Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 82: Tập Kích Của Mấy Chú Nhện





EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: ELLEN
- o0o-
Harry đen mặt tắt máy liên lạc, hên là Snape đã rời khỏi phòng yêu cầu, bằng không chỉ bằng cái giọng vừa rồi của Harry, Snape chắc chắn sẽ tuyệt giao với y.

Vì sao người trở lại quá khứ với y không phải Mione chứ hả! Harry thở dài rời khỏi phòng yêu cầu, bởi vì lúc này đa số mọi người đều đang đi học, mà nhóm bị nhân sâm hét cho hoảng hồn cũng đang ngủ trong bệnh thất, cho nên hành lang yên tĩnh lắm.

"Kẹt ----- kẹt ------ kẹt" Một thứ âm thanh gì đó đột ngột xuất hiện, cách đó không xa Harry.

"Kẹt---kẹt----kẹt" Âm thanh ngày càng gần, Harry xoay người chui vào một phòng học bỏ hoang.

"Rầm!" Đúng như Harry dự đoán, vừa mới đóng cửa phòng học, ván cửa đã bị đụng vào, nếu không phải mấy cửa phòng trong Hogwarts vừa đóng lại đã có một lớp bảo vệ, chỉ sợ cái cửa này đã bay mất rồi.


"Rầm! Rầm!" Nhưng có vẻ cũng chẳng giữ được lâu lắm.

Lấy đồ liên lạc, thanh âm của Ron vang lên "Harry, tớ đang muốn tìm cậu, ba của cậu....James đang chặn đầu Snape đòi đấu tay đôi kìa!"
"Ha hà, tớ nghĩ chuyện quan trọng bây giờ là cứu tớ đó!" Quyết đấu? Kệ má nó! Không phải cậu khinh thường ba mình chứ, James tuyệt đối đánh không lại Snape nếu chơi một chọi một "Tớ đang ở tầng tám, cậu tốt nhất nên tìm giáo sư nào giỏi bùa chú tấn công."
Bên này Harry cố gắng tăng thêm phòng hộ, nhưng mà vì vấn đề tuổi tác, nên ma lực cũng không nhiều lắm, ma lực rất nhanh đã không đủ.

Ron bên kia vội vàng chạy đến phòng hiệu trưởng, trên đường ăn may mắn gặp được giáo sư McGonagall đang ngăn James và Snape quyết đấu với nhau, mà Dumbledore cũng đang đứng bên cạnh.

"Hiệu trưởng, Harry trên lầu tám chờ hai người cứu mạng!" Vừa nói vừa túm tay giáo sư kéo lên lầu tám.

"Trò Oakley! Trò đang nói cái gì?" Giáo sư McGonagall chạy theo sau Ron.

"Harry gặp nguy hiểm trên lầu tám, nhưng cậu ấy không nói cho em là cái gì..." Ron vừa mới chạy lên lầu hai bỗng nhiên dừng chân, khiến hai người đằng sau mém đụng vào lưng cậu.

"Merlin....em biết cậu ấy đụng cái gì rồi...." Trên hành lang lầu hai có quá trời nhện, con nhỏ nhất cũng phải cao hơn Ron nửa cái đầu.

Bố mày đời này hận nhất là nhện! Đặc biệt là nhện khổng lồ! Ron rút đũa phép, chậm rãi đề phòng lùi về sau.

Hai người đằng sau nhìn mớ nhện tám chân khổng lồ che lấp hành lang, cũng rút đũa phép đề phòng, giáo sư McGonagall kéo Ron ra sau lưng mình "Trò Oakley, nói nhóm học sinh đang tập hợp trên sân nhanh chóng về sảnh đường, nhớ đóng cửa kỹ vào."
Ron xoay người bỏ chạy, cậu không nhớ rõ khoảng thời gian này xảy ra chuyện gì, lỡ có ai gặp chuyện, vậy tương lai không chừng cậu thiếu bớt vài bạn học.

Ron cầm đồ liên lạc, gọi cho Harry "Harry! Bọn mình không thể lên, lầu hai toàn nhện là nhện!"
"Đã biết, cậu cẩn thận." Harry cất đũa phép, sau đó chạy về phía tường, hít sâu....!
"Răng rắc---" Học sinh trên mặt cỏ nghe tiếng kính vỡ, vừa ngẩng đầu đã thấy có người nhào ra khỏi cửa sổ tầng tám.

