì." Snape nhướng mày nhìn vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc của Harry.


Harry gật đầu, sau đó há miệng ngồi trên ghế, ý bảo Snape có thể nhổ.

Snape dứt khoát cầm kìm kẹp vào răng Harry, sau đó...!
"Oái!" Harry nước mắt lưng tròng lên án Snape, sao lần này một tí chuẩn bị cũng không có!
Snape bỏ cái răng dính máu kia vào lọ, sau đó trước khi Harry phản ứng lại dứt khoát mở miệng y, bẻ thêm cái nữa.

"...." Harry che miệng co thành một cục trên ghế, không ngừng rơi nước mắt, ít nhất cũng phải cho người ta thời gian chuẩn bị tâm lý chứ!
"Potter, ta có hai tin muốn nói cho mi..." Miệng Snape kéo lên nụ cười vô cùng ác ý "Tin xấu là bởi vì huyết thống của mi thức tỉnh chưa hoàn toàn, cho nên dược hiệu từ răng không đủ, ta cần phải chắt lọc nhiều lần mới ra được thành phẩm, cho nên để thí nghiệm nhanh chóng hoàn thành, mi cần cung cấp răng ba ngày một lần, mỗi lần sáu đến tám cái."
"Tin tốt là độc dược mọc răng là thứ có thể nấu một lần một vạc lớn." Dưới ánh mắt hoảng sợ của Harry, Snape từ tủ độc dược lấy xuống một cái khay, trên khay là tám lọ độc dược chữa răng "Hôm nay còn thiếu bốn cái, mi muốn tự uống hay ta khui miệng đổ vào."
Harry nhìn đống chai chai lọ lọ đó, bỗng có xúc động chui vào phòng bí mật giết chết moẹ con Tử xà đó đi.

Tử xà Vũ xà gì đó chết hết đi! Khế ước quái quỉ gì, bố méo quan tâm!
HẾT CHƯƠNG 67.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.