Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 89: Giáng Sinh





EDIT: PARK HOONWOO
BETA: ELLEN
- -----
Hôm nay là lễ giáng sinh, đa số học sinh đều đã về nhà ăn tết, chỉ có vài học sinh cá biệt xin ở lại trường, ví dụ như Snape.

Bỏ mớ dược liệu vào, quay hai phòng ngược chiều kim đồng hồ rồi lại quay thêm ba phần năm vòng, độc dược có màu vàng óng ánh hệt pha lê.


Snape vui vẻ kéo khoé miệng, đây là lần đầu tiên cậu thử Phúc Linh Tề, tuy rằng không phải thượng phẩm -------- Snape nhẹ nhàng loạng choạng nhấp hết chai độc dược, dưới chất lỏng vàng kim còn tí cợn, đó là cặn độc dược ------ nhưng làm đi làm lại vài lần khiến cậu có đủ tự tin mình có thể làm ra phẩm chất tốt nhất.

Vẫy đũa phép, đồng hồ trong không trung thông báo cậu nên ăn trưa, Snape đẩy cánh cửa phòng yêu cầu.

Tuy rằng đồ vật trong phòng yêu cầu không thể cầm ra ngoài, nhưng cậu có thể nếm thử đủ các loại độc dược sang quý có nguyên liệu quý hiếm bên trong.

Từ sáng sớm Harry và Ron đã sớm lên một chiếc xe ngựa không chút thu hút rời khỏi Hogwarts, bên trong còn được ếm bùa không gian, rộng bằng cái phòng sinh hoạt chung của Gryfinndor, thế nhưng phong cách trang trí lại là phong cách trang trí thơm mùi Slytherin, nên gọi tắt là "Sygui" (Đắt chết người) (Mình xin bó tay)
Những bức phù điêu bằng bạc, thảm thêu hai cái đầu của nai sừng tấm Bắc Mĩ, bàn chỉ là gỗ bạch dương, thế nhưng người thợ đã kỳ công phát rồ dùng ngà voi bao quang nó – mặt bàn hình tròn! Góc bàn còn có vài thứ trang trí làm bằng ngà voi.

"Richer...." Harry sờ sờ bao ngà voi bên ngoài, vừa tấm tắc vừa hâm mộ vừa ghen tị "Năm đó mà có chiếc xe ngựa thế này thì tớ còn cần đau đầu vấn đề tài chính mần chi."
"Ha hả, cho dù có cậu cũng chẳng bán được." Năm đào vong đó, yêu tinh đã sớm đầu hàng vũ xà, mấy vật phẩm trong ngân hàng cũng không thể nào lấy ta ngoài, trong đó toàn là tài sản của các gia tộc, có nhưng không lấy ra được, cuối cùng khi xác nhận an toàn xong, Harry mới mang theo vài người đi săn vài sinh vậy huyền bí quý hiếm, lấy tài liệu trên người nó ra chợ đen đổi vài thứ cần thiết, bởi vì cần gấp, nên đa số toàn chịu thiệt thòi.

"Cũng đúng!" Khoảng thời gian ấy, cả một kho Galleons cũng chẳng bằng một lọ dược bổ máu.


Trong lúc Harry và Ron ngồi hồi tưởng, cái xe ngựa đắt chết người cuối cùng cũng đã vững vàng dừng lại trước cửa trang viên Voldemort.

"Đùng!" Harry và Ron vừa mới xuống xe, một gia tinh đột nhiên xuất hiện trước cổng lớn "Hai vị khách quý, chủ nhân cho tôi mang hai vị đến nhà ăn."
"Ừm." Dù sao cũng giữa trưa rồi, ăn trước rồi tính.

Khắp quãng đường đi từ cổng đi qua sân cỏ đi dọc hành lang đến phòng ăn, mọi thứ trên đường đều nói rằng chủ nhân của nó là Slytherin, tất cả đều là phong cách "đắt chết".

Harry nhìn mấy bức tranh trên hành lang, nhìn khung ảnh lồng kính điệu thấp có vài vụn kim cương, Harry tỏ vẻ: Mấy tên có tiền, bị tế cũng đáng lắm!
(hắt xì ------ Draco trong tương lai đột nhiên hắt xì mộtt cái, cảm thấy xung quanh mình hình như có ác ý từ đâu đó)
Voldemort ngồi tại chỗ chủ vị trong phòng ăn, hai vị trí trái phải đã chuẩn bị bữa trưa, so sánh với đồ ăn của Hogwarts, thì đồ ăn trang viên Voldemort hiễn nhiên càng tinh xảo hơn "Chào mừng đến với trang viên của tôi."
"Cảm ơn ngài Voldemort đã mời, đối với giúp đỡ của ngài, bọn tôi vô cùng biết ơn." Harry đứng tại chỗ hơi khom lưng, Ron cũng thế.

"Không cần khách khí, tôi luôn thưởng thức những phù thuỷ xuất sắc." Voldemort mời cả hai ngồi xuống "Không cần khách khí đến thế, sau khi ăn xong các cậu có thể theo gia tinh đến phòng khách, tất cả sách liên quan đều được đặt ở đấy."

Sau khi ăn cơm xong, Voldemort lấy lý do mình còn có việc để bọn Harry tuỳ ý hoạt động.

Harry tuyệt đối sẽ không xem mấy chuyện này thật, sau khi ctha rời đi, Harry buông dao dĩa, nói gia tinh đứng gần đó dẫn y và Ron đến phòng khách.

Làm cho nhanh rồi về, y chẳng có chút ký ức tốt lành gì ở trang viên Voldemort, năm đó chui lén vào được trong đây không biết đã chết hết bao nhiêu đồng đội.

Không thể không nói sách Slytherin để lại cho hậu duệ cũng chẳng ít, chỉ với yêu cầu đơn giản của Harry cũng chất đầy được một cái bàn cùng một cái sofa.

Harry hít sâu, cho dù bọn họ thức đêm ba ngày này xem hết mớ sách đó, y cũng không muốn đến trang viên Voldemort lần nào nữa.
HẾT CHƯƠNG 89.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.