"Harry!" Snape tinh mắt nhìn thấy Harry đang rớt xuống, vội vàng chạy về phía y, mấy người khác cũng thế.


"Wingardium Leviosa --" Giọng nói của Lily vang lên trong đám người, những người khác cũng vội vã rút đũa phép sử dụng thần chú trôi nổi.

Bởi vì khoảng cách quá xa, nên không bao nhiêu cái trúng, cuối cùng đến khi y rớt đến lầu hai, mới có mấy thần chú đánh trúng, giảm tốc, cuối cùng mới nhẹ nhàng đáp xuống đất.

"Trò Levins, cậu nghĩ mình là chim hay gì!" Có mắt đều nhìn thấy Harry tự nhảy xuống.

"Cái này không quan trọng, chạy nhanh đi!" Harry túm Snape chạy vào lâu đài.

"Harry Levins! Cậu đang làm cái quái gì thế!" Snape vứt tay Harry ra.

"Trên lầu tám toàn là nhện tám mắt khổng lồ!" Tiếng hô của Harry khiến học sinh trên sân cỏ hoảng loạn..

"Merlin! Nhện tám mắt khổng lồ!" Đủ loại tiếng hét vang, đa số mọi người đều đang đi học, có nhóm giáo sư bảo vệ, Harru không lo lắng mấy, chuyện quan trọng là nhóm học sinh năm hai của Slytherin và Gryffindor trên sân cỏ này.

"Im hết đi! Bây giờ nhanh chóng vào đại sảnh, trong đó có bùa phòng hộ!"
"Trở về?! Cậu giỡn hả! Trong lâu đài có nhện!" Một tiếng hét của nữ sinh.

"Giờ cậu đứng đây còn bị nhện nó ăn nhanh hơn!" Harry rít lên, lấy khí thế giết vũ xà ra, nhóm học sinh lập tức ngoan ngoãn "Hiện tại nhân lúc mấy con nhện chưa đến lầu một, tất cả vào sảnh đường mau!"
Tuy rằng không ai biết vì sao nhện lại có thể vào lâu đài, nhưng tầng hai có hai giáo sư, hẳn có thể chống cự được đế lúc mọi người chạy đến đại sảnh đường.

Dưới sự chỉ huy của Hary, một đám người chạy vào đại sảnh, hoảng loạn đóng cửa, tiếng khoá cửa vang lên mang theo thở phào của vài học sinh.

"Như thế không sao nữa phải không?" Một học sinh Gryffindor nhỏ giọng hỏi Harry.

"Cho rằng cái huy hiệu trường trên kia là đồ trang trí hả? Ngoại trừ lồng phòng hộ bên ngoài, chỉ cần thêm ma lực, thì hoàn toàn có thể gia cố lồng phòng hộ.


Chỉ cần mọi người thay phiên nhau rót ma lực vào, hẳn có thể duy trì đến khi nhóm giáo sư giải quyết xong mấy con nhện kia." Harry chỉ chỉ huy hiệu trường sau bàn giáo viên, một đám người lập tức chạy đến đó.

"Cậu muốn ra ngoài?" Snape nghe ra ý của Harry trong câu nói vừa rồi.

"Tớ đi tìm một thứ quan trọng, có cái này thì đám nhện kia xong nhanh thôi." Tử xà luôn là thứ tốt để đánh với mấy con nhện đó.

"Tôi đi....với cậu." Đi chung.

"Không!" Harry quyết liệt cự tuyệt, lầu hai toàn là nhện, cho dù y dựa vào huyết thông Gryffindor mà không sợ độc nhện, cũng chưa chắc có thể bình yên vào mật thất, huống chi là Snape "Nơi đó cậu vào không được, cậu biết tớ không giống mấy cậu."
"Nguy hiểm lắm sao?" Snape không nói gì, dù sao những học sinh đến từ quá khứ biết vài chuyện cũng không lạ lắm.

"Yên tâm, không sao." lặng lẽ chuồn ra khỏi đại sảnh, lên lầu hai bằng cầu thang gần đó.

Hình như mấy con nhện kia chưa đến đây.

Harry dán sát người vào tường, đi chưa được bao xa đã dừng, tuy không có bé nhện nào, nhưng hành lang nhất định phải đi qua để đến mật thất đã bị tơ nhện che phủ rồi.

Con nhện Hagrid nuôi này biết đường đến mật thất sao? Harry nhíu mày, cảm thấy sai sai ở đâu đó.
HẾT CHƯƠNG 82.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.